Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không (Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307:

Chương 307: Chương 307:Chương 307:

Tuy nói Thục Châu không có tư tưởng tạo phản, nhưng triều đình bên kia đều ít nhiều nghe được chút tin đồn.

Nhưng hiện tại mọi chuyện đang rất cấp bách nên triều đình cũng mặc kệ, su khi thương lượng cùng triều thần Chính Tích Đế liền hạ chỉ này.

Đây chính là lần đầu tiên bọn họ chính thức xuất binh, Triệu Húc đối với chuyện này còn rất vui vẻ.

Kinh Châu quan trọng cỡ nào thì không cần phải nói, nếu lấy được Kinh Châu ở phía bắc thì chỉ có lợi.

Triệu Húc lập tức tới quận Ba Thủy tiến hành tập hợp binh lính .

Binh lính ngoại trừ Đản Tử là tân binh, còn lại hau hết đã là những tay lão luyện đã từng trải qua không ít trận đấu, nhưng dựa theo lời của tướng quân Triệu Húc mà nói, trận chiến trước kia đều là đánh người một nhà, lần này chính là lần đầu tiên nghênh đón Hung Nô, đây chính là kẻ thù bên ngoài.

Đặc biệt là mấy ngày gần đây có rất nhiêu dân chúng từ nơi khác, bọn họ đều miêu tả Hung Noi giống như quỷ ở am tao địa phủ bò ra, miêu tả đến là sinh động, khiến cho không ít tướng sĩ nghe được cũng sợ hãi.

Triệu Húc hu lạnh một tiếng nói: "Đều là người có máu có thịt, bọn họ giỏi cưỡi ngựa bắn cung, chẳng lẽ chúng ta kém hơn bọn họ?"

Các tướng sĩ ở đây đều hô to: "Không sợi"

Triệu Húc cũng không sợ Hung Nô, vũ khí lạnh dù có lợi hại hơn nữa gặp phải vũ khí nóng chỉ có xong đời.

Hung Nô trước đó ném thi thể bệnh nhân đậu mùa và dân chúng tướng sĩ để họ bị lây nhiễm, năm ngoái cũng làm thế, thì còn sợ cái gì?

Kiểm tra doanh số xong, Triệu Húc dẫn binh ngồi thuyền đi quận Kinh Châu Phúc An phía nam Trường Giang, hội hợp với châu mục Lục Thiếu Du.

Tiêu Thính Vân sau đó cũng sẽ đi theo.

Trường y cũng phái hơn một trăm tên y sinh đi theo quân sĩ, bọn họ mang theo không ít dược liệu, từ thuốc kháng sinh đến Bạch Vân Nam dược, những tướng sĩ kia cũng biết những y sinh này vô cùng quan trọng, liên đem bọn họ bảo hộ đến vô cùng an toàn.

Cuối cùng một nửa chiến thuyền đều vật phẩm chữa bệnh của trường y từ những vật nhỏ để cầm máu như tăm bông, đến những vật lớn như thuốc kháng sinh, ngoài ra còn có dụng cụ để truyền dịch, ống tiêm đã được tiêu độc được sắp xếp vô cùng cẩn thận.

Mấy y sinh ngồi ở trên thuyền, hưng phấn mà chà tay: "Hiện tại thời tiết nóng bức, muốn tìm một cơ thể để làm giải phẫu mà mãi không tim được, giờ có thể tìm được cơ hội rồi."

"Không biết có đúng không, ta nghe dân chúng nói cơ thể của Hung Nô rất khác so với chúng ta, ta cũng muốn nhìn xem khác chỗ nào, có phải tim gan đều đen hơn chúng ta hay không."

"Ta nghe dân chúng nói Hung Nô có hai trái tim, ba mắt, cánh tay còn dài hơn chúng ta rất nhiều."

"Lời này của ngươi nếu để cho hiệu trưởng Triệu Ngôn nghe được, chắc chắn sẽ lại bị phạt...

Các loại lời đồn đãi về Hung Nô trong Thục Châu đều vô cùng kỳ quái, lời đồn nào cũng có, nhưng dù là lời đồn gì thì cũng đem Hung Nô nói đến quỷ thần khó lường.

Bởi vậy dân chúng đều vô cùng sợ hãi người Hung Nô. Triệu Hi suy nghĩ một lát, bởi vì không liên lạc qua điện thoại được nên đành phải viết một phong thư đưa ra một vài kiến nghị cho Triệu Húc.

Châu mục Kinh Châu Lục Thiếu Du cũng cực kỳ chán ghét Hung Nô, nghĩ đến phía bắc Trường Giang còn có rất nhiều dân chúng Kinh Châu đang bị tàn sát, liền hận không thể lập tức mang binh đến chém giết chúng.

"Đại nhân, châu mục Triệu Húc của Thục Châu tới rồi." Ga sai vặt bên ngoài chạy vào bẩm báo.

Lục Thiếu Du cả kinh, thốt lên: "Sao tới nhanh như vậy?”

Lục Thiếu Du vẫn có chút hiểu biết về đường thủy, dựa theo những gì hắn đoán thì nhanh nhất thuyền Triệu Húc đại nhân đến mai mới tới được, ai biết đêm nay đã tập hợp với hắn rồi, thuyền của bọn họ đi nhanh thật.

Lục Thiếu Du cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là do thuận buồm xuôi gió, vội vàng ra ngoài mời Triệu Húc.

Hai vị châu mục hội họp, còn có các bộ tướng lĩnh trong châu, thấy đối phương đều là thái độ tích cực chống giặc, trong lúc nhất song phương nói chuyện đến là hài hòa.
Bình Luận (0)
Comment