Chuong 350:
Chuong 350:Chuong 350:
Đây quả thật là gánh thì nặng mà đường đi lại xa xôi.
Trước tiên phải để dân chúng được ăn no, trong túi quần có tiên sống qua ngày trước đã, lúc đó người dân bình thường mới có thể dần dần bắt đầu suy nghĩ tới vấn đề giáo dục.
Sau khi gọi gọi video xong, Triệu Hi cuối cùng cũng không thể làm lơ được đôi mắt đỏ tươi chỉ hận không thể khắc đầy tiền đồng của hộ bộ thượng thư Bành Nghị, cả gương mặt hắn viết đầy chữ ta cần tiền.
Làm chuyện gì cũng phải cần tiền, một hộ bộ thượng thư là hắn lại không thể biến ra tiền từ không khí. Nữ đế bệ hạ, người nói xem phải làm thế nào đây?
Thông thường, thời cổ đại, khi triều đình không có tiền, đều sẽ tìm dân chúng đòi tiền.
"Tăng tiền thuế?" Có thần tử nhíu mày nói: "Điều này chỉ e là không thể làm được."
Nữ đế chỉ mới kế vị vào ngày 28 tháng 4 năm ngoái, tới giờ chẳng qua cũng chỉ được 1 năm mà thôi, triều đình mới thành lập vẫn luôn thực hiện chính sách nghỉ ngơi lấy lại sức, bọn họ kiên quyết bảo vệ sông Hoài để sống chết bao ve vuc tham phfa nam Truong Giang, van luôn giảm tiền thuế xuống, thái thượng hoàng và thái hậu cũng không ngừng khuyến khích bá tánh trồng trọt, chăn nuôi. Không thể tùy tiện tăng tiền thuế lên được.
Thế nhưng không có tiền cũng không được.
Triệu Hi cười nói: "Thật ra muốn kiếm tiền không thể chỉ dựa vào chút tiền thuế nông nghiệp ít ỏi này của người dân."
Đây là sự hạn chế do thời đại mang tới, cho dù các đại thần ở đây đều là những anh tài được lựa chọn từ khắp thiên hạ đều nghe mà thấy mơ hồ.
Triệu Húc xen mồm, giọng điều thần bí nói: "Thật ra có một quốc gia không bao giờ thu thuế nông nghiệp của dân chúng."
Lý Tương thốt lên: "Sao có thể"
Các đại thần có mắt sôi nổi phụ họa theo, ánh mắt nghỉ ngờ.
Không dựa vào tiên thuế do người dân giao nộp, vậy lấy gì để nuôi dưỡng hoàng thất? Lấy gì để nuôi dưỡng toàn bộ triều đình?
Triệu Hi và Triệu Húc liếc nhau, cả hai cùng nhìn nhau cười.
Lúc trước, Triệu Hi cũng không biết tới thuế nông nghiệp, nàng nghe phụ thân Triệu Chí Dân của mình nhắc tới mới biết được, những nông dân làm ruộng kia đều không cần phải nộp thuế nông nghiệp.
Bành Nghị lập tức đứng bật dậy: "Mong bệ hạ giải thích tường tận!"
Bọn họ muốn thu tiền thuế của dân chúng? Tại sao triều Thiên Khải lại bị diệt vong? Tiền thuế ngày càng tăng chính là một trong số các nguyên nhân dẫn tới điều đó! Dân chúng quanh năm suốt tháng chỉ kiếm được chút lương thực, bọn họ không chỉ bị địa chủ bóc lột còn bị triều đình lấy đi, hoàn toàn không thể sống nổi nữa, há lại không nổi dậy tạo phản à?
Cũng may hiện tại thái thượng hoàng và thái hậu đang thúc đẩy mạnh mẽ công việc ở viện nông nghiệp và viện chăn nuôi. Giang Nam vốn là nơi đất đai màu mỡ, trong một năm nay, sản lượng lương thực ở các châu huyện Giang Nam đều tăng cao trước nay chưa từng có, sản lượng khoai lang đỏ, khoai tây, lúa nước, bắp, lúa mạch đều tăng mạnh, người dân quả thực có nghĩ cũng không dám nghĩ tới việc có một ngày mình có thể ăn cơm no nhưng không cần nộp thuế.
Hằng ngày, ngoài phải xử lý tấu chương ra, điều Triệu Hi thích làm nhất là đọc sách, khi bước lên vị trí này, nàng mới biết được tác dụng thần kỳ của việc đọc sách, hiểu biết càng nhiều, nàng cũng không còn gặp phải khó khăn khi trả lời câu hỏi của Bành Nghị nữa.
"Bởi vì quốc gia đó hủy bỏ thuế nông nghiệp, nên sẽ không ảnh hưởng tới nền tảng lập quốc."
Điều này khiến chúng thần càng thêm mơ hồ, sao có thể như thế được?
Triệu Hi: "Dựa vào thuế công thương, chính là thuế thương nghiệp."
"ý của bệ hạ là muốn tăng thuế thương nghiệp?" Bành Nghị nhíu mày hỏi. Sĩ nông công thương, thương nhân xếp ở hạng cuối cùng, bọn họ quả thật phải nộp tiền thuế không nhỏ, nếu lại tăng thuế có lẽ không ổn lắm nhỉ?
Triệu Hi: "Nhưng nếu bọn họ có thể kiếm càng nhiều tiên thì sao?"
Mọi người như đang suy nghĩ gì đó, Triệu Hi cười rộ lên: "Ta dự định sẽ xây dựng hệ thống mậu dịch trên biển, sau đó xây dựng lại đội hải quân đi tới Tây Dương." Triệu Hi không có thói quen tự xưng mình là "trẫm", các đại thần cũng đã quen với việc nữ đế tiên nữ không để ý tới những nghi thức xã giao này.