Cả Sư Môn Chỉ Có Ta Là Người Bình Thường

Chương 9

Nhưng mà, vùi dập hành hạ thì chưa thấy đâu, chỉ cảm nhận được bầu không khí "ác nhân toàn tập" trong sư môn. Từ trên xuống dưới, không moi nổi lấy một người tốt.

Sư tổ thì dựng phái bằng thủ đoạn lừa đảo, Sư tôn thì mặt dày vô sỉ mà leo l*n đ*nh cao, còn chúng ta thì...

Thôi khỏi nói.

Mỹ nhân không cần tự kiểm điểm.

Ta xuyên qua đây vì điều gì tạm thời chưa rõ, nhưng nếu ta không ra ngoài, tiếng heo kêu ở bên ngoài sẽ thu hút người khác đến.

Thế là ta gạt bỏ mọi sự tò mò trong đầu, ra ngoài cứu Đàm Vân.

Từ Trường Ninh đã sưu hồn xong, Đàm Vân toàn thân mềm nhũn nằm trên đất, khóe mắt vẫn không ngừng co giật.

Cảnh tượng này ai nhìn thấy cũng phải kêu lên một tiếng "con người thật đáng sợ".

Ta cẩn thận: "Đại ca, huynh… huynh thật sự làm người ta ngốc rồi sao?"

Từ Trường Ninh hừ lạnh: "Không đến mức đó, hắn chưa yếu ớt đến vậy."

"Vậy huynh đã tìm ra thứ gì chưa?"

"Ừm."

"Nói rõ hơn đi."

Từ Trường Ninh không nói rõ, hắn tự mình xách Đàm Vân lên, sắc mặt đen đến đáng sợ.

"Chuyện này không liên quan đến nàng, ta phải về Thường Châu để thanh lý môn hộ."

Lời vừa dứt, hắn đã biến mất khỏi chỗ đó.

Ta còn chưa kịp gọi hắn.

Nhị sư tỷ nghe tiếng đi ra: "Sao người lại chạy mất rồi?"

Ta lắc đầu: "Hắn có phải quên mình vẫn đang bị truy sát không?"

Haizz, người đàn ông xui xẻo này.

Ta và Nhị sư tỷ trở về Hứa phủ, triệu Hứa Vãn Vãn ra, trong lời nói không khỏi tiếc nuối: "Suýt nữa thì tìm được một phu quân cho ngươi rồi."

Hứa Vãn Vãn miễn cưỡng nhếch môi: "Đàm Lang… hắn thế nào rồi?"

Ta lắc đầu: "Không thế nào cả, hơn nữa ta nghi ngờ cái chết của ngươi có liên quan đến hắn."

Hứa Vãn Vãn rũ mắt: "Lúc mới gặp hắn, hắn đã nói một câu, khiến ta mỗi khi nghĩ đến đều không hiểu ý nghĩa là gì."

"Câu gì?"

"Hắn nói… tìm thấy rồi."

Nhị sư tỷ đột nhiên cứng đờ toàn thân, ta cảm thấy có gì đó không ổn, khẽ đẩy nàng: "Nhị sư tỷ?"

Nàng nhìn ta một cái với vẻ mặt phức tạp.

"Sư muội, cốt truyện bắt đầu rồi."

***

Đại sư tỷ gửi truyền âm cho chúng ta, bảo chúng ta đợi nàng dưới chân núi, không ngờ, Đại sư tỷ còn đưa cả Tiểu sư muội đến.

Nhìn Đại sư tỷ và Nhị sư tỷ, ta chợt hiểu ra: "Chẳng lẽ nàng ấy cũng…"

Đại sư tỷ lộ vẻ nghi hoặc, ngược lại Nhị sư tỷ gật đầu: "Đủ rồi, các tỷ muội, cơ hội để chúng ta về nhà đã đến rồi."

Ta dẫn đầu đặt câu hỏi: "Cơ hội là gì?"

Nhị sư tỷ: "Hệ thống đã công bố, nam chính đã được chọn thành công, tiếp theo chúng ta chỉ cần phối hợp với nữ chính, đợi đến khi cốt truyện thông quan, chúng ta có thể về nhà rồi."

Đại sư tỷ nhíu mày im lặng, Tiểu sư muội cũng yên tĩnh khác thường, ta vừa muốn phá vỡ sự ngượng ngùng, vừa không thể không hỏi một câu: "Các tỷ muội về nhà bằng cách nào?"

Nhị sư tỷ: "Đương nhiên là hệ thống rồi, chẳng lẽ muội không có sao?"

Lời vừa dứt, nàng khựng lại, như thể nhận ra điều gì đó.

Ta yếu ớt lên tiếng: "…Ta thật sự không có."

Nhị sư tỷ: "…"

Đại sư tỷ lúc này tham gia vào cuộc trò chuyện: "Vậy là bốn chúng ta đều là người xuyên không sao?"

Nhị sư tỷ gật đầu, Đại sư tỷ thở phào nhẹ nhõm: "Hệ thống của ta nói cần nâng cấp và sửa đổi, đã không cần ta nhặt người để tăng điểm kinh nghiệm nữa rồi."

Ta không kìm được hỏi: "Sửa thành gì vậy?"

Đại sư tỷ: "Ta xem nào… hình như gọi là… 'Không ship đến chết thì ship đến sống không nổi?"

Toàn bộ người có mặt: "???"

Đây là hệ thống kỳ lạ gì vậy?

Nhị sư tỷ rõ ràng đã quen ứng phó với tình huống kỳ dị, bình tĩnh mở miệng: "Xem giới thiệu thử đi."

Đại sư tỷ: "Hệ thống này còn có tên là máy chủ ship couple, không cần bạn có năng lực lớn lao gì, chỉ cần đứng bên cạnh nam nữ chính mà cổ vũ là được, hiện tại thanh tiến độ là 1, giá trị tăng lên 100 là có thể thoát khỏi thế giới."

Ta phát hiện ra điểm mấu chốt: "Chẳng phải tỷ là nữ chính sao?"

Đại sư tỷ lắc đầu: "Sau khi ta giết nam chính, hệ thống của ta đã ngoại tuyến, trước khi nó ngoại tuyến nói với ta rằng, vì quan phối của ta đã chết, nên thân phận nữ chính của ta đã bị tước đoạt, muốn rời đi chỉ có thể đợi nữ chính mới."

Ta đảo mắt một vòng, có chút nghi ngờ nhân sinh.

Dù sao cũng không có ai giống nữ chính.

Tất cả đều giống phản diện.

Khoan đã…

Ánh mắt ta chuyển sang Tiểu sư muội, nàng đến muộn nhất, cũng là nữ chính dự bị ít có khả năng bị bầu không khí toàn bộ là người xấu hun đúc nhất. Có lẽ ánh mắt ta quá sáng, Tiểu sư muội không kìm được lên tiếng: "Đừng nhìn ta, ta cũng không phải nữ chính, ta bị ràng buộc bởi hệ thống trà xanh, cần phải ly gián bên cạnh nam nữ chính, còn phải kích hoạt từ khóa nữa."

Ta có chút hứng thú: "Từ khóa gì?"

Bình Luận (0)
Comment