Chương 1002: Trước Kia, Hoàn Toàn Khôn...
Chương 1002: Trước Kia, Hoàn Toàn Khôn...Chương 1002: Trước Kia, Hoàn Toàn Khôn...
"Nếu có cơ hội, cũng nên đi tới khu dược viên thượng cổ kia một chuyền, lại nhờ con tỉnh quái Lôi Quỷ Công thần bí kia giúp ta đi tìm linh chủng, cũng thuận tiện cho nó một ít hạt Lôi Bạo Liên và Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa." Lục Huyền dùng linh thức trong cảm nhận sáu đóa Lôi Linh Hoa nắm màu trong Thao Trùng Nang, không khỏi cảm khái nói.
Lúc trước ở bên trong dược viên thượng cổ, Lục Huyền đã nhận được rất nhiều linh chủng quý giá, thậm chí hăn còn ngoài ý muônthu _ hoạch được một hạt linh chủng Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm, bởi vậy mà hiện giờ, hăn lại có chút hoài niệm về bảo địa kia.
Từ sau khi nhận được Sất Lôi Dực, môi ngày Lục Huyền đều chuyên tâm bổi dưỡng linh thực, sau đó lại đi tế luyện món pháp khí loại tốc độ cực phẩm này, trải qua nửa tháng, mới thấy được hiệu quả.
Tại một khu sơn cốc gần động phủ, lôi khí nồng đậm, thứ đập vào mắt chính là vô sô lôi mang không ngừng xẹt qua.
Lôi quang màu trắng bạc hiện ra. trên thân hình của Lục Huyền, rất nhanh, hắn đã biên mất không còn nhìn thấy đâu nữa, rổi chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài mấy chục trượng. Hắn đang luyện tập bí thuật lôi độn đến từ ( Thần Tiêu Chân Pháp ) .
Hắn vừa xuất hiện trở lại, cũng không biết Lôi Long Hồng chui ra từ xó xinh nào, chỉ biết nó cứ một mực nhìn chăm chăm vào vùng lôi quang đang dần dần biến mất trên người Lục Huyền. Ngay sau đó, lôi mang quanh quẩn trên chiếc sừng màu bạc trăng, nó lập tức hóa thành một đạo lôi quang không ngừng lóe sáng quay chung quanh Lục Huyền.
"Nhìn bộ dáng đắc ý của ngươi kìa." Lục Huyển nhìn âu thú Lôi Long Hồng đùa vui như vậy, tâm niệm khẽ động, một đôi cánh chim màu trắng bạc lập tức dang rộng ra bai bên be sườn, từng tia lôi quang nhè nhẹ lưu chuyển trên cánh chim. "Vào!" Một đạo lôi quang với tốc độ nhanh hơn Lôi Long không biết bao nhiêu lần trực tiếp lộ diện, rồi trong nháy mắt, đã xuất hiện trước mặt con âu thú ham chơi kia.
Ấu thú vừa thấy Lục Huyền đột nhiên xuất hiện, trong mặt chợt lóe lên một tia nghi hoặc, nó giâm mạnh chân sau xuống đất, chiếc sừng nhọn màu trăng bạc hoàn toàn bị lôi quang bao phủ, thoáng cái tốc độ lại được đẩy nhanh hơn không Ít.
"Ha ha ha, xem ta bắt ngươi như thế nào."
Gần như ngay lập tức, tính cách ham chơi của Lục Huyền nổi lên, hán vô nhẹ đôi Sãt Lôi Dực trên lưng, đi sau mà đến trước, lại một lần nữa xuất hiện trước mặt ấu thú Lôi Long Hồng.
Cứ như vậy, Lục Huyền liên tiếp _ xuất hiện ở trước mặt âu thú, khiển cho con ầu thú Lôi Long Hồng xưa nay vồn luôn đắc ý không thể không khuât phục dưới tôc độ kinh người của hẳn.
"Pháp khí Sất Lôi Dực này quả nhiên không tầm thường."
Lôi Long Hống vốn là linh thú dị chủng ngũ phẩm, am hiểu Lôi Độn thuật, ở trong hoàn cảnh như Lôi Hỏa Tinh Động lại càng như cá gặp nước. Tuy trước mắt nó vẫn còn trong giai đoạn trưởng thành, nhưng tốc độ đã không hề thua kém Ly Hỏa Giao.
Nhưng ở trước mặt Sất Lôi Dực, tốc độ như vậy hoàn toàn không đủ nhìn, thậm chí trong mắt Lục _ Huyền, Lôi Độn thuật của con âu thú còn như là rùa bò vậy
Lục Huyền thoáng thí nghiệm Sất Lôi Dực một chút, sau khi hiểu rõ sự cường đại của nó, trong lòng đã có ý muốn trở về động phủ rồi.
Vài con linh thú đi ra theo sát phía sau, thanh thể cực kỳ to lớn.
Mặc dù diện tích động phủ của hắn cũng khá là rộng lớn, nhưng đổi với đám linh thú cao giai, nơi này lại - giồng như một cái lồng giam, khiển chúng không thể nào hoạt động được đầy đủ.
Lục Huyền biết vậy, mới dứt khoát dân bọn chúng cùng nhau ra khỏi động phủ, thoải mái đi dạo một vòng ở phụ cận.
Trở lại động phủ, hắn mở ra Vạn Chướng Huyền Tỉnh Trận, lại một lần nữa ngăn cách với ngoại giới, an an ổn ổn làm một tên linh thực sư trung thực, chuyên tâm làm ruộng. Rất nhanh, một năm rưỡi đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, động phủ của hắn cũng không có linh thực cao giai nào thành thục, chỉ có một ít linh thực bình thường được dùng làm thí nghiệm do Lục Huyền tiện tay trồng xuống.
Bởi vì thời điểm bổi dưỡng mấy loại linh thực này, hắn đã đạt đến cảnh giới Kết Đan, mà phẩm giai của bản thân linh thực vồn không cao, nên đương nhiên phần thưởng bên trong quầng sáng nhận được sẽ chẳng có gì đáng chú ý cả, chỉ có thể đặt trong tiệm tạp hóa làm phong phú chủng loại bảo vật mà thôi. Ngày hôm đó, sau khi hắn bồi dưỡng linh thực xong, lại đi vào. một cái hang động dưới lòng đât. Trong hang động có một nhánh sông địa hỏa, nham thạch nóng chảy lưu chuyển không ngừng, liên tục chảy qua sơn cốc bên trong động phủ.
Ngay phía trên dòng nham thạch nóng chảy đỏ rực kia có một ngọn lửa màu trắng đang lăng lặng thiêu đôt. Bên trong ngọn lửa, lại có chừng mấy chục hạt sen màu đỏ thâm không ngừng quay cuồng, bổn phía đều bị ngọn lửa màu bạch kim thiêu đồt.
"Cũng không biết mấy hạt linh chủng Địa Hỏa Tâm Liên đang bị kích thích kia thế nào rồi?" Lục Huyền âm thầm suy nghĩ trong lòng. Hắn vẫn không từ bỏ ý định cải tiến Địa Hỏa Tâm Liên và Ngũ Hành Quả.
Phải biết răng, linh chủng cấp cao vôn là thứ cực kỳ hiêm thầy trong Tu Hành giới, ngay cả người có thân phận khách khanh của Hải Lâu thương hội như hãn, cũng không thể dễ dàng nhận được.
Vì thế, Lục Huyền đã bắt đầu nảy ra ý nghĩ đi cải tiển linh chủng của mình. Trước mät, hắn đang năm giữ hai loại phương pháp ngưng chủng của Địa Hỏa Tâm Liên và Ngũ Hành Quả, lại có năng lực đặc thù có thể cảm nhận được trạng thái của linh thực, nhanh chóng phân biệt được linh chủng dị biển và linh chủng bị phê, từ đó, hoàn toàn có thể tiết kiệm được vô sô thời gian và tỉnh lực.
Có thể nói, năng lực cải tiến linh thực của một mình hắn gần như đã ngang băng với năng lực cải tiến linh thực của một đại tông môn trong Tu Hành giới rồi.
Nói có sách mách có chứng, từ rất lâu trước đó, hăn đã nhận được Địa Hỏa Tâm Liên dị chủng rồi, sau đó cấp tốc bồi dưỡng thúc chín nó, lại tiếp tục ngưng chủng để nhận được lượng lớn linh chủng dị biển, và một lần nữa dùng Thuần Dương Chân Hỏa kích thích cải tiên những hạt linh chủng dị biển này.
Trải qua mấy đời sàng lọc như thế, dưới sự kích thích lâu dài của Thuần Dương Chân Hỏa ngũ phẩm, trình độ dị biển Địa Hỏa Tâm Liên càng. ngày càng cao, đã mơ hổ chạm đến ngưỡng cửa cao hơn rồi.
Lục Huyền lấy hạt linh chủng màu xích hổng ở bên trong ra. So sánh với trạng thái ban đầu của linh chủng, hiện giờ, chúng đã có những biến hóa rất lớn. Có thể mơ hổ nhìn thây những đường vân màu bạch kim phía trên lớp vỏ ngoài màu đỏ thẫm, chúng có hình dáng giống như một ngọn hỏa diêm đang nhẹ nhàng lay động, khi năm vào trong tay sẽ truyền đền một chút cảm giác nóng rực rất nhỏ.
Một luồng khí tức chí dương từ bên trong linh chủng truyền vào trong da thịt của Lục Huyền, mang đến cho hắn thêm vài phần chờ mong vào nó.
"Trước kia, hoàn toàn không có loại dị tượng này... "
Hắn vừa động tâm niệm, trên tảng đá màu lửa đỏ dưới chân lập tức - xuất hiện một khe hở nhỏ dài, hắn chậm rãi đặt hạt linh chủng màu đỏ đậm trên tay vào trong khe hở sau đó ngưng tụ tâm thần trên hạt linh chủng màu đỏ thâm kia.
Trong nháy mắt, một luồng ý niệm đã lóe lên trong thức hải.