Chương 1008: Thu Hoạch Bất Ngời
Chương 1008: Thu Hoạch Bất NgờiChương 1008: Thu Hoạch Bất Ngời
Gần như ngay sau đó, một thanh niên tuần tú đã xuất hiện trước mặt mọi người. Thanh niên này có khí tức thâm trầm, tu vi đã đạt tới Kết Đan sơ kỳ.
"Tại hạ Huyền Lôi tông Nhậm Đông, vừa vặn đi ngang quanơi này, nghe nói ở đây có bán một khối Lôi Tử Tinh, không biết vị đạo hữu này có thể nhường nó lại cho tại hạ được không?"' Gã mỉm cười hỏi lão giả may mãn kia.
"Bái kiến Nhậm tiền bối Huyền Lôi tông, khôi Lôi Tử Tinh này có tác dụng cực lớn đổi với vẫn bồi, ta vừa may mắn nhận được, xin thứ cho vãn bối không có ý chuyển - nhượng." Lão giả khom lưng thi lê nói, giọng điệu lại cực kỳ kiên định. "Ô? Ta mua với giá cao hơn từ trong tay ngươi cũng không được sao?" Thanh niên tuần tú mỉm cười hỏi. Lão giả không chút do dự lắc đầu. Thanh niên thấy thế, vẻ tươi cười thu lại, trong cửa hàng tràn ngập một luồng linh áp mơ hồ. Bị một vị tu sĩ Trúc Cơ liên tiếp từ chôi, trong lòng gã không khỏi sinh ra vài phần buổn bực. Nhưng bản thân cũng biết rõ, nơi này thuộc về Trích Tỉnh lâu của bản bộ Thiên Tỉnh Động, nêu gây ra động tĩnh gì thì rất khó an toàn trở ra.
Các hạ là chủ tiệm? Quý điếm còn Lôi Tử Tỉnh kia không? Có bao nhiêu ta muốn hết. " Gã lại quay đầu hỏi Văn Càn.
Văn Càn không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Bẩm tiền bối, văn bối chỉ là người thay mặt quản lý cửa hàng ở nơi đây thôi, chủ nhân là một người khác. "
"Ô? Là ai vậy?" "Ngài ấy chính là khách khanh của Hải Lâu Thương Hội, Lục Huyền Lục chân nhân." Văn Càn bình tĩnh trả lời.
"Khách khanh của Hải Lâu thương hội?" Thanh niên tuấn tú nghe vậy, khí thế lập tức yếu đi mấy phần, vẻ mặt có chút đăm chiêu suy nghĩ. Hải Lâu thương hội có thực lực gần với Ly Dương Đạo Tông, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với xuất thân Huyền Lôi tông của gã, mà chủ nhân phía sau cửa hàng này còn là khách khanh của thương hội, đương nhiên là thân phận vô cùng tôn quý. Ngay cả chưởng môn Huyền Lôi tông cũng phải lấy lê đổi đãi với người ta, càng không cần phải nói gã chỉ là một trưởng lão bình thường.
"Hóa ra nơi này là sản nghiệp trên danh nghĩa của Lục Huyền chân nhân, tại hạ lô mãng rồi. Không biêt trong tay Lục chân nhân còn Lôi Tử Tinh hay không? Loại bảo vật này có tác dụng cực lớn đồi với tại hạ, ta nguyện trả bất cứ giá nào để đổi lấy chúng từ trong tay Lục chân nhân." Trong bât tri bât giác, giọng điệu của gã đã khách khí hơn vài phần.
"Cái này văn bối thực sự không rõ lắm." Trong đầu Văn Càn chợt hiện lên hình ảnh lúc Lục Huyền giao Lôi Tử Tỉnh cho mình, tuy trong lòng đã đại khái suy đoán ra trong tay Lục Huyền vẫn còn không ít, nhưng gã cũng không dám tùy tiện quyêt định thay đôi phương.
Đột nhiên, gã nảy ra ý tưởng: . "Không dõi gạt gì tiền bối, Lục tiền bôi vốn tỉnh thông linh thực nhât đạo, rất yêu thích các loại linh chủng cao giai hiểm thấy, nêu trong tay tiền bối có linh chủng cao giai, văn bối có thể thay tiển bối liên lạc với Lục chân nhân xem
sao."
"Linh chủng cấp cao? Đúng là trên tay ta có một hạt, chính là linh chủng lục phẩm, nói không chừng Lục chân nhân sẽ có mấy phần hứng thú với thứ này." Thanh niên tuần tú chậm rãi nói.
''Vẫn bối sẽ liên hệ với Lục tiển bối, nhưng cũng không dám cam đoan trong tay Lục tiển bối vẫn còn Lôi Tử Tỉnh mà ngài cần!" Văn Càn vội vàng nói.
Gã vốn có chút hiểu biết đối với hành trình của Lục Huyền, trong lòng nắm rõ, giờ phút này hắn sẽ ở trong phân lâu của thương hội xử lý mây chuyện lặt vặt có liên quan đền linh thực, vì thê mới vội vàng đánh ra một tấm phù lục truyền tin. Tầng thứ tư của thương hội.
Trong nhã phòng u tĩnh, Lục Huyền thản nhiên thưởng thức chén linh trà.
"Văn đạo hữu, ngày sau còn phải nhờ ngươi lưu ý những món bảo vật mà tại hạ vừa nói tới, nhiều hơn một chút." Hắn mỉm cười nói với Văn lâu chủ bên cạnh.
Nữ tu họ Văn vẫn còn thanh thoát vội vàng gật đấu: "Vẫn bôi nhât định sẽ ghi nhớ kỹ trong lòng, một khi phát hiện ra mây món bảo vật tiền bồi cần có trong phân lâu, sẽ lập tức liên lạc với tiến bổi hoặc là Văn Càn trước. "
"Được. Cảm tạ đạo hữu. " Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu.
Sau khi hắn xử lý một ít chuyện lặt vặt trong phân lâu, đã đi tới, cố ý chào hỏi nữ tu họ Văn, lại nhờ nàng lưu ý về phương pháp ngưng chủng, bảo vật âm dương có thể xuất hiện trong thương hội, về phần linh chủng đương nhiên là không cần phải nói, chỉ cần là linh chủng cao giai, hắn đều có nhu cầu.
Ngay tại thời điểm hắn đang muốn đến Trích Tỉnh lâu thuê hoặc mua một khu động phủ ở Phong Uyên Tỉnh Động thì đột nhiên lại phát hiện một luồng khí tức quen thuộc. "Phù lục đưa tin của Văn Càn, hắn tìm ta có chuyện gì chứ?" Trong lòng Lục Huyền có chút nghỉ hoặc, hăn lập tức kéo tâm phù lục đưa tin tới trước người.
"Hóa ra là có tin tức của linh chủng lục phẩm." Sau khi biết được tin tức bên trong phù lục, trên mặt Lục Huyền lập tức xuât hiện một tỉa vui vẻ. "Không ngờ Lôi Tử Tinh còn có thể mang đến cho ta một phần thu hoạch ngoài ý muôn như vậy. Huyền Lôi tông... Nếu ta nhớ không lầm thì nó hắn là một tông môn cỡ trung tiểu thuộc Ly Dương cảnh, chưởng môn là một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ, trong tông môn có vài vị trưởng lão cảnh giới Kết Đan, tu sĩ trong tông môn này am hiểu lôi pháp, thực lực tổng hợp cũng coi. như không tệ." Trong đầu hãn hổi tưởng lại những tư liệu có liên quan đến Huyền Lôi tông.
Tiến vào Ly Dương Cảnh mấy chục năm, tuy ngày thường không rời khỏi Thiên Tỉnh Động, nhưng Lục Huyền vẫn chủ động đi tìm hiểu không ít tư liệu có liên quan đến Tu Hành giới trong cảnh nội, và đương nhiên là trong nhóm tư liệu này cũng bao gồm cả Huyền Lôi Tông trong miệng Văn Càn. "Đi qua nhìn xem."
Linh chủng có sức hấp dẫn rất lớn với hắn. Hắn lập tức thị triển thân pháp Phù Quang Lược Ảnh, thân hình hóa thành từng luồng tàn ảnh, chỉ mây chục nhịp hô hãp trôi qua đã xuât hiện bên ngoài tiệm tạp hóa.
"Lục tiền bối. Vị này chính là Nhậm Đông Nhậm chân nhân đền từ Huyền Lôi tông." Văn Càn phát hiện bóng dáng hắn, đã chạy tới nhiệt tình mời hắn vào cửa hàng, còn giới thiệu một thanh niên tuần tú trong cửa hàng với hắn.
"Hóa ra là Nhậm đạo hữu, hạnh ngộ hạnh ngộ."
"Bái kiến Lục đạo hữu, ngưỡng mộ đại danh của đạo hữu đã lâu. " Trong mặt Nhậm Đông hiện lên một tia kinh dị, Lục Huyền này còn trẻ hơn trong tưởng tượng của gã. Bằng chừng ấy tuổi đã đảm nhiệm chức vị khách khanh của Hải Lâu thương hội, điều này có nghĩa là địa vị của hắn cực kỳ siêu nhiên trên một số phương diện nào đó.
"Đại khái chính là phương diện linh thực. " Trong lòng Nhậm Đông âm thầm nghĩ, ngẩng đầu, mỉm cười nhìn phía Lục Huyền.
"Lục đạo hữu, lại quấy rầy ngươi trong lúc bận rộn như vậy, tại hạ vô cùng áy náy. Sở dĩ ta mời đạo hữu tới đây chỉ vì muồn hỏi đạo hữu một chút, không biêt trong tay đạo hữu còn thừa lại Lôi Tử Tỉnh hay không?" Gã nhìn về phía Lục Huyền, trong ánh mắt có mấy phần chờ mong.
"Vân còn một chút." Linh thức Lục Huyền đảo qua đống Lôi Tử Tỉnh chồng chất như núi trong Thao Trùng Nang, vẻ mặt bình tĩnh nói. "Vậy thì tốt quá!" Trên mặt Nhậm Đông hiện lên vẻ mừng rỡ như điên.