Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1021 - Chương 1022: Phù Âm Đào!

Chương 1022: Phù Âm Đào! Chương 1022: Phù Âm Đào!Chương 1022: Phù Âm Đào!

"Mười hai vạn linh thạch hạ phẩm, tại hạ Phù Bỉnh Chân, trưởng lão Phù gia, nhất định phải có hạt linh chủng Phù Âm Đào lục phẩm này, hy vọng các vị đạo hữu có thể bán cho tại hạ một phần tình mọn." Một giọng nói hùng hậu truyền vào trong tai mọi người.

Mọi người nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một vị tu sĩ trung niên cao lớn với nét mặt tự nhiên đang đứng trên khối thiên thạch ở ngay chính giữa đám người, vui vẻ không sợ hãi đón nhận đủ các loại ánh mắt hướng đền bên này từ bồn phía xung quanh. Tu sĩ này có tu vi Kết Đan hậu kỳ, sau lưng có hư ảnh một tầm phù lục to lớn, hư ảnh không ngừng biến hóa, tựa như ẩn chứa vô tận ảo diệu bên trong. "Phù gia? Là thế gia chế phù nổi tiếng hậu thể Ly Dương cảnh?" "Đúng vậy, tất cả tu sĩ Phù gia đều tinh thông phù lục nhất đạo, có thể luyện chê ra hơn trăm loại phù lục cao giai, Phù Bỉnh Chân này lại là trưởng lão của Phù gia, đương nhiên không chịu từ bỏ loại linh thực phù đạo thiên nhiên này. "

Sự xuất hiện của vị phù sư trung niên kia đã khiên cho không ít tu sĩ nghị luận ổn ào, mấy người vốn có hứng thú rõ ràng với loại linh chủng Phù Âm Đào nọ đã trở nên do dự. Cũng chẳng trách bọn họ được, đúng là Phù gia này gia đại nghiệp: đại, gia tộc bọn họ vồn dựa vào chê phù mà trở thành thế gia nổi danh khắp Ly Dương cảnh, mấy người kia đều không có lòng tin cạnh tranh với gã.

Nhưng Lục Huyển lại có nhu cầu bức thiết về loại linh chủng này, đương nhiên sẽ không để ý tới những thứ vớ vấn kia. "Mười ba vạn linh thạch hạ phẩm." Hắn dùng giọng điệu thản nhiên như gió thổi mây bay trực tiếp gia tăng thêm một vạn linh thạch hạ phẩm.

"Vị đạo hữu này, hẳn là trong Ly Dương Cảnh có rât ít phù sư đủ khả năng tổi đa hóa công dụng của loại Phù Âm Đào này. Đạo hữu cần phải cân nhắc một chút sau khi nhận được linh chủng Phù Âm Đào, bản thân có lòng tin luyện chê ra phù lục cao giai có giá trị tương đương, thậm chí còn cao hơn nữa hay không." Vị tu sĩ Kết Đan kia truyền âm nói với Lục Huyền, trong thanh âm này cũng không biêt là khuyên bảo hay là cảnh cáo.

Dứt lời, đối phương lại hô lớn với Thanh Đàn: "Tại hạ nguyện bỏ ra 14 vạn linh thạch hạ phẩm."

"Ngươi không hiểu rổi, tuy ta không đủ khả năng luyện chế ra phù lục cao giai nhưng giá trị mà ta nhận được từ loại linh thực ây chắc chăn sẽ vượt xa giá trị bản thân nó." Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng.

"Phù đạo hữu, ta nghĩ có một việc đạo hữu nhât định phải biết rõ ràng, đầu tiên thứ này chỉ là một hạt linh chủng, sau khi trưởng thành nó mới trở thành tài liệu chế phù. Đạo hữu vân phải cân nhắc đền chuyện bổi dưỡng ra linh thực trước, sau đó mới đi luyện chế phù lục được, mà ta hỏi khí không phải, chăng biêt bên trong Phù gia các ngươi có linh thực sư nào lợi hại hay không?" Lục Huyền dùng thanh âm cực kỳ ung dung bình thản truyền âm nói với Phù Bỉnh Chân.

Phù Bỉnh Chân nghe được lời này, . không khỏi nghẹn họng, trong mắt lóe lên một tia buồn bực. "Thêm năm nghìn nữa. " Nhưng gã vân cô châp hô lên với nữ tu dịu dàng.

"Mười lăm vạn." Lục Huyền không chút do dự, lập tức đuổi theo, cũng bỏ ra nhiều hơn đối phương năm nghìn linh thạch.

"Mười lăm vạn ba ngàn." Tu sĩ trung niên thoáng trầm ngâm một hồi, cuối cùng vẫn tăng giá thêm một lần.

Mặc dù trong lòng gã cực kỳ bức thiết muôn có được hạt linh chủng Phù Âm Đào này, nhưng nhất định phải cân nhắc về vấn để chỉ phí, giá tiền trước mắt đã vượt quá dự kiến không ít, thậm chí dùng khoản linh thạch này còn có thể đi mua được một kiện pháp khí lục phẩm. "Mười sáu vạn." Lục Huyền lại hô lên lần nữa. Với hắn, dù tăng giá thêm bao nhiêu hắn cũng có thể tiếp nhận được, xét cho cùng, thứ mà quầng sáng báo đáp lại cho hắn sẽ càng nhiều cái giá hôm nay phải trả rất nhiều.

Phù Bỉnh Chân nghe được giá tiền này, khẽ hừ lạnh một tiếng. Ngay sau đó, một mảnh sương mù màu đen mịt mờ bay ra từ bên rìa thiên thạch, che giâu hình dáng và diện mạo của gã, gã không nói năng câu nào đã trực tiêp bay tới hiện trường phân hội bảo vật khác.

"Vậy là nhận được Phù Âm Đào lục phẩm rồi. " Lục Huyền nhếch miệng cười cười, trong lòng rất vui vẻ. Hắn nhanh chóng đi giao linh thạch rồi cầm linh chủng Phù Âm Đào trên tay. Hạt linh chủng này to bằng cái đầu trẻ con, bên trong sinh cơ nồng đậm, mặt ngoài có âm khí nhàn nhạt quanh quấn với vô số nếp uốn kỳ dị hình thành hoa văn phức tạp, giông như phù văn thiên nhiên. Trước mắt bao người, hắn không tiện gieo hạt linh chủng xuồng, đành phải tạm thời thu nó vào trong Thao Trùng Nang.

Sau khi Lục Huyền trở lại hiện trường phân hội linh thực không bao lâu, Thanh Đàn lại lây ra một hạt linh chủng màu vàng nhạt, dường như bên dưới lớp da mỏng của nó có một bộ phôi thai viên hầu to băng năm tay đang cuộn mình trong đó, nhưng khi nhìn kỹ lại bông có cảm giác bộ phôi thai kia vừa hóa thành một luồng hư ảnh màu vàng óng ánh rồi.

"Hạt linh chủng trong tay tiểu nữ có tên là Tâm Viên Quả, là linh thực ngũ phẩm chỉ thuộc về một bộ tộc viên yêu, khi ăn trái Tâm Viên Quả thành thục vào có thể rèn luyện nhục thân, đồng thời cũng có thể luyện chế ra Hầu Nhi Nhưỡng cao giai." Thanh Đàn dịu dàng nói: "Giá khởi điểm của loại linh chủng này là một vạn tám nghìn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một nghìn linh thạch hạ phẩm."

"Linh chủng cũ đây rổi." Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng, linh chủng này đúng là nguyên liệu chủ yếu để hắn bổi dưỡng Tâm Viên Quả, luyện chế ra Viên Ma Tửu, vừa vặn cũng bỏ luôn vào trong túi.

Dù sao, lĩnh nhưỡng trong động phủ cũng không thể thiểu được. Những ngày tháng bổi dưỡng linh thực thật là mệt mỏi, nhất định phải sử dụng linh nhưỡng để nâng cao tinh thần, thỏa mãn một chút ham muốn ăn uổng của bản thân. Cũng may, chỉ có số Ít tu sĩ sinh ra hứng thú với linh chủng Tâm Viên Quả này, đến cuối cùng Lục Huyền đã dùng hai vạn chín ngàn linh thạch hạ phẩm thuận lợi mua được nó.

Sau khi mua được linh chủng Tâm Viên Quả, nhóm bảo vật xuât hiện phía sau trên hội trường linh thực đều không mang đến hứng thú cho Lục Huyền.

Thời gian trôi qua, gần nửa ngày sắp hết, cuối cùng phần đấu giá của tổng hội trường cũng chính thức bắt đầu. Lục Huyền mang theo vẻ chờ mong mãnh liệt đi vào khu vực trung tâm hư không. Vì nhận được danh sách bảo vật từ sớm nên hắn biết bên trong phần đấu giá này sẽ xuất hiện mấy món bảo bối rất tốt. "Các vị đạo hữu, không biết phần điểm tâm vừa rồi có thể làm cho các ngươi hài lòng hay không, nêu không nhận được bảo vật mình yêu thích trong lòng, thì bữa ăn chính này chắc chắn sẽ không để cho các ngươi thất vọng." Người chủ trì hiện trường tổng hội chính là Trương Cửu Tông, thanh âm trầm âm của gã vang lên trong tỉnh không, truyền vào tai môi tu sĩ đang có mặt.

Lục Huyền đưa mắt ngắm nhìn bốn phía, nhóm tu sĩ tiền vào phạm vi đấu giá tổng hội đã giảm bớt trên diện rộng, tuyệt đại đa sô tu sĩ Trúc Cơ vì tài lực không đủ, đành phải đứng ở phía xa xa nhìn xem. Những người còn lại hầu như đều là Kết Đan Chân Nhân, cũng có không ít Nguyên Anh Chân Quân tổn tại, thậm chí Lục Huyền còn nhìn thấy hai gã tu sĩ Nguyên Anh lúc trước từng ở bên trong khí linh.
Bình Luận (0)
Comment