Chương 1029: Ngũ Hành Huyễn Quả!
Chương 1029: Ngũ Hành Huyễn Quả!Chương 1029: Ngũ Hành Huyễn Quả!
[Ngũ Hành Quả, linh thực dị biến tứ phẩm... ]
[Ngũ Hành Quả, linh thực dị biến tứ phẩm... ]
So sánh với lúc trước, những hạt - linh chủng này cũng không có xuât hiện biến hóa về chất, ngay khi Lục Huyền cho răng đợt thí nghiệm lần này lại tiếp tục thất bại thì đột nhiên một ý nghĩ mới xuất hiện trong đầu hẳn.
[Ngũ Hành Huyền Quả, linh thực ngũ phẩm, dưới quá trình kích thích lâu dài của lực lượng ngũ _ hành bên trong Ngũ Hành Huyền Trận, Ngũ Hành Quả tứ phẩm đã dị biến mà thành, linh thực tuần hoàn theo nguyên lý ngũ hành tương _ sinh tương khắc, khi ngũ hành biên hóa, cần lấy lực lượng ngũ hành tương sinh bổi dưỡng, xúc tiến linh thực sinh trưởng. ]
[ Sau khi linh quả chín, bên trong sẽ ẩn chứa lực lượng ngũ hành dổi dào, có thể dùng làm tài liệu chủ yếu để luyện chế Ngũ Hành đan, hiệu quả luyện đan sẽ mạnh hơn Ngũ Hành đan bình thường, đồng thời bên trong linh quả còn ẩn chứa khí tức huyền linh, sau khi ăn vào có thể phụ trợ tu luyện công pháp thần thông huyền thuật. ]
"Rốt cuộc cũng cải tiến thành công!" Trong lòng Lục Huyền vô cùng mừng rỡ.
Vậy là sau Thuần Dương Kim Liên, hắn lại năm giữ thêm một loại thủ đoạn có thể ổn định nhận được linh chủng ngũ phẩm, không còn phải lo lắng không có quầng sáng để thu hoạch nữa rồi.
"Ngũ Hành Huyễn Quả, có ẩn chứa một chút khí tức huyền linh nhãt định, đoán chừng chuyện này có liên quan đến quá trình chúng ở bên trong Huyên Diệt Ngũ Hành Trận lâu dài, được lực lượng của - trận pháp tầm bổ." Lục Huyền vuốt ve hạt linh chủng Ngũ Hành Huyễn Quả có kèm them một chút ảo giác mơ hồ trên tay, trong lòng thầm nghĩ.
Theo cảm nhận của hắn, trong nhóm linh chủng Ngũ Hành Quả dị biển còn lại có một số đã biên thành phể chủng, có thể dùng làm thức ăn chăn nuôi cho Yêu Quỷ Đằng. Những hạt có phẩm chất hoàn hảo còn lại sẽ được tiếp tục đặt bên trong Huyền Diệt Ngũ Hành Trận để nuôi dưỡng, kích thích, mãi cho đền khi quá trình kích thích thất bại hoặc chúng được cải tiền thành linh chủng Ngũ Hành Huyền Quả mới thôi.
Lục Huyền cũng không vội vã rời đi, mà ở lại bên trong động phủ thêm một đoạn thời gian nữa, tỉ mỉ bổi dưỡng rất nhiều gốc linh thực tà dị một phen.
Hôm nay, khi hắn đang cho Hương Nhục Chi, Quỷ Lựu Yêu Mộc ăn huyêt nhục thì đột nhiên linh thức khẽ động. Quả cầu thịt ở bên cạnh hắn cũng đồng thời cảm nhận được động tĩnh dị thường ở bên ngoài, lớp lông trên thân thể nó lập tức nở bung lên, để lộ ra từng cái miệng quái dị bên dưới, mùi máu tanh nồng đậm tản ra khắp động phủ. Ngay sau đó, thân hình nhanh nhẹn của nó đã lao ra bên ngoài động phủ, hướng về phía ngọn núi nhỏ bên ngoài động phủ, tản ra lực hút mãnh liệt.
Chỉ thấy một cái túi da nửa hư hóa bay ra từ ngọn núi nhỏ bên kia, lớp da mỏng như cánh ve, lại dung hợp cùng một chỗ với môi trường xung quanh, cực kỳ bí ẩn, khó mà nhìn thấy được. Dường như cái túi da này cũng có linh trí không thâp, vừa phát hiện ra tình cảnh của mình không ổn, thân hình vốn đang co duôi của nó đột ngột mở bung ra, sau đó dùng tôc độ nhanh như thiểm điện bay về phía xa.
Nhục Linh Thần dùng sức nhảy lên, một đám mây máu từ trong cơ thể nó bay tới, quyết liệt đuổi theo đăng sau cái túi da trong suốt nọ với tốc độ càng nhanh hơn lúc trước. Túi da bị mây máu bao phủ, tốc độ càng ngày càng chậm, bồn phía chợt xuât hiện những vết máu loang lổ, cuôi cùng nó đã hoàn toàn chìm vào trong mây máu.
Quả cầu thịt bay khỏi đám mây máu, dùng sức hút một cái, túi da đã trở nên ngơ ngơ ngác ngác, mất hết linh trí, bị quả cầu thịt hút vào trong cơ thể.
"Phil Thứ gì vậy chứ? Một chút máu thịt cũng không có!"
Trong cảm giác của Lục Huyền, cái túi da nửa hư hóa này lại bị Nhục Linh Thần hung hăng phun ra, thậm chí nó còn truyền cho hắn một luồng ý niệm có mang theo chút âm ức oán giận.
"Ha ha ha!" Lục Huyền không khỏi bật cười.
Trên người hóa thân chợt xuất hiện một dòng sông sâu thăm, nhanh chóng bọc lây cái túi da đang hấp hôi kia vào bên trong, sau đó mang theo nó quay về động phủ.
Trở lại trong viện, có hai đại trận pháp ngũ phẩm phù hộ, trong lòng Lục Huyền thoáng thả lỏng được một chút. Tâm niệm của hắn vừa động, vài luồng linh lôi màu vàng kim đã bắn từ trong cơ thể ra, linh hoạt di chuyển quanh người. Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, hắn mới lây cái túi da trong tình trạng bán hư hóa, uể oải không phấn chân kia ra. Túi da cảm nhận được một chút tự do, đang muôn phản kháng, lại lập tức phát hiện mây luồng Tru Tà Linh Lôi mang theo uy năng khắc chế tự nhiên với mình, đã nhanh chóng trở nên thành. thành thật thật, cứ một mực năm im không nhúc nhích.
"Trốn ở bên ngoài động phủ rình - mò, vừa nhìn đã biết không có ý tốt gì." Lục Huyển nhíu mày, hắn đưa mắt nhìn cái túi da quỷ dị trước mặt, trong lòng thầm nghĩ. Tâm niệm vừa động, một luồng âm khí tỉnh thuần mạnh mẽ đã được rót vào trong túi da. Đồng thời, tâm thần của hắn cũng ngưng tụ lên trên đó, lập tức hiểu biết những tin tức chỉ tiết có liên quan đến cái túi da. [ Dị Thi Bì Thuế, tà vật, có thực lực tương đương với tu sĩ Trúc Cơ viên mãn, chính là sản phẩm do Ngọc Diện chân nhân thu thập túi da của ngàn vạn tu sĩ, lại lầy tà pháp luyện chê mà thành, có năng lực ấn nâp rất mạnh, tu sĩ Kết Đan tầm thường khó có thể phát hiện ra. }
[ Nó sẽ bám lên người đối tượng mục tiêu trong lúc vô hình, sau đó ăn mòn thần hồn, chiếm cứ thân thể. ]
"Dị Thi Bì Thuế..." Lục Huyền lẩm bẩm núi.
Tà vật trước mắt này có hành tung vô cùng quỷ dị, năng lực ấn nâp rất mạnh, nếu không phải hắn có linh thức của Kết Đan trung kỳ, lại có dị bảo ngũ phẩm ( Uẩn Thần Thiếp ) trường kỳ tấm bổ, còn phục dụng quá nhiều loại linh quả bảo vật có công hiệu tăng trưởng linh thức, thì rất có khả năng hắn sẽ không phát hiện được sự tổn tại của nó.
"Ngọc Diện chân nhân, người quen cũ à, không phải hắn chính là tên tà tu từng tìm tới đây bái phỏng khi ta vừa di chuyển đến nơi này sao?" Trong đầu Lục Huyền chợt hiện lên bóng dáng một tên tu sĩ mang theo nụ cười giả tạo trên môi.
"Thả một con tà vật như vậy ở bên ngoài động phủ của ta, cũng không tính là hàng xóm tốt." Khóe miệng hăn nhềch lên, cười lạnh nói.
Vừa nghĩ tới chuyện cái túi da trước mắt này vân một mực ở phụ cận động phủ rình mò mình, còn có nguy hiểm bị nó chiếm cứ mất hóa thân là trong lòng hãn lập tức sinh ra phân nộ.
"Bình sinh Lục mỗ hận nhất là bị người khác giám thị ta!” Hăn hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, một con ngươi màu xám trăng tà dị vừa không một tiếng động chui ra từ trong khe hở ngay giữa không trung, sau đó nhanh chóng bơi về nơi xa.
"Xem căn cơ của Ngọc Diện chân nhân này trước đã. "
Một lát sau, Hư Không Yểm Mục đã tìm được động phủ của Ngọc Diện chân nhân kia. Bàn tay Lục Huyền lập tức truyền đến cảm giác ngứa ngáy, một vết nứt lại trồng rông xuât hiện, một con mắt màu xám trắng nhanh chóng chui ra, chia sẻ tầm nhìn của Hư Không Yểm Mục cho hăn.