Chương 1035: Chỉ Cần Người Đầu Tiên Bọn...
Chương 1035: Chỉ Cần Người Đầu Tiên Bọn...Chương 1035: Chỉ Cần Người Đầu Tiên Bọn...
Trong một đoạn thời gian tiếp theo, Lục Huyền cứ một mực ở lại bên trong động phủ tại Uê Dương Sơn, an tâm bổi dưỡng đám linh thực tà dị của mình. Đồng thời, hắn còn cẩn thận dạy dỗ hóa thân một phen, để nó có thể ứng phó tốt hơn với đủ các loại tình huống có thể xảy ra. Sau khi xử lý xong hết thảy, hắn mới lặng yên trở về Lôi Hỏa Tỉnh Động. Vừa mới đến bên ngoài động phủ, Lục Huyền đã nhìn thấy một
nữ tu tóc bạc đang chờ ở bên ngoài đại trận. Gương mặt nữ tu này vô cùng mạnh mẽ, mái tóc bạc trên đầu bay múa cuồng loạn trên không trung.
Từ xa, nàng đã phát hiện được khí tức của Lục Huyền, khóe miệng chợt lộ ra ý cười nhàn nhạt. Nàng. này đúng là Diệp Huyền Ngân, Kết Đan trung kỳ, cũng sinh sông bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động. Hai người bọn họ từng cùng nhau tiền vào Hắc Thủy Tinh Động, cũng thi thoảng tìm tới bái phỏng lân nhau một vài lần, có một chút giao tình nhất định.
"Diệp đạo hữu." Lục Huyền vừa trông thầy nữ tu tóc bạc, đã vội vàng tiên lên nghênh đón.
"Lục đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng trở lại rổi."
"Đạo hữu không phải đợi lâu chứ? Mau mời vào!” Lục Huyền nghe vậy, vội vàng mở ra Vạn Chướng Huyền Tỉnh Trận, nghênh đón Diệp Huyền Ngân tiến vào động phủ.
"Đợi không đến một ngày, đúng là hiểm khi gặp được một lần Lục đạo hữu không có ở trong động phủ." Giọng nói của Diệp Huyền Ngân vô cùng lạnh lão, giống như nước suối băng giá.
"Ha ha! Đúng là hiếm khi thấy Lục mỗ rời khỏi động phủ một chuyến thật." Lục Huyền cười to nói.
"Lần này ta đi Phong Uyên Tỉnh Động, chỉ vì sưu tầm một loại tài liệu cần thiết để trợ giúp linh thực sinh trưởng, nên mới mạo hiểm tiền vào bên trong một khu bí cảnh." Hắn thuận miệng bịa chuyện.
"Phong Uyên Tỉnh Động? Nơi đó đầy rây tà tu, Lục đạo hữu không gặp phải nguy hiểm gì chứ?" Diệp Huyền Ngân dò hỏi.
"Đa tạ Diệp đạo hữu quan tâm, tại hạ xưa nay vẫn cẩn thận, lúc tìm kiếm bảo vật đều cố gắng hết sức né tránh đám tà tu tà ma, mà vị trí ta tiền vào cũng không phải chô sâu bên trong Phong Uyên Tỉnh Động, cho nên đã thuận lợi trở về. " "Đúng rồi, Diệp đạo hữu tới tìm Lục mô là có chuyện gì quan trọng?" Lục Huyền giải thích đơn giản một câu, ngay sau đó lời nói đã xoay chuyển.
"Cũng không có gì, chỉ là mấy ngày gần đây cái bụng của ta bị Tửu Trùng quây phá, muôn mua chút linh nhưỡng thượng đăng của Lục đạo hữu." Diệp Huyền Ngân hồi tưởng lại mãy loại linh tương linh nhưỡng do Lục Huyền ủ chế, đôi con ngươi có chút sáng lên.
"Diệp đạo hữu, ngươi quá khách khí rồi, nếu muốn uồng linh nhưỡng thì cứ trực tiếp nói với Lục mô là được, không cần thiết phải để cập đến chữ 'mua' kial" Lục Huyền khoát tay áo nói.
"Tâm ý của Lục đạo hữu ta xin nhận, nhưng nhóm linh tửu linh. nhưỡng do đạo hữu chưng cât vồn không phải vật phàm, cũng không biết chúng đã hao phí của ngươi bao nhiêu tài nguyên, thời gian và tinh lực rồi, ngẫu nhiên tới uống một chén là được rồi, làm sao có thể không công đòi hỏi Lục đạo hữu được°?"' Diệp Huyền Ngân chậm rãi nói.
Lục Huyền chối từ không được chỉ đành gật đầu đồng ý: "Được, vậy cứ làm theo lời Diệp đạo hữu đi. " "Nhưng Diệp đạo hữu tới mua linh nhưỡng là đã để mắt tới Lục mô rồi, cho nên, dù đạo hữu muôn mua Ngọc Tẩy Linh Lộ hay là Băng Tủy Linh Nhưỡng, ta đều chiết khấu cho đạo hữu 30% theo giá trên thị trường, đạo hữu thầy thể nào?" Hắn đưa ra một phương pháp điều hòa.
"Được, vậy đa tạ Lục đạo hữu. " Diệp Huyền Ngân bất đắc dĩ đành phải gật đầu đồng ý, nhận lấy ân tình này của Lục Huyền.
Nàng nhanh chóng cầm được ba bình linh nhưỡng từ trong tay Lục Huyền, lần lượt là Bách Quả Linh Tương, Ngọc Tẩy Linh Lộ cùng với Băng Tủy Linh Nhưỡng.
Dưới tình huống bình thường, nếu không có việc gì làm, Lục Huyền sẽ đi ủ chễ ba loại này một chút, hắn lại từng hấp thu gói kinh nghiệm phối phương linh nhưỡng, nên xác suât ủ chê thành công cực cao, số lượng dự trữ phong phú.
Về phần Viên Ma Tửu ngũ phẩm, trong tay Lục Huyền còn thừa không nhiều lắm, nên không bán cho Diệp Huyền Ngân.
Còn Liễu Tiên Lộ lục phẩm mở ra từ quầng sáng của Tịnh Bình Liều, bản thân hắn dùng còn lâu mới đủ, nên càng không thể bán cho người khác được.
Hai người nói chuyện phiếm một hổi, Diệp Huyền Ngân liền chào tạm biệt hắn.
Lục Huyền đưa nàng ra bên ngoài động phủ, nhìn bóng người của nàng biển mất ở phía chân trời, lúc này mới xoay người tiền vào trong đại trận.
Ngày thường, mỗi khi bồi dưỡng linh thực xong, nều có thời gian rảnh rồi, thỉnh thoảng hắn cũng sẽ đi tụ tập với những tu sĩ sống gần động phủ của mình một phen, kết thiện duyên rộng rãi, tạo nên hình tượng một vị linh thực sư thích giúp mọi người yêu làm điều tốt, khẳng khái hào phóng. Mục đích đương nhiên là để mưu cẩu linh chủng cấp cao.
Kết bạn với Kết Đan Chân Nhân càng nhiều, khả năng nhận được linh chủng quý hiểm lại càng lớn. Theo một ý nghĩa nào đó, bọn họ đang thay Lục Huyền đi thăm dò bí cảnh. Còn hắn bỏ ra một ít bảo vật như thể, chỉ vì quán triệt thiết lập linh thực sư này đến tận cùng mà thôi.
Hắn dám khẳng định là bên ngoài kia sẽ có rất nhiều tu sĩ Kết Đan lấy được linh chủng cao giai từ nhiều nguồn khác nhau.
Mà sau khi bọn họ nhận được linh chủng, nều trong lòng nảy sinh một chút ý định kiểu như muốn bán linh chủng hay muốn ủy thác linh thực sư bổi dưỡng linh chủng thì chỉ cần bóng người đầu tiên hiện lên trong đầu bọn họ là Lục Huyền, vậy đã đủ lắm rổi.
Lục Huyền nghĩ thầm rồi đi vào - trong linh điển, xem xét tình huống sinh trưởng của mỗi một gốc linh thực.
Hắn tiến vào Phong Uyên Tỉnh Động một đoạn thời gian mới quay lại, đương nhiên là hoặc nhiều hoặc nhóm linh thực trong linh điền tại Lôi Hỏa Tỉnh Động cũng sẽ có một chút nhu cầu. Điều hắn có thể làm được, chính là hết sức thỏa mãn môi một gốc linh thực dưới tay mình, cho chúng nhận được điều kiện tốt nhất để sinh trưởng.
Đầu tiên, hắn đi tới linh điền trồng hơn trắm gốc Băng Huỳnh Thảo, linh lực khẽ động, từng sợi linh vũ nhè nhẹ bay xuồng từ trên không trung, rót vào phiền lá dài xanh thăm.
Dưới ảnh hưởng của luồng hàn khí tỏa ra trên thân Băng Huỳnh Thảo, ngay khi từng hạt mưa linh vũ rơi xuồng, chúng đã hóa thành sương mù, biển khu vực xung quanh thành một vùng đất mơ hồ như mộng như ảo.
Những cây Băng Huỳnh Thảo này chính là điểm mấu chốt giúp Lục Huyền gia tăng tu vi, đương nhiên là hăn phải dốc lòng chăm sóc chúng.
Lo xong xuôi cho đám Băng Huỳnh Thảo, Lục Huyền lại dạo bước đi tới bên bờ hổ nhỏ, thuận thế thu hoạch lượng lớn linh quả cấp thấp như Liệt Diễm Quả, Băng La Quả, cùng với hơn trắm quầng sáng màu trắng vừa xuât hiện.
Nhưng đương nhiên, vì gieo trồng linh thực có phẩm cấp thấp hơn bản thân nên những phần thưởng quầng sáng hắn nhận được gần như có thể bỏ qua không tính đến, dù bảo vào cửa hàng tạp hóa bên kia cũng tương đổi miên cưỡng.
"Ô, Lôi Bạo Liên thành thục rồi!" Lục Huyền đi vào một khu vực linh điền khác, ai ngờ lại ngoài ý muốn . phát hiện, có một bộ phận trong số ba mươi gốc Lôi Bạo Liên từng gieo trồng lúc trước đã hoàn toàn chín muổi.
Lúc ấy, vì sưu tầm Tru Tà Linh Lôi, hán đã mua một hơi ba mươi hạt giồng Lôi Bạo Liên từ phân lâu của thương hội.