Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1055 - Chương 1056: Đứng Trước Mặt Linh Chủng Quý Hiếm, Ta Luôn Không Có Sức Chống Cự..

Chương 1056: Đứng Trước Mặt Linh Chủng Quý Hiếm, Ta Luôn Không Có Sức Chống Cự.. Chương 1056: Đứng Trước Mặt Linh Chủng Quý Hiếm, Ta Luôn Không Có Sức Chống Cự..Chương 1056: Đứng Trước Mặt Linh Chủng Quý Hiếm, Ta Luôn Không Có Sức Chống Cự..

1525 chữ

Chương 1056: Đứng Trước Mặt Linh Chủng Quý Hiếm, Ta Luôn Không Có Sức Chống Cự...

"Đứng trước mặt những loại linh chủng trân quý hiếm thấy, Lục mỗ luôn không có sức chống cự. Ta nhất định sẽ dốc lòng hết sức bồi dưỡng linh chủng Tinh Thần Quả này thật tốt." Lục Huyền vội vàng gật đầu.

Năm trăm linh thạch trung phẩm, mặc dù thù lao không tệ, nhưng so với gia sản hiện giờ của hắn thì có vẻ khá bình thường. Bởi vậy thứ hắn càng coi trọng hơn chính là về sau có linh chủng Tỉnh Thần Quả để tiếp tục bồi dưỡng hay không.

Quả nhiên, lần thành công này đã khiến độ tín nhiệm của thương hội đối với hắn gia tăng rõ rệt, thậm chí bọn họ còn chủ động đưa linh chủng tới nhờ hắn bồi dưỡng thay.

"Linh chủng Tinh Thần Quả tương đối hiếm thấy, ngay cả với thực lực của thương hội, cũng không thể nhận được số lượng lớn, nhưng Lục đạo hữu ngươi yên tâm, qua một đoạn thời gian ngắn nữa, ta chắc chắn sẽ đưa tới cho ngươi số lượng linh chủng Tinh Thần Quả càng nhiều hơn."

Thương hội có một vị linh thực sư nắm giữ trình độ về linh thực thâm sâu như thế, đương nhiên bọn họ phải lợi dụng đầy đủ, sẽ nghĩ hết thảy mọi biện pháp tranh thủ linh chủng Tinh Thần Quả thay Lục Huyền.

"Đa tạ Trương đạo hữu." Lục Huyền nghe vậy, vẻ mặt lập tức trở nên Vui vẻ.

"Vậy là Tinh Đấu kỳ cùng với phần hạ của Tinh Thần Tự Tại Quan Tưởng pháp } có hy vọng rơi rồi."

Trương Cửu Tông ở lại động phủ của Lục Huyền nói chuyện phiếm thêm một lát mới cáo từ rời đi. Lục Huyền lại tiếp tục công việc bồi dưỡng linh thực.

"Ô Canh Mộc thành thục rồi. Lại mở thêm một đợt quang sáng này nữa.”

Hắn đi vào khu vực linh điền đang gieo trồng Ô Canh Mộc, rất nhanh đã phát hiện có hai gốc linh mộc vừa hoàn toàn thành thục. Chỉ thấy những gốc linh mộc màu đen nhánh mọc thẳng tắp, thân cành cực kỳ cứng rắn, lại có khả năng truyền dẫn linh lực khá tốt, là tài liệu thượng đẳng để luyện chế các loại pháp khí như phi kiếm.

Sở dĩ Lục Huyền quyết định gieo trồng loại linh mộc tứ phẩm này, mục đích đương nhiên là để thu hoạch phần thưởng quằng sáng có liên quan mật thiết tới luyện khí.

Với cường độ thân thể trước mắt của mình, hắn có thể dễ dàng nhỏ hai gốc Ô Canh Mộc từ trong linh nhưỡng ra. Hai quang sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện. Lục Huyền đưa tay nhẹ nhàng chạm vào một cái trong đó. Quằng sáng vỡ tan trong im lặng, những điểm sáng nhỏ li ti nỗ bung ra, nhanh chóng ngưng kết thành một dòng sông ánh sáng dài nhỏ, tràn vào trong cơ thể hắn.

[ Thu hoạch một gốc Ô Canh Mộc tứ phẩm, nhận được linh quáng ngũ phẩm Xích Dương Tinh Kim. ]

Ý niệm hiện lên trong đầu, một viên linh quáng thần dị xuất hiện ở trước mặt Lục Huyền. Khối linh quáng này có kích thước bằng đầu của một đứa bé, có màu đỏ thẫm, càng di vào sâu bên trong, sẽ có cảm giác như vô số ngọn lửa đồng thời chen chúc vào cùng một chỗ, tản ra một luồng khí tức cực nóng.

Lục Huyền tập trung tinh thần vào khối linh quáng nọ.

[ Xích Dương Tinh Kim, linh quáng ngũ phẩm, tài liệu thông thường dùng để luyện chế pháp khí ngũ phẩm, trong pháp khí luyện chế ra có an chứa một tia lực lượng chí dương, có hiệu quả khắc chế nhất định đối với các loại tà ma yêu vật. 】

"Linh quáng ngũ phẩm, là loại bình thường không có gì lạ." Lục Huyền tung hứng Xích Dương Tinh Kim trên tay, sau đó thu viên linh quáng luyện khí — thứ mà Lương Vĩnh phải mạo hiểm đi sưu tầm này - Vào trong túi trữ vật. "Cần làm gì để nhận được bảo vật, chỉ cần làm ruộng là có thôi." Lục Huyền nhẹ giọng cảm khái một câu. Mục đích khiến Lương Vĩnh tiến vào Lôi Hỏa Tinh Động, sau đó lại phải chạy thẳng đến chỗ sâu bên trong Lôi Hải, cũng chỉ vì đi tìm linh quáng Lôi Minh Thạch, mà hắn chỉ cần ở nhà lại có thể dễ dàng nhận được một khối linh quáng cùng phẩm giai. Chênh lệch giữa hai bên, khiến hắn càng thêm kiên định con đường làm ruộng của mình. Sau khi âm thầm cảm khái một phen, ánh mắt của hắn lại chuyển hướng, nhìn về phía một quang sáng màu trắng khác, đưa tay nhẹ nhàng chạm vào, quằng sáng vỡ tan trong im lặng, vô số điểm sáng nhỏ bé phóng lên tận trời, nhanh chóng ngưng kết thành một dòng sông ánh sáng tràn vào trong cơ thể Lục Huyền. [Thu hoạch một gốc Ô Canh Mộc tứ phẩm, nhận được 《 Bách Luyện Tinh Yếu 》. ] Ý niệm vừa hiện lên, lượng lớn hình ảnh cùng với tin tức đã tràn vào trong thức hải của hắn. Lục Huyền có cảm giác mình đã trở thành một tên học đồ luyện khí, hoặc là đứng ngoài quan sát học tập, hoặc là tự mình ra tay, rèn đúc từng món pháp khí. Hết thảy mọi nội dung có liên quan đến luyện khí, hắn đều được học cả, từ cách xử lý linh quáng linh mộc, tới tinh luyện kim loại, rèn đúc khuôn pháp khí, chạm khắc các loại cắm ché, phù văn... Chờ tới lúc tỉnh táo lại, lượng lớn tin tức vừa tuôn ra từ trong thức hải đã được hắn tiêu hóa hấp thu, dường như bản thân đã đắm chìm trong luyện khí suốt mấy chục năm rồi. "Sau khi hấp thu thêm một gói kinh nghiệm về tâm đắc cảm ngộ Bách Luyện Tinh Yếu ) , ta đã có thể thuần thục luyện chế rất nhiều loại pháp khí thông thường, tương đương với mấy chục năm chuyên tâm nghiên cứu." Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu. Đương nhiên, những thứ này cũng chỉ là trình độ về mặt lý luận, thực tiễn cụ thể ra sao lại không đơn giản như thế. Sau khi hấp thu gói kinh nghiệm Bách Luyện Tinh Yếu 》, hắn cũng không vội vã đi thử nghiệm trình độ luyện khí vừa hơi có chút gia tăng của mình. Rất đơn giản thôi, vẫn còn tám gốc Ô Canh Mộc sắp sửa thành thục, đến lúc đó, đương nhiên là hắn vẫn có thể mở ra càng nhiều gói kinh nghiệm về tâm đắc cảm ngộ trên phương diện luyện khí hơn, sau khi trình độ gia tăng lại bắt tay vào thử nghiệm, là có thể duy trì được xác suất luyện khí thành công của mình.

Trong một tháng ké tiếp, Lục Huyền an tâm ở lại bên trong động phủ, bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú.

Trong khoảng thời gian này, Lương Vĩnh không tìm tới động phủ của hắn, cũng không biết lão vẫn đang ở chỗ sâu bên trong Lôi Hải tìm kiếm linh quáng, hay là đã quay trở lại động phủ của mình rồi. Đương nhiên, cũng có khả năng là lão đã gặp phải bất trắc bên trong Lôi Hải.

Nhưng không cần biết sự thật là như thế nào, mọi chuyện cũng không có liên quan gì lớn với Lục Huyền, hai người bọn họ vốn chỉ quen biết hời hợt, còn chưa tới sâu sắc tới trình độ hắn phải mạo hiểm đi giải cứu đối phương.

Hôm đó, hắn đang ở trong linh điền, cẩn thận đào những hạt linh chủng dài nhỏ từ trong Băng Huỳnh Thảo ra. Trải qua gần một tháng dẫn đường, tụ hợp, đến hôm nay, Băng Huỳnh Thảo đã thuận lợi ngưng chủng, tiếp theo chỉ cần xử lý thêm nhóm linh chủng này một chút là có thể bắt đầu bồi dưỡng đợt Băng Huỳnh Thảo mới rồi. Dưới quá trình điều tiết có ý đồ cụ thể của Lục Huyền, tám gốc Ô Canh Mộc kia đã thành thục toàn bộ. Bởi vì được hắn dốc lòng bồi dưỡng, lại cộng thêm linh khí bên trong động phủ tinh khiết nồng đậm, khiến cho phẩm chát linh mộc thu hoạch được lần này cũng không tệ lắm, có hơn phân nửa là tốt.

Hắn chỉ dùng sức lực cơ bản của nhục thân vẫn có thể rút tám gốc Ô Canh Mộc vốn đã cắm rễ thật sâu trong linh nhưỡng ra, để chúng qua một bên. Tám quang sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện, hơi lập lòe tỏa sáng, phảng phát như đang hap dẫn Lục Huyền mau mau tiến đến chạm vào.
Bình Luận (0)
Comment