Chương 1069: Tin Tưởng!
Chương 1069: Tin Tưởng!Chương 1069: Tin Tưởng!
1547 chữ
Chương 10669: Tin Tưởng!
Lục Huyền vừa mới lộ diện, đã háp dẫn sự chú ý của rất nhiều con Lôi Hống Thú. Đa phần nhóm hung thú này đều theo bản năng mà nhe răng trợn mắt, thân thể tuôn ra lôi lực hùng hậu, nhưng sau khi nhìn thấy người tới là Lục Huyền, tất cả chúng đều trầm tĩnh lại, chỉ có số ít vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn.
Xem ra, trong khoảng thời gian này, tu sĩ năm lần bảy lượt xâm nhập đã khiến cho Lục Huyền cũng bị liên lụy, làm chúng không còn tín nhiệm hắn giống như thường ngày nữa.
Lục Huyền hiểu được hành động của bọn chúng, nên vẫn lên tiếng thân thiết chào hỏi.
"Nhóc con này ngươi còn dám tới lãnh địa? Không sợ ta một cước giam chết ngươi sao?" Đột nhiên, một tiếng sắm vang lên bên tai hắn.
Lục Huyền nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy Thanh Giác Lôi Hủy giống như một ngọn núi nhỏ đang nhanh chóng chạy tới. Hành động này mang theo mưa rền gió dữ, chỉ một chân hạ xuống, đã kích thích nên hàng ngàn hàng vạn tia sắm sét năm màu.
"Van bối Lục Huyền tham kiến tiền bối!" Lục Huyền chắp tay thi lễ nói.
"Tới thì nhất định phải tới. Tiền bối có ân đối với vãn bối, đương nhiên là vãn bối không thể vong ân phụ nghĩa được. Ta nghe nói có không ít tu sĩ Kết Đan đã sinh ra hứng thú với lãnh địa Lôi Hống Thú này, mới vội vàng chạy tới trước." Hắn dứt khoát bày tỏ thái độ với Thanh Giác Lôi Hủy.
"Ngươi có phần tâm ý này là tốt rồi." Thanh Giác Lôi Hủy gật đầu. "Đây đều là việc nhỏ, chủ yếu nhát là lần này ngươi có mang theo Viên Ma Tửu kia cho lão nhân gia ta hay không? Mặt khác, ngươi còn phải giúp ta dọn dẹp một chút Lôi Tử Tỉnh mới mọc ra đáy." Thanh Giác Lôi Hủy thản nhiên không để những tu sĩ xâm lắn kia vào mắt. "Tất nhiên là vãn bối không quên." Lục Huyền lập tức lấy ra một bình nhỏ Viên Ma Tửu từ trong túi trữ vật, đưa đến trước mặt Thanh Giác Lôi Hủy, rồi ngay sau đó, hắn lại thả người nhảy lên lưng con cự thú này.
"Tốc độ lão hóa càng lúc càng nhanh." Lục Huyền cảm nhận đống Lôi Tử Tinh hòa làm một với thân thể của Thanh Giác Lôi Hủy, trong lòng không khỏi cảm khái nói.
Mỗi lần tới đây, hắn đều có thể rõ ràng cảm nhận được sau mỗi một khoảng thời gian tương đồng, số lượng Lôi Tử Tinh xuất hiện trên người Thanh Giác Lôi Hủy lại càng ngày càng nhiều, điều này cho thấy con dị thú thượng cổ trước mắt này đang càng ngày càng gần thời khắc tử vong.
"Tiền bối, theo vãn bối được biết, đã có không ít Kết Đan Chân Nhân dự định liên thủ xâm nhập vào bên trong lãnh địa." Trong quá trình dọn dẹp Lôi Tử Tinh, Lục Huyền không nhịn được khẽ lên tiếng nhắc nhở một câu.
"Đều là đám côn trùng nhỏ, không cần phải lo lắng." Thanh Giác Lôi Hủy vừa thưởng thức rượu ngon vừa hưởng thụ quá trình Lục Huyền dọn đẹp dị vật trên người mình, ồm ồm nói.
"Nhưng côn trùng nhiều vẫn sẽ cắn chết người đấy, huống chi còn là nhiều tu sĩ Kết Đan như vậy. Nếu như đụng phải bọn họ, rất có thể những con Lôi Hống Thú có thực lực tương đối kém một chút ở trong lãnh địa, sẽ bị trọng thương, thậm chí còn gặp phải bát trắc."
Nghe xong lời này, Thanh Giác Lôi Hủy thoáng trầm mặc một chút. "Đúng vậy, nhưng đến cuối cùng, chúng ta vẫn phải đối mặt với chuyện này thôi, nếu đã sinh trưởng ở trong Lôi Hải thì làm sao tránh được chuyện chạm mặt với tu sĩ Nhân tộc các ngươi?" "Đây là khó khăn gian khổ, cũng là lịch lãm rèn luyện, là con đường phải trải qua nếu muốn trưởng thành nhanh hơn." Nó trầm giọng nói.
"Tiểu hữu không cần phải lo lắng quá mức, bên trong lãnh địa này có cám chế lôi pháp tự nhiên, thậm chí khi toàn lực kích phát, nó còn có uy năng gần đạt tới trận pháp thất phẩm, đã đủ để ngăn cản tu sĩ xâm nhập vào rồi. Huống chi, còn có lão bát tử ta đây trần thủ ở chỗ này!" Thanh Giác Lôi Hủy tự tin mười phần nói.
"Nếu có Nguyên Anh Chân Quân thì sao? Hoặc là có chừng máy chục thậm chí là càng nhiều Kết Đan Chân Nhân hơn liên thủ? Dựa theo tin tức vãn bối nghe được, hai loại tình huống này đều có khả năng xuất hiện, đã vậy còn không thể bài trừ khả năng cả hai tình huống đồng thời xuất hiện."
Hắn nói ra tình huống xấu nhát.
"Nguyên Anh Chân Quân? Ta chỉ già thôi chứ còn chưa chết." Giọng nói của Thanh giác Lôi Hủy nỗ vang như từng đạo cự lôi, khiến cho vô số trái lôi cầu vốn đang di chuyển bình thường trên không trung, lập tức bay nhanh hơn gấp máy lần, khiến cho toàn bộ lãnh địa tràn ngập khí tức lôi linh cuồng bạo.
Lục Huyền âm thầm líu lưỡi, không thể không cảm khái về điểm kinh khủng của con dị thú thất phẩm thượng cổ này.
"Đây là Thanh Giác Lôi Hủy đang ở thời kỳ già yếu, nếu là giai đoạn cường thịnh... Đúng là không cách nào tưởng tượng nỗi."
Hắn nhanh trí đưa ra một đề nghị: "Hay là tiền bối dẫn theo cả Lôi Hồng Thú nhất tộc đi đến một nơi bí mật hơn trong Lôi Hải? Chỉ cần cần thận một chút thì rất khó bị tu sĩ tìm được."
Thanh Giác Lôi Hủy nghe vậy lại lắc đầu: "Dời cả tộc đi cũng không dễ dàng như vậy. Nhiều thế hệ Lôi Hống Thú đã sinh hoạt ở chỗ này, đã sớm lưu lại vô số dấu án trong đầu, vị trí lãnh địa, linh khí, tài nguyên đều cực kỳ thích hợp, dù đi tìm kiếm khắp vùng Lôi Hải, cũng không cách nào tìm được một nơi càng thích hợp để nghỉ chân hơn nơi này."
"Về phần những tu sĩ xâm nhập kia cứ trực tiếp giết chết là được." "Vậy cứ làm theo lời tiền bối nói." Lục Huyền nghe thế, cũng không miễn cưỡng nữa: "Nhưng mà tiền bối, vãn bối vẫn còn một kế sách, có thể thoáng trợ giúp tiền bối cùng với nhóm Lôi Hống Thú một phen.”
"Ò? Ngươi nói thử xem."
"Tiền bối đã ưu ái vãn bối rất nhiều, lại giao con Lôi Long Hống dị chủng kia cho vãn bối nuôi dưỡng, tình nghĩa giữa hai chúng ta vượt xa nhóm tu sĩ khác của Lôi Hỏa Tinh Động. Nếu tiền bối tin tưởng vãn bối, có thể cho vãn bối một loại bí pháp hoặc là bảo vật liên lạc gì đó, vãn bối sẽ gia nhập vào đội ngũ tu sĩ đi thăm dò bí cảnh Lôi Hống Thú, thăm dò kế hoạch, hướng đi của bọn họ, sau đó kịp thời báo cho tiền bối ngài."
"Tuy không dám nói là hành động của ta có thể trợ giúp lãnh địa này tránh khỏi tình huống bị người bên ngoài xâm nhập, nhưng ở một ít thời khắc mắu chốt vẫn có thể tạo nên tác dụng không nhỏ."
Lục Huyền hồi tưởng lại những lần viếng thăm trước đó, hắn đã từng nhận được chỗ tốt vô cùng lớn từ trong tay Thanh Giác Lôi Hủy cùng với nhóm Lôi Hống Thú rồi, bởi vậy mới quyết định mở ra một con đường khác, rồi từ bên cạnh trợ giúp Thanh Giác Lôi Hủy.
Về phần nhóm tu sĩ có ý đồ xâm nhập vào lãnh địa Lôi Hống Thú, ngoại trừ rải rác mấy người có giao tình không tệ với hắn, thì nhóm khác đều chỉ gặp sơ qua, thậm chí còn chỉ nghe nói đến, bởi vậy, bọn họ sống hay chết đều không có liên quan gì đến hắn.
"Ha ha, biện pháp này của ngươi khá thú vị!" Thanh Giác Lôi Hủy cất tiếng cười to rồi ngay sau đó, một đoạn sừng nhọn màu xanh lập tức bắn ra, rơi vào trong tay Lục Huyền. năm trước, bên trong có một luồng bổn nguyên yêu lực của ta. Chỉ cần ngươi đưa một tia ý niệm vào sừng nhọn, thì trong khoảng cách nhất định ta có thể nhanh chóng biết được. Nếu tiểu hữu có thể cung cấp tin tức hữu dụng thật thì coi như ta thiếu ngươi một cái nhân tình." Thanh âm già nua của Thanh Giác Lôi Hủy vang lên.