Chương 1079: Lại Tiến Vào Dược Viên Thượng Cổ!
Chương 1079: Lại Tiến Vào Dược Viên Thượng Cổ!Chương 1079: Lại Tiến Vào Dược Viên Thượng Cổ!
1511 chữ
Chương 1079: Lại Tiến Vào Dược Viên Thượng CỏiI
"Sóng gió Lôi Hống Thú đã lắng xuống kha khá rồi, hiện giờ ngay cả Nguyên Anh Chân Quân lẫn Kết Đan Chân Nhân đều kiêng kị Thanh Giác Lôi Hủy cùng với Lôi Hống Thú nhát tộc, cũng đến lúc nên đi vào dược viên thượng cổ kia một chuyến rồi."
Nghĩ tới liền làm, Lục Huyền chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ rồi tiến vào trong lãnh địa của Lôi Hống Thú.
"Làm phiền tiền bối theo ta cùng đi đến dược viên cổ một chuyến, hộ giá hộ tống thay vãn bối." Lục Huyền đi tới trước mặt Thanh Giác Lôi Hủy, kính cần thi lễ nói.
"Được, vừa lúc ta cũng muốn đi xem trong dược viên kia có cái gì." Thanh Giác Lôi Hủy hướng về phía Lục Huyền, cất tiếng nói như sấm.
Tiếp đó, bên trong thân thể to như ngọn núi của Thanh Giác Lôi Hủy lập tức tuôn ra một mảnh lôi quang màu xanh nhạt, nó bao bọc Lục Huyền vào trong đó rồi dùng tốc độ cực nhanh xuyên thẳng qua vùng lôi mang đầy trời.
Không đến nửa khắc, cả hai đã đi đến phía trước thác nước lôi khí bên ngoài dược viên cổ.
"Tiền bối, sau khi đi qua thác nước lôi khí này là có thể tiến vào bên trong dược viên cỗ rồi."
"Được, ngươi leo lên lưng ta, đúng lúc ta đang muốn dùng những loại lôi khí kia tắm rửa một cái."
Lục Huyền nghe vậy, khóe miệng hơi nhếch lên. Lần trước khi hắn tới đây, còn phải nhờ một loại pháp khí đặc thù che chắn, mới có thể bình an xuyên qua thác nước lôi khí, thật sự không ngờ, ở trong mắt dị thú thất phẩm, thứ lôi khí không ngừng trút xuống này chỉ có tác dụng tắm gội mà thôi. Hắn không chan chờ thêm đã nhẹ nhàng hạ xuống trên lưng Thanh Giác Lôi Hủy. Lôi Hủy đạp một chân khổng lồ xuống đất sau đó chậm rãi đi vào trong thác nước lôi khí nặng nề kia.
Dựa theo những gì linh thức của Lục Huyền cảm nhận được thì sau khi vô tận lôi khí đánh lên người Lôi Hủy, chúng chẳng thể tạo thành bất cứ thương tổn gì cho nó, ngược lại còn làm gợn lên tầng cơn sóng lôi khí, khiến con dị thú thượng cổ này cực kỳ hưởng thụ. Xuyên qua thác nước lôi khí, thứ đập vào mắt bọn họ chính là rất nhiều Tiểu Lôi Đảo xếp cùng một chỗ ở phía xa xa. Trong cảm nhận của linh thức, Lục Huyền nhanh chóng phát hiện ra lượng lớn yêu mãng trong suốt đang lao thẳng tới từ bốn phía, chúng chính là đám Lôi Ân Đằng dị biến đã gây nên khá nhiều phiền toái cho bọn họ khi lần đầu tiên tiến vào nơi này.
Thanh Giác Lôi Hủy nhàm chán ngáp một cái, sau đó bàn chân to lớn hơi nhấc lên, tầng tầng lôi mang gợn sóng lập tức lấy nó làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Từng sợi dây leo Lôi Ăn Đằng dị biến trực tiếp hiển lộ ra, lôi mang lướt tới, toàn bộ khí tức trên người đám dây leo kia lập tức biến mắt hoàn toàn, trở nên cứng đờ tại chỗ.
Chớp lấy thời cơ, thân hình Lục Huyền lao ra, nhặt lên từng đoạn Lôi Än Đằng dị biến. Những thứ này đều là tài liệu luyện khí tốt, vừa vặn có thể lấy ra để quét kinh nghiệm luyện khí. Nhưng tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn Thanh Giác Lôi Hủy, càng ngày càng có nhiều Lôi An Đằng dị biến bị đánh cho cứng do người, thậm chí cả đoạn dài đến mấy chục dặm cũng có.
Trước mặt dị thú thất phẩm thượng cổ, những con yêu vật dị biến này chỉ có vận mệnh bị thuần sát mà thôi.
"Đây chính là tốc độ dọn quái mạnh nhất sao? Những nơi đi qua, toàn bộ đều quét ngang hết thảy." Lục Huyền đi theo sau lưng Thanh Giác Lôi Hủy, một đường thông suốt xâm nhập vào trong dược viên cổ.
Trong khoảng thời gian này, không cần biết là gặp phải cám chế hay yêu thú, hoặc tà ma, toàn bộ bọn chúng đều không thể thoát khỏi kết cục bị Thanh Giác Lôi Hủy thuần sát hoặc là thuần phá.
Dưới thỉnh cầu của hắn, những con yêu thú bị tiêu diệt đều được bảo lưu thi hài hoàn chỉnh, để sau khi trở về, hắn sẽ dùng chúng đi bồi dưỡng đám linh thực tà dị trong Phong Uyên Tinh Động kia.
"Chậm đã! Tiền bối, cái kia không thể được."
Đột nhiên, linh thức của Lục Huyền chợt phát hiện ra một luồng khí tức quen thuộc, vừa cảm nhận được Thanh Giác Lôi Hủy đã khóa chặt lầy đối phương, hắn vội vàng lên tiếng ngăn cản. Lục Huyền vừa dứt lời, một con lôi xà màu trắng bạc vốn đã bắn tới khu vực ở cách nơi đó mấy trăm trượng, lại lập tức đứng yên không nhúc nhích giữa không trung.
Lôi khí tản ra bốn phía, một con yêu thú có hình thù quái dị lập tức xuất hiện ở cách đó không xa. Trên người con yêu thú này mọc ra một đôi cánh thịt thật lớn màu xanh, mặt ngoài hiện lên từng tia lôi quang nhỏ bé, trên đầu có thêm một chiếc sừng dài màu bạc, bên hông mọc ra một cái bướu thịt cổ quái, có dạng hình cái trống lớn, bên trong truyền đến những âm thanh ò ð trầm đục, Đôi môi của con yêu thú này có màu đỏ như chu sa, khóe miệng nhéch lên tạo thành một đường cong kỳ quái, vẻ mặt nó vốn luôn tươi cười giờ lại lộ vẻ sợ hãi khi phải đối diện với con lôi xà trước mặt.
Nó chính là tinh quái Lôi Quỷ Công — sinh vật Lục Huyền từng gặp được ở lần trước khi tới đây, nó từng nhắc nhở Lục Huyền về tên tu sĩ muốn tập kích hắn, rồi lại dẫn theo Lục Huyền tiến vào chỗ sâu bên trong dược viên, tìm được năm hạt linh chủng Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa, thậm chí còn tìm được một hạt linh chủng Át Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm ở trong lôi trì.
"Tiền bối, con tinh quái này có giao tình với vãn bối, kính xin tiền bối tha cho nó một mạng." Lục Huyền truyền âm cho Thanh Giác Lôi Hủy.
"Không ngờ tiểu tử ngươi lại kết giao rộng như vậy, ngay cả bên trong dược viên cổ này cũng có bạn cũ của ngươi." Thanh Giác Lôi Hủy khẽ cười nhẹ một tiếng, thanh âm như sắm bên tai.
Vừa dứt lời, con lôi xà trước người Lôi Quỷ Công đã tự động tiêu tán. Trông thấy cảnh này, trái tim vẫn một mực treo lơ lửng của Lôi Quỷ Công mới từ từ hạ xuống.
“Đã lâu không gặp, không biết ngươi còn ấn tượng về ta hay không?” Lục Huyền bay đến trước mặt Lôi Quỷ Công, trên mặt nở nụ cười thân thiết.
Lôi Quỷ Công gõ gõ vào khối u thịt lớn bên hông, sau đó gật đầu, phát ra vài tiếng cười quái dị.
Cũng may Lục Huyền đã sớm hiểu rõ tập tính của nó, trong lòng biết đây là thanh âm bình thường của Lôi Quỷ Công, nếu không kiểu gì cũng cho rằng nó đang cười nhạo mình.
"Lần trước từng hứa với ngươi, nếu lại tiến vào thêm lần nữa, ta sẽ mang đồ ăn ngon tới cho ngươi. May mắn không làm nhục mệnh." Khóe miệng Lục Huyền cong lên, tạo thành một nụ cười thân thiện, sau đó nhanh chóng lấy một hạt sen màu trắng bạc từ trong túi trữ vật ra, đưa cho Lôi Quỷ Công.
Ánh mắt Lôi Quỷ Công lập tức sáng lên, nó dùng cả hai tay tiếp nhận hạt Lôi Bạo Liên vừa được đưa tới, đôi cánh màu xanh vô cùng hưng phần liên tục đập mạnh.
Bởi vì bản thân nó vốn là tinh quái thuộc tính lôi, tuổi thọ dài lâu, đã ở trong dược viên cổ này không biết bao nhiêu năm rồi, vẫn luôn cô đơn một mình, chỉ ngẫu nhiên mới được nhìn thấy vài vị tu sĩ xâm nhập vào trong dược viên. Van đề là tính tình nó khá cổ quái, ưa thích trêu đùa tu sĩ, lại cộng thêm thân phận tinh quái lai lịch không rõ, nên mỗi lần nó hiển lộ thân hình trước mặt nhóm tu sĩ là kiểu gì cũng phải nghênh đón đủ các loại pháp khí, phù lục do bọn họ phát ra.