Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1082 - Chương 1083: Có Cảm Thấy Bức Bối Tựa Như Nhân Tài Không Được Trọng Dụng Hay Không?

Chương 1083: Có Cảm Thấy Bức Bối Tựa Như Nhân Tài Không Được Trọng Dụng Hay Không? Chương 1083: Có Cảm Thấy Bức Bối Tựa Như Nhân Tài Không Được Trọng Dụng Hay Không?Chương 1083: Có Cảm Thấy Bức Bối Tựa Như Nhân Tài Không Được Trọng Dụng Hay Không?

1588 chữ

Chương 1083: Có Cảm Tháy Bức Bối Tựa Như Nhân Tài Không Được Trọng Dụng Hay Không?

Trong một đoạn thời gian tiếp theo, hắn lại an tâm ở bên trong động phủ, bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, nhàn nhã tu hành công pháp, luyện chế đan dược pháp khí tích lũy kinh nghiệm.

Lại nói, thời điểm rời khỏi khu dược viên thượng cổ bên kia, nữ thi bị phong án đã gây ra động tĩnh thật lớn khiến hắn lo lắng một hồi, nên khi ngẫu nhiên tụ tập cùng đồng đạo, hắn đều nói bóng nói gió, cố ý hỏi thăm một chút tin tức rồi từ trong miệng bọn họ biết được hết thảy mọi chuyện ở chỗ sâu bên trong Lôi Hải vẫn diễn ra như bình thường.

"Có lẽ nữ thi kia đã trở lại hòn Tiểu Lôi Đảo ở chỗ sâu nhất bên trong dược viên rồi, hoặc chỉ những tu sĩ tiến vào dược viên, mới có khả năng bị lửa giận của nàng liên lụy đến." Lục Huyền suy đoán trong lòng.

Trong linh điền, Lục Huyền đang tỉ mỉ thi triển Linh Vũ Thuật cực kỳ vi diệu tinh chuẩn, để từng tia linh vũ thỏa thích tưới đẫm cho đám linh thực phía dưới.

Máy Tiểu Thụ Nương tinh xảo khéo léo như những con bươm bướm đuổi theo hoa tươi, không ngừng nhảy múa uyễn chuyển xung quanh các loại linh thực cao giai.

Đột nhiên, một tia chớp lóe lên, bóng dáng quái dị của Lôi Quỷ Công xuất hiện trước mặt đám Tiểu Thụ Nương, cái bướu thịt như trống lớn bên hông phát ra từng hồi sắm sét.

Nhóm Tiểu Thụ Nương bị nó dọa sợ, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng hét “Anh anh anh” đầy bực bội, sau đó cùng nhau bay của Lôi Quỷ Công.

"Con Lôi Quỷ Công này cũng biết lựa chọn đối tượng để trêu chọc ghê nha, nó lại lựa chọn nhóm Tiểu Thụ Nương có chiến lực tương đối tháp nhát, lại dễ dàng bị quáy nhiễu nhát trong khu động phủ này. Nếu đổi thành đám linh thú khác, thì hoặc là núi Thái Sơn sụp xuống trước mắt, biểu cảm trên mặt chúng nó cũng không thay đổi, hoặc là trực tiếp lao đến đánh cho kẻ trêu chọc kia một trận tơi bời, nào được sung sướng như khi trêu chọc đám Tiểu Thụ Nương này? Tuyệt đối là giá trị cảm xúc kéo đầy, cực kỳ thoải mái." Lục Huyền cười cười, âm thầm cảm khái một câu, sau đó lại tiếp tục đi dò xét linh điền. Trong linh điền, máy loại linh thực mới được cải tiến ra đang phát triển cực kỳ tốt. Thuần Dương Kim Liên, Ngũ Hành Huyễn Quả, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ, Thiên Lôi Kiếm Thảo... Mỗi một loại đều an chứa sinh cơ nồng đậm, mang theo một luồng lực lượng hăng hái không ngừng tiến về phía trước.

Hắn nhìn đám linh thực cao giai dàn trải khắp núi đồi của mình, trong lòng tự nhiên sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn.

"Lục đạo hữu, có ở trong động phủ không?" Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo truyền vào trong tai hắn. Linh thức của Lục Huyền đảo qua, hắn đã nhanh chóng phát hiện được một vị thanh niên tuấn dat đang lang lặng đứng ở bên ngoài trận pháp. Thanh niên này mặc đạo bào, mày kiếm mắt sáng, khí chất xuát trần.

"Đây là... Đạo Tử của Ly Dương Đạo Tông Diêu Thanh Nhạc?" Lục Huyền nhanh chóng nhớ lại những tin tức có liên quan đến vị tu sĩ thanh niên này.

Thời điểm bí cảnh Lôi Cơ Động vừa mới hiện thé, hắn đã từng ngẫu nhiên cứu được một con dị thú ấu sinh kỳ bị lạc ở bên trong Lôi Hải, nó chính là linh thú hộ tông Huyền Quỳ của Ly Dương Đạo Tông. Sau đó, vị thanh niên đang đứng bên ngoài động phủ này tìm tới, đón con dị thú Huyền Quy kia về tông môn, trước khi rời đi, đối phương đã từng hứa hẹn với Lục Huyền sẽ mang linh chủng đến làm quà tạ ơn hắn.

"Cuối cùng thì Ly Dương Đạo Tử cũng đưa hạt giống tới rồi." Khóe miệng Lục Huyền cong lên, vẽ ra một nụ cười vui vẻ rồi không chút do dự, phi thân ra ngoài nghênh đón.

"Hóa ra là Diêu đạo hữu, máy năm không gặp, phong thái của đạo hữu lại càng thêm xuất chúng. Vừa vặn lúc này, Lục mỗ đang bồi dưỡng linh thực, không có tiếp đón từ xa, xin hãy thứ lỗi." Hắn vội vàng mở Vạn Chướng Huyền Tinh Trận ra, đón Diêu Thanh Nhạc tiến vào bên trong động phủ.

"Không sao, ta chỉ ngẫu nhiên đi tới Thiên Tinh Động một chuyến, trước khi đến đây, chợt nhớ ra mình đã từng hứa hẹn với Lục đạo hữu, nên mang đến cho đạo hữu một hạt linh chủng để đền ơn lúc trước đạo hữu từng cứu Huyền Quy. Đáng tiếc, linh chủng quý hiếm lại là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, Diêu mỗ có ý sàng lọc một phen, lúc này mới chọn xong một hạt linh chủng vừa ý, mang tới cho Lục đạo hữu đây." Diêu Thanh Nhạc chậm rãi nói.

"Diêu đạo hữu để bụng chuyện này như thế, Lục mỗ thực sự hỗ thẹn không dám nhận, đợi lát nữa đạo hữu nhất định phải tử tế thưởng thức vài loại linh nhưỡng do tại hạ ủ ra đáy." Lục Huyền nghe vậy, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Hạt linh chủng được Ly Dương Đạo Tử này nhiều lần lựa chọn đương nhiên là chủng loại rất khó tìm được trong Tu Hành giới, điều này đã làm trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác chờ mong không nhỏ.

"Được, tất nhiên ta sẽ nâng ly uống máy chén cùng Lục đạo hữu." Diêu Thanh Nhạc mỉm cười nói.

Sau đó, Diêu Thanh Nhạc ngồi ở trong sân, nhìn đám mây mù lượn lờ phía dưới, chờ Lục Huyền lấy linh quả linh nhưỡng từ trong phòng ra, lại đột nhiên lên tiếng hỏi: "Lục đạo hữu, từ lần trước từ biệt đã gần mấy năm, tới hiện giờ sinh cơ trong động phủ này của ngươi đã trở nên nồng đậm hơn lúc trước rất nhiều. Bản thân có tạo nghệ về linh thực nhất đạo mạnh như vậy, lại ở trong Lôi Hỏa Tinh Động này, đạo hữu không cảm thấy có phần bức bối, tựa như nhân tài không được trọng dụng hay không?”

Nghe được lời này của Diêu Thanh Nhạc, Lục Huyền không khỏi sững sờ một chút.

"Sao Diêu đạo hữu lại nói như vậy? Lục mỗ chỉ là một tán tu, bởi vì cực kỳ yêu thích các loại linh thực trân quý mình gặp được, nên mới có một chút xíu thành tựu trên linh thực nhất đạo mà thôi. Có thể tìm được một chỗ nghỉ chân ở Thiên Tinh Động, đã coi là phúc duyên không cạn rồi." Hắn vội vàng nói.

"Ha ha ha, Lục đạo hữu quá khiêm tốn." Diêu Thanh Nhạc cười to. "Lần trước, ngươi cứu được con ấu thú Huyền Quỳ của Đạo Tông ta, chỉ qua hành động ngày ấy thôi cũng có thể thấy được đạo hữu đang nắm giữ tạo nghệ không tầm thường trên phương diện linh thực linh thú rồi. Sau khi tại hạ bẩm báo chuyện này lên cho trưởng lão tông môn, trưởng lão lập tức nổi lên lòng tiếc tài, muốn đưa đạo hữu ngươi vào Đạo Tông bồi dưỡng. Ly Dương Đạo Tông có địa vị siêu nhiên trong Ly Dương cảnh, nếu Lục Huyền bái nhập vào tông môn, không nói đến những cái khác, chỉ tính riêng linh chủng cao giai, linh điền thượng đẳng đã nhiều vô số kể rồi, có tiền đồ hơn ở trong Thiên Tinh Động này nhiều." Diêu Thanh Nhạc mỉm cười nói, trong lời nói có kèm theo mấy phần mê hoặc.

"Thì ra là muốn thu nhập ta tiến vào tông môn." Lục Huyền nói thầm một câu trong lòng, nhưng trên mặt hắn lại hiện lên vẻ nghỉ hoặc, hỏi Diêu Thanh Nhạc: "Diêu đạo hữu, theo ta được biết thì dường như đối tượng chiêu nạp đệ tử chủ yếu của tông môn các ngươi vốn là tu sĩ Luyện Khí, chẳng biết điều này có đúng hay không? Lục mỗ đã may mắn Kết Đan xong rồi, nếu lại bái nhập tông môn thì có phần không quá thích hợp."

Diêu Thanh Nhạc nghe vậy, cũng nhẹ nhàng gật đầu sau đó trầm ngâm một chút mới lên tiếng nói:

"Đúng là như thế. Dưới tình huống bình thường, cứ cách mỗi một đoạn thời gian nhát định, nhóm thiên tài tu hành cảnh giới Luyện Khí ở các nơi đều sẽ tham gia khảo hạch, chờ thông qua mới được bái nhập vào tông môn chúng ta. Nhựng một vị linh thực sư đỉnh cao, vạn người không được một giống như Lục đạo hữu, lại có thể đặc biệt chiêu nạp. Một khi tiến vào ngươi sẽ được đặc cách trở thành đệ tử nội môn của Đạo Tông."
Bình Luận (0)
Comment