Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1107 - Chương 1108: Phương Pháp Ngưng Chủng L...

Chương 1108: Phương Pháp Ngưng Chủng L... Chương 1108: Phương Pháp Ngưng Chủng L...Chương 1108: Phương Pháp Ngưng Chủng L...

Bóng dáng Lục Huyền lóe lên, cùng lúc chạm vào mặt ngoài của tất cả các quầng sáng. Trong nháy mắt, toàn bộ đám quầng sáng trước mắt đồng thời võ vụn, vô số điểm sáng nhỏ bé phóng lên cao tựa như pháo hoa rồi bất chợt hóa thành một dải quang hà dài mảnh, dũng mãnh tràn vào cơ thể Lục Huyền.

Trong đầu hắn, từng ý niệm hiện lên như cưỡi ngựa xem đèn.

[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được phần thưởng năm năm tu vi.]

[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật Băng Phách Hoàn tứ phẩm.]

[Thu hoạch...] ..TachTraThanhXuan... Trong hơn tám mươi quầng sáng, có mười bốn quầng sáng mang đến phần thưởng tu vi ba năm hoặc năm năm, lập tức khiến tu vi trong cơ thể Lục Huyền tăng thêm gần năm mươi năm. Linh lực mãnh liệt như sóng to gió lớn, không ngừng đánh sâu vào tứ chỉ bách hài của Lục Huyền. Hắn vận chuyển £ Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp ) , viên đan hoàn mảu vàng óng ánh trong đan điền chậm rãi xoay tròn, đan hỏa màu xanh nhạt bên trong lặng lẽ thiêu đốt, nhanh chóng hấp thu lượng lớn linh lực.

“Phù... Cảm giác tu vi gia tăng thật tuyệt diệu.” Sau khi hấp thu toàn bộ linh lực, Lục Huyền thổ phào một hơi, nét mặt thoáng hiện vẻ thỏa mãn. “Tốc độ gia tăng linh lực khi ta tự mình tu hành chẳng khác gì con rùa, rất lâu cũng không gia tăng thêm chút nào, cũng may có quầng sáng mang đến phần thưởng tu vi” Sau khi đột ngột được cộng thêm năm mươi năm tu vi, Lục Huyền lập tức có cảm giác thực lực của mình vừa tăng lên rất nhiều.

“Đoán chừng thu hoạch thêm một - hai đợt phần thưởng từ quầng sáng là có thể thuận lợi tấn thăng cảnh giới Kết Đan hậu kỳ.” Hắn thầm suy đoán. “Có cảm giác tốc độ gia tăng tu vi này cũng không thua kém Đạo tử của Ly Dương Đạo Tông quá nhiều”

Khoảng cách tới Kết Đan hậu kỳ lại gần thêm một bước cũng có nghĩa là khu động thiên không trọn vẹn mà khí linh bảo lâu hứa hẹn sắp rơi vào tay Lục Huyền, nhân tiện cũng nhận luôn hạt linh chủng không thấp hơn thất phẩm nó muốn ủy thác hắn đi bồi dưỡng nữa. Điều này khiến trong lòng Lục Huyền nảy sinh cảm giác nôn nóng và chờ mong khó tả.

Mấy chục quâầng sáng còn lại mang đến phần thưởng là rất nhiều loại bảo vật khác. Hoặc là phần thưởng thực chất như Băng Phách Hoàn, Băng Tủy Linh Nhưỡng, hoặc là gói kinh nghiệm phối phương linh nhưỡng.

Sau khi hấp thu mấy gói kinh nghiệm phối phương, trình độ ủ chế Băng Tủy Linh Nhưỡng của hắn đã đạt đến cảnh giới tuyệt hảo, bất kể là phẩm chất của linh nhưỡng hay xác suất ủ chế thành công đều đã có phong thái của một đại tông SƯ.

Thu hoạch mấy chục quầng sáng xong, Lục Huyền mới tiến hành xử lý ngưng chủng số Băng Huỳnh Thảo còn lại. Lúc trước, hắn đã ngưng kết linh chủng Băng Huỳnh Thảo nhiều lần, cũng sớm thông thạo mọi quy trình cần thiết, nên đương nhiên là không cần lo lắng về xác suất ngưng chủng thành công.

Sau đó, hắn lại đi một vòng xung quanh linh điền, xem xét tỉ mỉ tình trạng của tất cả các loại linh thực rồi cẩn thận bồi dưỡng chúng nó một phen. Đột nhiên, linh thức của hắn nhạy bén phát hiện ra một chút dao động linh khí rất nhỏ truyền đến từ bên ngoài động phủ. Là một tấm phù lục đưa tin đang rung nhẹ bên ngoài trận pháp. Lục Huyền vẫy tay một cái, kéo tấm phù lục đưa tin kia tới trước mặt, dùng linh lực kích phát, một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Lục tiền bối, vấn bối Văn Càn, gần đây có một vị Kết Đan Chân Nhân tới cửa hàng, nói là mình từng thương lượng với tiền bối, muốn dùng một loại bảo vật quý hiếm có liên quan đến linh thực để đối lấy gốc linh thực tên là Tịnh Bình Liễu trong tay Lục tiên bối” “Kết Đan Chân Nhân? Đổi Tịnh Bình Liễu?” Trong đầu Lục Huyền lập tức hiện lên bóng dáng một lão giả cảnh giới Kết Đan sơ kỳ.

Lúc trước, hắn từng nhận được lời mời tới tham gia Bách Hoa Yến do cung chủ Bách Hoa Cung tổ chức, đến thời điểm trao đổi bảo vật, hắn từng lấy ra một gốc Tịnh Bình Liễu ngũ phẩm do chính mình bồi dưỡng.

Lúc ấy, một vị lão giả Kết Đan đã từng dốc sức tranh đoạt Tịnh Bình Liễu, nhưng bảo vật đối phương lấy ra không thể làm Lục Huyền hài lòng, bởi vậy hai người không trao đổi thành công. Nhưng Lục Huyền có ý muốn giúp người làm niềm vui, nên trước khi rời khỏi nơi đó đã cho lão giả kia một tia hy vọng, hắn trực tiếp để lại tin tức về cửa hàng Có Một Tiệm Tạp Hóa cho lão giả, còn hứa hẹn sẽ giữ Tịnh Bình Liễu cho lão giả một đoạn thời gian, chỉ cần lão giả tìm được bảo vật có liên quan đến linh thực đủ sức làm hắn hài lòng thì lúc đó, đối phương có thể đổi lấy gốc Tịnh Bình Liễu kia.

“Không ngờ đối phương lại làm được thật. Cũng không biết thứ đối phương mang đến là loại bảo vật gì đây.” Trong lòng Lục Huyền có chút tò mò, hắn quyết định sẽ tới cửa hàng một chuyến, xem lão giả kia có thể mang đến một niềm vui bất ngờ cho hắn hay không.

Hắn dặn dò Thảo Khôi Lỗi và Lôi Quỷ Công vài câu, sau đó thu dọn một chút rồi đi tới Trích Tỉnh Lâu, tiến vào Có Một Tiệm Tạp Hóa. Văn Càn vừa trông thấy hắn đi đến đã vội vàng chạy ra nghênh đón. “Lục tiền bối, vị Mạc tiền bối kia đang chờ bên trong nhã thất” Gã thoáng thổ phào một hơi thật sâu, nét mặt có phần căng thẳng, có thể thấy được vị Kết Đan Chân Nhân lạ lẫm kia đã mang đến cho gã không ít áp lực.

“Được, ngươi làm tốt lắm. Tiếp theo ngươi cứ yên tâm tiếp đãi khách hàng, chuyện còn lại để ta xử lý” Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu rồi tiến vào nhã thất yên tĩnh phía sau cửa hàng.

“Lục đạo hữu!” Hắn vừa mới đi vào, lão giả bên trong đã lập tức đứng dậy, trong giọng điệu thoáng có mấy phần kích động.

“Mạc đạo hữu, từ biệt ở Bách Hoa Cung đã mấy năm, gần đây đạo hữu có khỏe không?” Linh thức của Lục Huyền nhạy bén phát hiện trong cơ thể lão giả có một luồng khí tức suy yếu như có như không, mới thuận miệng hỏi. “Đa tạ Lục đạo hữu quan tâm, hết thảy vẫn tốt, chỉ là ta vẫn một mực nhớ mong gốc Tịnh Bình Liễu trong tay đạo hữu mà thôi” Lão giả cười nói. “Mạc đạo hữu yên tâm, gốc Tịnh Bình Liễu kia vẫn ở trong tay Lục mỗ” Lục Huyền nghe là hiểu ngay nên lập tức lên tiếng trấn an lão giả.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Lão giả thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng trên người: “Lúc trước sau khi biết được điều kiện đạo hữu, tại hạ đã hao tốn khá nhiều tâm tư, rốt cuộc cũng hoàn thành rồi” “Ô? Không biết trong tay Mạc đạo hữu có món đồ vật gì liên quan đến linh thực?” Lục Huyền tò mò hỏi. “Đó là phương pháp ngưng chủng Nguyên Linh Tham ngũ phẩm” Lão giả lập tức tạo ra một đạo cấm chế cách âm, sau đó mới lấy ra một miếng ngọc giản màu trắng sữa từ tron túi trữ vật.

Mặt ngoài của miếng ngọc giản tản ra một luồng bạch quang mờ mịt, tựa như bên trong đang ẩn chứa linh khí nồng đậm.

“Phương pháp ngưng chủng linh thực ngũ phẩm... Ngươi mang tới cho ta niềm vui bất ngờ rất lớn đấy!” Vẻ mặt Lục Huyền vẫn trấn định như cũ nhưng trong lòng đã trào dâng niềm vưi sướng mãnh liệt

Đều là ngũ phẩm nhưng phương pháp ngưng chủng lại có giá trị cao hơn linh chủng không biết bao nhiêu lần. Phương pháp ngưng chủng của mỗi loại linh thực đều cực kỳ hiếm thấy, càng không cân phải nói tới linh thực cấp bậc ngũ phẩm.
Bình Luận (0)
Comment