Chương 1110: Địa Âm Linh Tuyền!
Chương 1110: Địa Âm Linh Tuyền!Chương 1110: Địa Âm Linh Tuyền!
“Vẫn nên nhanh chóng tìm ra loại linh chủng Nguyên Linh Tham kia thì hơn, sau đó nhanh chóng gieo trồng, chờ nó thành thục xem có thể mỡ ra phần thưởng quầng sáng øì” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm.
Hắn lại đi vào cửa hàng tạp hóa, Văn Càn báo cáo với hắn tình hình cửa hàng gần đây, cũng giao lại cho Lục Huyền một ít linh chủng gã đã thu thập được. Đáng tiếc, chúng đều là một ít chủng loại thông thường, phẩm giai hơn phân nửa đều là tam phẩm tứ phẩm, Lục Huyền không đành lòng từ chối ý tốt của gã, nên đã quyết định mang về động phủ, thuận tay gieo trồng một phen, xem thử sau này có thể nhận được bảo vật khiến mình hài lòng hay không.
Trước khi rời đi, hắn lại động viên Văn Càn vài câu, để gã không ngừng cố gắng, sau đó mới tiến vào Hải Lâu thương hội. Lần này, người bước ra nghênh đón hắn lại là Mộc đạo nhân chịu trách nhiệm giám định các loại bảo vật bên trong thương hội.
Sau khi Lục Huyền xử lý một số việc vặt có liên quan đến linh thực, hắn lại đi qua nói chuyện phiếm với Mộc đạo nhân một lát, nhắc tới chuyện mình đang tìm kiếm một loại linh chủng cao cấp là Nguyên Linh Tham ngũ phẩm. Mộc đạo nhân và nữ tu họ Văn nghe vậy đều tỏ thái độ nhiệt tình, nói rằng bọn họ sẽ chủ động tìm kiếm trong thương hội, sẽ nhanh chóng giúp Lục Huyền lấy được linh chủng Nguyên Linh Tham kia.
Nữ tu họ Văn đã hỏi thăm các phân lâu khác của thương hội nhưng đều không tìm được linh chủng Nguyên Linh Tham. Chỉ có hai phân lâu có linh dược Nguyên Linh Tham đã trưởng thành, nhưng thứ đó không có tác dụng quá lớn với Lục Huyền nên đành bỏ qua."d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"
“Không vì điều gì khác, chủ yếu là vì ta muốn được nhìn thấy linh thực do tự tay mình nuôi dưỡng trưởng thành từng chút từng chút một mà thôi” Khi Mộc đạo nhân hỏi lý do, Lục Huyền lập tức trả lời mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh.
Dặn dò Mộc đạo nhân và Văn lâu chủ giúp mình thu thập linh chủng Nguyên Linh Tham xong, Lục Huyền lại khởi hành trở về động phủ.
Bất tri bất giác, lại hai tháng trồi qua.
Trong khoảng thời gian này, hầu như hắn đều ở trong động phủ của mình, thi thoảng mới chạy ra ngoài đi gặp bạn cũ, nhưng cũng chỉ loanh quanh bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động mà thôi. Ra ngoài còn ít như thế thì càng không cần phải nhắc đến mấy chuyện thăm dò bí cảnh gì đó kia.
Hơn hai mươi gốc Băng Huỳnh Thảo còn lại đã ngưng chủng thành công, Lục Huyền cần thận lấy ra từng hạt linh chủng ẩn chứa sinh cơ nồng đậm từ những phiến lá dài nhỏ của nó, sau khi dùng một loại thủ đoạn đặc biệt xử lý một phen là những hạt linh chủng này có thể bắt đầu đưa ra linh điền, gieo trồng một lượt mới rồi.
Các loại linh thực còn lại bên trong động phủ, cũng phát triển rất tốt.
Tại mạch địa hỏa, Thuần Dương Kim Liên không ngừng bồng bềnh chìm nổi giữa dòng nham thạch nóng chảy, trên chiếc lá sen mềm mại kia lại có tầng tầng lớp lớp đường vân kỳ dị phủ kín, nhìn như những ngọn lửa đang lẳng lặng thiêu đốt. Õ chính giữa đã kết ra một nụ hoa màu vàng óng sáng rực, ngẫu nhiên lại có nham thạch nóng chảy tràn vào bên trong kim liên nhưng đều bị nụ hoa nọ hấp thu trong chớp mắt. “Thuần Dương Kim Liên ngũ phẩm... đã tiến vào giai đoạn thành thục” Lục Huyền đưa mắt nhìn đóa Thuần Dương Kim Liên được cải tiến từ Địa Hỏa Tâm Liên, trong lòng chợt trào dâng một loại cảm giác vô cùng thỏa mãn.
Hắn bay ra từ trong lòng đất, lại đi tới mảnh linh điển phụ cận. Mảnh linh điển này đang được sử dụng để gieo trồng Ngũ Hành Huyễn Quả - một loại linh thực đã trải qua cải tiến. Chỉ thấy lực lượng ngũ hành không ngừng lưu chuyển trong cành lá, gốc linh thực này lại trực tiếp nằm giữa một vùng ảo giác mông lung, nếu nhìn kỹ, rất có thể sẽ bị kéo vào trong tầng tầng lớp lớp ảo cảnh mà bản thân hoàn toàn không hay biết.
Hắn lần lượt kiểm tra trạng thái của mỗi một gốc linh thực trong động phủ của mình rồi dựa theo nhu câu thực tế của chúng để bồi dưỡng thật cẩn thận.
Ngày hôm đó, trong lúc hắn đang mải mê bồi dưỡng linh thực thì bỗng nhiên trên tay trái truyền đến một chút cảm giác hơi ngứa ngáy, xòe tay ra xem thử, chỉ thấy trên lòng bàn tay đột ngột nứt ra một cái khe, một tròng mắt màu xám trắng nhảy ra khỏi khe hở.
Thông qua hình ảnh được chia sẻ bên trong tròng mắt, có thể nhìn thấy một tia sáng đang bay về phía động phủ của hắn với tốc độ rất nhanh. Bởi vì tin tức hắn nhận được Song Sinh Bạch Liên thất phẩm đã lan truyền ra ngoài, nên trong khoảng thời gian này, mọi thời mọi khắc Lục Huyền đều cảnh giác cực kỳ cần thận.
Dù bất cứ lúc nào cũng có hộ vệ của Thiên Tinh Động đi tuần tra xung quanh động phủ của hắn, lại có Thiên Thương Chân Quân trực tiếp ra mặt chấn nhiếp đám tu sĩ Kim Đan có ý đồ xấu xa, nhưng hắn vẫn không quên để Hư Không Yểm Mục ở bên ngoài, liên tục đi tuần tra xung quanh động phủ. Hơn mười hơi thở sau, luông độn quang nọ đã đi tới bên ngoài động phủ. Chỉ thấy một tu Sĩ trunø niên tướng mạo bình thường, khí chất vững vàng trực tiếp hiển lộ thân hình từ bên trong độn quang. Gã nghiêng đầu nhìn hai bên một lượt, dường như đang xác nhận xem vị trí có chính xác hay không.
Ngay sau đó, một thanh âm thuần hậu truyền đến từ bên ngoài động phủ: “Lục đạo hữu, tại hạ Khổng Mạc, là tùy tùng của Thiên Thương Chân Quân, phụng mệnh Chân Quân đến đưa linh tuyền ngũ phẩm cho Lục đạo hữu” “Hóa ra là tùy tùng của Thiên Thương Chân Quần...” Lục Huyền nhẹ giọng thì thào một câu, rốt cuộc cũng yên lòng. “Có một điều làm ta bất ngờ là hiệu suất của Thiên Thương Chân Quân kia cao thật đấy, mới đó đã thu được linh tuyển ngũ phẩm rồi. Không uống công ta nghĩ trăm phương ngàn kế cũng muốn cạo chút lông dê” Trong lòng hắn nghĩ thầm, đồng thời thân hình đã như lưu quang xẹt qua, gần như ngay lập tức đi tới bên rìa động phủ.
“Hóa ra là Khổng đạo hữu, không thể tiếp đón từ xa, mong đạo hữu thứ lỗi” Hắn vui về mở trận pháp, nghênh đón vị tu sĩ trung niên kia vào động phủ.
“Lục đạo hữu khách khí rồi” Khổng Mạc vội chắp tay nói. Hai người một trước một sau đi vào tiểu viện.
“Lục đạo hữu, đây là linh tuyên quý hiếm Chân Quân thu thập được trong một khu bí cảnh, tên là Địa Âm Linh Tuyền, cấp bậc ngũ phẩm” Gã phất tay một cái, hơn mười cái bình đá tối màu đã xuất hiện trước mặt.
Lục Huyền dùng linh thức cảm nhận, chỉ thấy một loại linh tuyển màu đen nhạt đang chảy xuôi bên trong bình đá. “Địa Âm Linh Tuyển chỉ có thể dựng dục ở nơi cực âm, thu thập không dễ, bên trong ẩn chứa linh khí tinh thuần, có hiệu quả bổ dưỡng tuyệt hảo với linh thực. Ngoài ra, loại linh tuyền này cũng rất thích hợp để luyện chế pháp khí, đan dược, còn có thể gia tăng xác suất luyện chế thành công và phẩm chất của pháp khí, đan dược” Tu sĩ trung niên giới thiệu tỉ mỉ về công dụng của linh tuyển cho Lục
Huyền.
“Không hổ là linh tuyên ngũ phẩm!” Trong mắt Lục Huyền xuất hiện vẻ kinh ngạc. Sau đó, hắn chỉ vào hơn mười chiếc bình đá trên không trung rồi hỏi Khổng Mạc: “Chỗ Địa Âm Linh Tuyển này đều để cho tại hạ ư?”
Khổng Mạc chậm rãi gật đầu: “Không sai, Chân Quân biết linh thực thất phẩm rất khó bồi dưỡng nên mới cố ý thu thập số linh tuyên này, coi như trợ giúp Lục đạo hữu giảm bớt một phần gánh nặng."