Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1116 - Chương 1117: Ý Tưởng Đột Phá!

Chương 1117: Ý Tưởng Đột Phá! Chương 1117: Ý Tưởng Đột Phá!Chương 1117: Ý Tưởng Đột Phá!

Trên thực tế, Lục Huyền có rất nhiều bảo vật, nhất là thần thông pháp bảo khắc chế yêu vật tà ma, bởi vậy hắn rất tự tin ở bản thân mình.

Đoạn thời gian kế tiếp, hết thảy mọi chuyện bên trong động phủ vẫn diễn ra như bình thường. Chỉ thi thoảng khi Lục Huyền ra ngoài tụ họp với đám tu sĩ Kết Đan ở gần đó, hắn mới có thể cảm nhận được một cơn sóng ngầm mãnh liệt đang tuôn trào bên dưới cuộc sống tưởng chừng như rất bình tính này.

Rất nhiều tu sĩ có cảm giác nguy cơ cực mạnh, e sợ động phủ của mình sẽ bị tà ma xâm nhập, cũng có không ít tu sĩ cảm thấy đây vừa là kiếp nạn nhưng cũng vừa là cơ hội dành cho bản thân, vì vậy ngày qua ngàu đều không ngừng tích lũy lực lượng, muốn đi săn giết tà ma, thu hoạch cơ duyên.

Thi thoảng cũng nghe nói có vị đạo hữu nào đó ngã xuống trong tay tà ma, mọi người đều không khỏi bi thống tiếc hận một phen.

Lục Huyền có bảo vật phần thưởng đến từ quầng sáng nên chỉ ở bên cạnh lẳng lặng đứng xem, người khác nhận được cơ duyên cũng tốt, hay vị tu sĩ hắn từng quen biết nào đó ngã xuống cũng được, hắn đầu bày ra dáng vẻ không quá bận tâm, thậm chí còn mơ hồ có một chút ý vị bàng quan trước hết thảy mọi chuyện.

Hôm nay, hắn vẫn tiến vào linh điền như mọi ngày, cẩn thận kiểm tra tình trạng sinh trưởng của đám linh thực bên trong linh điền.

Thời điểm đi vào khu vực linh điền đang gieo trồng Kiếm Thảo, Lục Huyền tò mò nhìn hơn mười nhánh dây leo màu xanh đậm đang sinh trưởng xung quanh Động Huyền Kiếm Bia, khóe miệng khẽ cong lên, tạo thành một nụ cười vui vẻ. “Lại có mười trái Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ hoàn toàn thành thục, vừa hay có thể liên tục rút mười lần quầng sáng rồi.” Hắn kiểm tra hơn bốn mươi trái hồ lô xanh biếc còn lại, trong lòng nghĩ thầm. Sau đó, trong từng hồi kiếm ngân và cơn mưa kiếm khí bay đầy trời, hắn cẩn thận hái mười trái Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ đã thành thục xuống. Được Lục Huyền cố ý khống chế, lượng lớn kiếm hồ đều thành thục cùng lúc, để hắn có thể mở ra nhiều bảo vật hơn trong một lần rút thưởng. Mười trái kiếm hồ màu xanh biếc được đặt cùng một chỗ, vô số tia kiếm khí cực nhỏ bắn tới, tạo thành những khe hở nhỏ đến mức không thể nhận ra trên mặt đất.

“Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ càng ngày càng nhiều, nhất định phải bán bớt hoặc là tuồn ra ngoài một ít mới được.” Lục Huyền thầm nghĩ như vậy và rất nhanh ánh mắt của hắn đã bị mười quầng sáng màu trắng treo trên dây leo hấp dẫn.

Sau đó, một tia lưu quang xet qua, mười quầng sáng màu trắng gần như vỡ vụn cùng lúc. Trong thoáng chốc những điểm sáng nhỏ bé bắn đầy trời, chiếu rọi toàn bộ khu vực xung quanh khiến nơi này sáng rực lên. Rất nhanh, vô số những điểm sáng này đã nhanh chóng ngưng kết thành một dòng sông ánh sáng dài hẹp, trong phút chốc, toàn bộ chúng đầu chui vào cơ thể Lục Huyền. Từng ý niệm như cưỡi ngựa xem đèn hiện lên trong đầu hắn.

[Thu hoạch một trái Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ tứ phẩm, nhận được bảo vật Động Huyền Kiếm Ý.]

[Thu hoạch một trái Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ tứ phẩm, nhận được bảo vật

( Kiếm Phù Chú Giải ) .]

[Thu hoạch... ] Từng món phần thưởng phong phú ùn ùn kéo nhau đi tới, hoặc là xuất hiện trong thức hải của Lục Huyền theo phương thức kinh nghiệm hoặc ý niệm, hoặc trực tiếp biến thành hiện vật xuất hiện trước mặt hắn. “Bốn phần thưởng Động Huyền Kiếm Ý, vậy là trong lúc vô tình, một đệ tử nội môn thuộc chi nhánh, bị từ bỏ trong tình thế bất đắc dĩ như ta, lại nắm giữ tinh túy kiếm đạo hạch tâm của Động Huyền Kiếm Tông rồi.” Lục Huyền không khỏi bật cười. “Hai gói kinh nghiệm ý Kiếm Phù Chú Giải ) , sau khi hấp thu sẽ gia tăng thêm khá nhiều xác suất luyện chế thành công kiếm phù tứ phẩm.”

Vừa hấp thu xong gói kinh nghiệm, hắn đã có cảm giác bản thân từng đắm chìm trong quá trình vẽ kiếm phù cả trăm năm ròng rã rồi, khiến cho kinh nghiệm chế phù trở nên cực kỳ phong phú, lại còn tỉnh thông nhiều chủng loại kiếm phù.

“Ngoài ra, vẫn còn hai tấm Chân Sát Kiếm phù ngũ phẩm và hai tấm phù lục có tên là Huyền Âm Kiếm Phù.” Lục Huyền khẽ vuốt ve mấy tấm phù lục màu đen trong tay. Mấy tấm phù lục mới toanh này cũng có tạo hình như một mũi kiếm nhỏ khá là tương tự với các loại kiếm phù khác, bên trân tản ra quang mang tăm tối, bên trong ẩn chứa ngàn vạn tia kiếm khí màu đen nhánh như đàn cá bơi lội, âm khí nhàn nhạt quấn quanh, khi cầm trong tay sẽ cảm nhận được sự sắc bén và âm lãnh khó tả. Tâm thần hắn ngưng tụ trên tấm phù lục tối tăm kia, lập tức hiểu rõ mọi tin tức có liên quan đến nó. [Huyền Âm Kiếm Phù, kiếm phù ngũ phẩm, bên trong ẩn chứa vô số Huyền Âm kiếm khí, kiếm khí âm độc có lực ăn mòn rất mạnh, chỉ cần thân thể dính phải một tia thôi cũng có thể hóa thành nước bẩn. Khi dùng toàn lực kích phát, có thể dễ dàng đánh trọng thương tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, trung kỳ, thậm chí còn diệt sát đối phương.] “Không ngờ lại có thứ kiếm phù âm độc như thế.” Lục Huyền nhìn tấm kiếm phù màu đen trong tay, không khỏi nghĩ thầm. Điều này trái ngược với hình tượng kiếm phù đại khai đại hợp, tung hoành ngang dọc trong ấn tượng của hắn.

“Mặc kệ nó là loại kiếm phù gì, có thể giết địch thì chính là kiếm phù tốt.” Rất nhanh, hắn đã thay đổi suy nghĩ, sau đó cất kỹ hai tấm kiếm phù âm độc kia.

Cùng lúc mở ra được bốn tấm kiếm phù ngũ phẩm, đã khiến hắn cực kỳ hài lòng với Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ sau khi cải tiến.

“Vậy là trong lúc không quá chú ý tới, ta đã tích lũy được rất nhiều bảo vật ngũ phẩm rồi."

Những món bảo vật ngũ phẩm này, phần lớn đều là các loại linh dược linh quả được hắn tự mình bồi dưỡng ra, cùng với đủ các loại đồ vật kỳ dị nhận được từ quầng sáng phần thưởng.

“Sắp tới, sẽ có một nhóm Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ thành thục, không bao lầu nữa lượng lớn Thiên Lôi Kiếm Thảo đã được cải tiến cũng sẽ đến ngày thu hoạch, thậm chí cả đám Lôi Bạo Liên lúc trước ta từng gieo trồng cũng chuẩn bị thành thục đến nơi rồi... Bảo vật nhiều quá cũng là một loại phiền não.” Lục Huyền âm thầm phát sầu, trong lòng dự định sẽ thanh lý một số loại bảo vật mình đang có. Trên thực tế, với kẻ sắp đột phá tới Kết Đan hậu kỳ như hắn, những món bảo vật ngũ phẩm đã không còn quá nhiều tác dụng nữa rồi.

Bình thường thì thi thoảng hắn sẽ đặt một món ở trong cửa hàng tạp hóa, thông qua đó để củng cố con đường bán hàng tinh phẩm của cửa hàng. Nhưng tốc độ thu hoạch bảo vật ngũ phẩm lại nhanh hơn khá nhiều so với tốc độ bán ra, bởi vậy trong lòng hắn lại nảy sinh ra một ý tưởng.

“Có lẽ ta nên tổ chức một buổi đấu giá loại nhỏ, mời một ít Kết Đan Chân Nhân có giao tình với ta đi tới, sau đó bán ra một phần linh dược và bảo vật ngũ phẩm để đổi lượng lớn linh thạch, đồng thời thông qua sự kiện lần này, ta cũng có thể quảng cáo cho cửa hàng tạp hóa một phen. Ừm, thời gian ước định vào khoảng một năm sau đi.” Lục Huyền tính toán thời gian mấy loại linh thực tứ phẩm ngũ phẩm trong động phủ thành thục rồi trực tiếp đưa ra quyết định.

Nghĩ là làm, hắn lập tức gửi mấy phù lục đưa tin cho đông đảo nhóm Kết Đan Chân Nhân mình quen biết, nội dung bên trên có ghi rõ thời gian, địa điểm, và các loại bảo vật trọng điểm sẽ được bán đấu giá, sau đó mời bọn họ bỏ chút thời gian đi tới tham dự.
Bình Luận (0)
Comment