Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1123 - Chương 1124: Trùng Đồng Hoal

Chương 1124: Trùng Đồng Hoal Chương 1124: Trùng Đồng HoalChương 1124: Trùng Đồng Hoal

“Lục đạo hữu, ngươi có nghe nói gần đây Phong Uyên Tinh Động đã xảy ra chuyện lớn không?” Mộc đạo nhân hỏi với vẻ mặt thần bí.

“Hả? Tại hạ vẫn luôn ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, không nghe được nhiều tin tức về ngoại giới, xin Mộc đạo hữu kể lại cho ta biết.” Trên mặt Lục Huyền hiện lên vẻ tò mò, trong lòng lập tức nhớ tới gã tu sĩ Bạch Cốt Cung từng tới mời hóa thân đi dự hội hôm đó.

“Nghe nói thân thể của Bạch Cốt Chân Quân ở tầng thứ năm kia đã bị tà ma xâm nhập chiếm cứ, sau đó, nó tương kết tựu kế, nương theo cái gọi là Vạn Cốt đại hội để lôi kéo rất nhiều Kết Đan Chân Nhân, thậm chí là Nguyên Anh Chân Quân đi tới tham dự. Nhưng trong thời gian đại hội diễn ra, nó lại bố trí cạm bẫy quỷ dị, khiến cho đám tà tu tử thương thảm trọng, gây ra một hồi sóng to gió lớn.”

“Không ngờ lại có loại chuyện ly kỳ như vậy?!” Nét mặt Lục Huyền hiện lên vẻ khiếp sợ, nhưng trong lòng lại âm thầm cảm thấy may mắn. Cũng may lúc trước, hắn ngoài ý muốn biết được tin tức tà ma đã xâm chiếm thân thể gã tà tu kia, nếu không biết, chỉ sợ hắn sẽ tổn thất một bộ hóa thân quý hiếm rồi.

“Nghe nói Bạch Cốt Chân Quân bị tà ma chiếm cứ kia cùng với rất nhiều đệ tử dưới trướng đối phương đã bị mấy vị Tỉnh Chủ của Thiên Tỉnh Động liên thủ đuổi giết, phải trốn vào quỷ thành ở tầng thứ bảy rồi.” Lão giả cao lớn trầm giọng nói.

“Sự việc lần này đã gây ra động tính lớn như vậy, nên sau đó để duy trì uy tín của bản thân, khẳng định là Thiên Tỉnh Động sẽ phải nghĩ cách cho đông đảo đám tán tu đang sinh sống trong Thiên Tỉnh Động một lời giải thích hợp lý.” “Nhưng tà ma cũng được, tà tu cũng thế, chết nhiều một chút cũng giúp Tu Hành giới dễ duy trì trật tự hơn.” Lục Huyền thuận miệng nói.

Hai người nói chuyện phiếm một lát, sau đó Mộc đạo nhân đứng dậy cáo từ rời đi.

Lục Huyền dõi mắt nhìn theo bóng dáng Mộc đạo nhân biến mất mới vội vàng đi vào linh điền, tìm một khu vực trống, vùi hạt linh chủng cổ quái vừa nhận được kia vào trong linh nhưỡng.

Tâm thần ngưng tụ trên đó, hắn lập tức hiểu rõ mọi tin tức chỉ tiết về linh chủng. [Trùng Đồng Hoa, linh chủng lục phẩm, trong quá trình bồi dưỡng cần dị đồng của tu sĩ hoặc yêu thú tẩm bổ, phục dụng linh hoa sau khi thành thục có thể dựng dục ra một đôi dị đồng trong cơ thể, sở hữu thứ này sẽ nhận được thiên phú độc nhất vô nhị, được trời cao ưu ái trong quá trình tu hành các loại đồng thuật.] “Quả nhiên là một gốc linh thực cao giai có liên quan tới đồng thuật.” Phải biết rằng, ngay khi nhìn thấy loại linh chủng cổ quái trông như trùng đồng kia, trong lòng Lục Huyền đã có suy đoán rồi, coi như ý niệm trong đầu chỉ xác minh lại suy nghĩ ban đầu của hắn mà thôi.

“Xem như lần thứ hai ta bồi dưỡng loại linh thực này. Còn nhớ, thời điểm ở bên trong Thiên Kiếm Tông, ta đã từng đào tạo ra một gốc Bách Đồng Quỷ Mộc có chút tà dị trong tiểu viện tại Kiếm Môn trấn.” Trên mặt Lục Huyền hiện lên ý cười, hắn giơ tay ra, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một vết nứt. Ngay sau đó, một con ngươi màu xám trắng đã chui ra từ khe hở.

Tròng mắt Hư Không Yểm Mục này chính là thứ hắn thu hoạch được ở bên trong quầng sáng của Bách Đồng Quỷ Mộc, từ đó đến nay, nó vẫn luôn làm bạn bên cạnh hắn.

“Nhưng so với Bách Đồng Quỷ Mộc, rõ ràng là độ khó khi đào tạo Trùng Đồng Hoa càng lớn hơn rất nhiều. Bách Đồng Quỷ Mộc chỉ cần mắt của tu sĩ hoặc yêu thú là thỏa mãn được hiệu quả tầm bổ. Mà đóa Trùng Đồng Hoa này lại cần dị đồng đặc thù, hẳn là tròng mắt bình thường khó có thể mang đến tác dụng.” Lục Huyền nghĩ thầm.

Phải biết rằng, bên trong Tu Hành giới cũng không có nhiều yêu thú sở hữu dị đồng, hoặc là tu sĩ tu luyện đồng thuật đặc biệt như vậy, nên muốn có được nguyên liệu để bồi dưỡng Trùng Đồng Hoa, hắn sẽ phải bỏ ra nhiều công sức để tìm kiếm đầy.

“Trong động phủ cũng có sẵn vài món rồi, ví dụ như dị chủng Đạp Vân Linh Miêu đã có sẵn một đôi dị đồng, còn cắn nuốt không ít đồng tử quái dị kết xuất từ Bách Đồng Quỷ Mộc, nhờ vậy mà đôi mắt của nó đã được tăng phúc không ít. Đương nhiên bản thân ta cũng đang tu luyện Phá Vọng Đồng Thuật, cũng được tính là tồn tại sở hữu một đôi dị đồng.” Lục Huyền không nhịn được khẽ bật cười.

“Nhưng đương nhiên, ta không thể tự móc hai mắt của mình để tẩm bổ cho linh chủng lục phẩm này được.” Tâm niệm hắn vừa động, từng sợi linh vũ đã nhẹ nhàng rơi xuống, rót vào bên trong linh nhưỡng, tầm bổ cho hạt linh chủng cổ quái có những đường vân màu vàng đậm bên trên kia.

Sau khi gieo Trùng Đồng Hoa xuống, hắn lại thuận thế đi kiểm tra linh điền một vòng, lần lượt xem xét mỗi một gốc linh thực bên trong linh điền, dốc lòng đào tạo chúng một phen.

“Coi như hành động lúc trước ở bên trong Phong Uyên Tinh Động đã giúp ta tránh được một kiếp.” Trở lại phòng, Lục Huyền vuốt ve chiếc sừng nhọn màu trắng bạc trên đầu Lôi Long Hống, trong lòng không khỏi cảm khái một phen.

“Không ngờ tà ma ngoại vực kia lại nguy hiểm và khó lòng phòng bị đến thế, ngay cả Cung chủ cảnh giới Nguyên Anh của Bạch Cốt Cung cũng bị nó xâm nhập, chiếm cứ. Ừm, có lẽ trong chuyện này vẫn còn bí mật gì đó mà ta không biết. Nhưng không biết thì không biết, bí mật kia cũng chẳng quá quan trọng với ta, chuyện ta cần làm hiện tại chính là phải nỗ lực để tránh né hất thảy những chuyện kiểu này, tránh để bản thân rơi vào hiểm cảnh.” Lục Huyền thầm nghĩ.

Cũng may hắn đào tạo linh thực đã nhiều năm, cũng nhận được rất nhiều bảo vật cao cấp, bởi vậy cũng không cần phải quá mức lo lắng về tình thế hiện nay.

Hơn nữa, bình thường hắn chỉ ru rú trong nhà, một lòng đổ dồn tâm sức vào động phủ, những chuyện hỗn loạn bên ngoài hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới hắn được. Quan trọng nhất là hắn đang nắm giữ loại năng lực đặc biệt có thể cảm nhận được sự tồn tại của tà ma tai họa. Nếu đối phương ăn hoặc uống món đồ hắn đưa cho là hắn có thể biết được tin tức chỉ tiết của kẻ ấy. Chỉ cần ngưng tụ tâm thần lên thân thể đối tượng mục tiêu là sẽ nhận được toàn bộ tin tức, loại chuyện này còn bí mật hơn cả dò xét bằng linh thức, hoàn toàn không sợ bị người khác phát hiện ra.

“Xem ra sau này, ta cần phải tăng cường thiết lập nhân vật khẳng khái hào phóng của mình thêm một chút, nên gửi đi nhiều linh quả linh nhưỡng hơn, sau đó mượn cơ hội này để quan sát xem xung quanh đây có tà ma thường xuyên lui tới hay không.”

Thiên Tỉnh Động càng lúc càng bất ổn, Lục Huyền đã quyết định về sau mình phải lợi dụng năng lực này thật tốt, đó cũng là một phương pháp bảo vệ mình vô cùng hiệu quả.

Chớp mắt đã qua một tháng, số Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ còn lại trong khu vực gieo trồng linh điền Kiếm Thảo đã thành thục. Hai mươi lăm trái kiếm hồ màu xanh biếc nhẹ nhàng lắc lư trong gió, khiến cho vô số những tia kiếm khí nhỏ bé bên trong một mực hô ứng lẫn nhau, tiếng kiếm ngân vang lên không dứt bên tai.

Lục Huyền cẩn thận hái mười lãm trái xuống, cất vào trong Thao Trùng Nang. Mười lăm quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện, treo lơ lửng giữa những nhánh dây leo màu xanh đậm thô to, hơi lấp lòe tỏa sáng, tận tình soi chiếu lẫn nhau.
Bình Luận (0)
Comment