Chương 1135: Bảo Vật Áp Trục!
Chương 1135: Bảo Vật Áp Trục!Chương 1135: Bảo Vật Áp Trục!
Cuối cùng, hơn mười cân Lôi Tử Tinh đã được một vị tu sĩ Kết Đan hậu kỳ trong Lôi Hỏa Tỉnh Động mua được, giá cuối cùng là chín vạn linh thạch hạ phẩm.
“Các vị đạo hữu, bảo vật đấu giá sẽ lên đài tiếp theo là một tấm phù lục ngũ phẩm, tên là Huyền Âm Kiếm Phù.” Vừa dứt lời, trong tay Lục Huyền đã xuất hiện một tấm phù lục màu đen. Phù lục này có hình mũi kiếm, mặt ngoài hiện ra một mảnh quang mang tối tăm, có thể nhìn thấy nghìn vạn tia kiếm khí rất nhỏ không ngừng di động bên trong, khi nắm nó trên tay sẽ mang tới cảm giác âm hàn lạnh lẽo. “Huyền Âm Kiếm Phù là phù lục ngũ phẩm, bên trong ẩn chứa Huyền Âm kiếm khí cực kỳ âm độc, tính sát phạt cực mạnh.”
“Bảo vật đấu giá tiếp theo là một gốc Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa, đầy là linh thực cao giai thuộc tính Lôi sinh ra ở Lôi Hỏa Tỉnh Động, Lục mỗ ngẫu nhiên có được và đã bồi dưỡng thành công. Linh hoa này có rất nhiều công dụng, có thể trích ra một tia linh lôi bản nguyên ngũ hành từ trong đó, còn có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế phù lục thuộc tính Lôi cao giai, phụ trợ tu hành công pháp thần thông thuộc tính Lôi hoặc chăn nuôi linh thú hệ Lôi.”
“Đây là Thái Âm Mộc Hạp, bên trong có dung hợp một tia lực lượng Thái Âm, có thể chữa trị, tẩm bổ, tăng cường hồn thể. Hồn thể có thể cư ngụ bên trong một đoạn thời gian khá dài, không dễ tiêu tán.”
U Tuyền Hoa... Tuyết Chướng Băng Ngọc Liên... Chân Sát Kiếm Phù... Xích Dương Tỉnh Kim... Từng món bảo vật quý hiếm xuất hiện trước mặt mọi người như cưỡi ngựa xem đèn.
Từ niầm vui sướng cùng với bất ngờ ban đầu, mọi người đã dần dần trở nân chết lặng, sự chú ý của cả đám cũng hoàn toàn bị các loại bảo vật lần lượt xuất hiện kia hấp dẫn.
Bọn họ không thể ngờ được, một buổi đấu giá tư nhân của Lục Huyền lại có chất lượng cao tới vậy. Mỗi một món bảo vật được hắn mang lên đấu giá đầu không thấp hơn ngũ phẩm, thậm chí bên trong còn có không ít món bảo vật cực kỳ trân quý hiếm thấy. Điều này đã khiến lòng nhiệt tình của bọn họ trực tiếp kéo dài từ đầu tới cuối, cũng khiến mỗi một món bảo vật xuất hiện trên đài đầu được bán ra với giá cao hơn giá khởi điểm, giúp Lục Huyền kiếm được đầy bồn đầy bát. “Các vị đạo hữu, hội đấu giá sắp tiến vào giai đoạn cuối cùng. Trong tay ta vẫn còn hai món bảo vật áp trục cuối cùng, hy vọng có thể làm các vị hài lòng.” Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Nghe hắn nói vậy, mọi người đầu không khỏi chấn động. “Hai món bảo vật áp trục? Chẳng lẽ còn có giá trị cao hơn cả Kim Cang Bồ Đề, Lôi Cực Độn Phù?”
Nghĩ vậy, hơn ba mươi tu sĩ Kết Đan đầu dâng trào chiến ý.
“Hạt sen Thuần Dương Kim Liên, ngũ phẩm. Dù phẩm giai không quá cao nhưng hạt sen này lại là bảo vật cực kỳ hiếm thấy trong Tu Hành giới.”
Chỉ thấy trong tay Lục Huyền xuất hiện một hạt sen có màu như vàng ròng, mặt ngoài ẩn chứa những đường vân hình hỏa diễm rất nhỏ đang chậm rãi lưu chuyển, từ xa đã có thể cảm nhận được khí tức chí dương ẩn chứa bên trong. “Lục đạo hữu, hạt sen này có lai lịch ra sao? Đây là lần đầu tại hạ nghe nói tới nó.” Ngọc Lâm tán nhân dịu dàng hỏi. “Thuần Dương Kim Liên này là loại linh thực được tại hạ thí nghiệm nhiều năm, cuối cùng mới thành công cải tiến từ Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm, sau đó, ta đã hao tốn rất nhiều tâm tư mới bồi dưỡng ra được. Thứ này cực khó đào tạo, Lục mỗ cũng chỉ lấy ra được ba viên thôi, tự ta đã dùng một viên, lại cất giữ một viên để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào ngoài ý muốn, viên còn lại muốn chia sẻ lợi ích với các vị đạo hữu đang có mặt ở đây.” Lục Huyền mặt dày mày dạn nói, tựa như hắn đã hoàn toàn quên mất bên trong Thao Trùng Nang của mình vẫn còn cất giữ không dưới ba mươi hạt sen Thuần Dương Kim Liên.
“Bên trong hạt sen ẩn chứa lực lượng thuần dương, có hiệu quả khắc chế trời sinh với các loại tà ma yêu vật, sau khi sử dụng có thể vạn tà bất xâm, tịnh hóa sức mạnh tà dị bên trong cơ thể, nếu sử dụng lâu dài có lẽ sẽ mang đến rất nhiều ích lợi cho linh thức.”
Liên quan tới tác dụng của Thuần Dương Kim Liên với chuyện tăng cường linh thức, hắn không đưa ra lời khẳng định quá rõ ràng. Bởi muốn nghiệm chứng điều này thì nhất định phải dùng hạt sen lâu dài mới có thể tăng cường linh thức, nếu giọng điệu của hắn quá mức chắc chắn, lại không tiện đi giải thích với mọi người.
“Có thể vạn tà bất xâm? Tịnh hóa lực lượng tà dị bên trong cơ thể?” Mọi người nghe vậy lập tức ồ lên.
Phải biết rằng, ở trong Tu Hành giới, món bảo vật như vậy chính là tồn tại có tiền cũng không mua được, bởi vì chúng rất ít khi lửu hành trong thị trường và một khi xuất hiện kiểu gì cũng làm cho vô số tu sĩ phải đỏ mắt tranh đoạt.
Vốn dĩ bản thân thứ này đã có giá trị liên thành, mà trong tình cảnh tà ma xâm nhập trước mắt, hạt sen Thuần Dương Kim Liên có kỳ hiệu như thế lại càng thêm phần quý giá.
Hai tay Lục Huyền đè xuống, chờ mọi người yên tính lại mới bắt đầu đấu giá:
“Hạt sen Thuần Dương Kim Liên có giá khởi điểm là bốn vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn hai nghìn linh thạch hạ phẩm.” “Bắt đầu đấu giá!”
“Năm vạn!”
“Sáu vạn!"
“Bảy vạn!”
Mấy hơi thở sau, giá bán của hạt sen Thuần Dương Kim Liên đã tăng vọt đến tám vạn linh thạch hạ phẩm. Càng về sau, tu sĩ có tư cách tham gia gọi giá lại càng ít, thậm chí đến cuối cùng, cũng chỉ còn lại vài vị Kết Đan trung kỳ có bối cảnh và gia sản đầu cực kỳ hùng hậu, cạnh tranh với nhau.
“Chín vạn linh thạch hạ phẩm.” Trương Cửu Tông thuận miệng hô.
Nếu lời Lục Huyền nói là thật thì trong Tu Hành giới, hạt sen vàng ròng này chính là bảo vật vô giá, ngay cả với Nguyên Anh Chân Quân, nó cũng là một món bảo vật không tệ.
“Chín vạn năm nghìn, Trương đạo hữu, hôm nay ta nhất định phải so đấu gia sản với ngươi rồi.” Đinh Khánh Văn bên cạnh gã, dứt khoát theo sát phía sau.
“Mười vạn.” Tề Vô Hành mặt không đổi sắc hô lên giá tiền cao nhất từng xuất hiện trong hội đấu giá từ trước đến giờ.
“Mười vạn hai nghìn.” Trương Cửu Tông không chút do dự, đã trực tiếp tăng thêm hai nghìn. Cả Tầ Vô Hành của Thiên Tinh Động lẫn Đinh Khánh Văn cũng đến từ thương hội như gã, chỉ cần hai người này dám hô giá là gã lập tức nâng giá thêm hai nghìn, dáng vẻ thản nhiên không buồn bận tâm suy nghĩ gì nhiều.
“Mười một vạn năm nghìn.” Cuối cùng, khi gã hô cái giá này lên, hai người Tề Vô Hành đành phải lựa chọn từ bỏ. Tuy hạt sen Thuần Dương Kim Liên kia quý giá, nhưng suy cho cùng, nó vẫn chỉ là một món bảo vật ngũ phẩm, cái giá trước mắt đã quá cao rồi, nếu vẫn tiếp tục cạnh tranh thì tuyệt đối không có lời nữa.
“Chúc mừng Trương đạo hữu đã nhận được hạt sen Thuần Dương Kim Liên này.” Lục Huyền cười nói với Trương Cửu Tông.
“Vẫn còn một món bảo vật cuối cùng. Món bảo vật này không giống với những loại bảo vật trước, nó vốn là một tấm phù lục lục phẩm, được Lục mỗ coi là bảo bối áp đáy hòm.”
“Vốn dĩ ta muốn dùng nó để phòng thần, nhưng các vị đạo hữu cũng hiểu rõ ta đấy, bình thường ta đều ở trong động phủ, rất ít khi ra ngoài, còn không bằng mang nó ra ngoài đổi thêm chút linh thạch, mua thêm chút linh dược tăng cao tu vi.”