Chương 1143: Xích Diễm Lý!
Chương 1143: Xích Diễm Lý!Chương 1143: Xích Diễm Lý!
“Không còn cách nào khác, có quầng sáng ở đây ta có thể muốn làm gì thì làm mà.” Lục Huyền híp mắt cười nói.
Tu sĩ được mời đầu không rảnh, nhưng Văn Càn vẫn luôn trông nom cửa hàng ở Trích Tỉnh Lâu đột nhiên lại tìm đến.
“Tiền bối, hai ngày trước vãn bối đã thu được mấy hạt linh chủng cao giai, mời tiền bối xem qua.” Văn Càn kiầm chế nỗi hưng phấn trong lòng, kính cẩn nói với Lục Huyền. Trong tay gã đang cầm ba hạt linh chủng màu lửa đỏ. Dường như bên trong linh chủng đang có một chút hỏa tỉnh đỏ đậm hơi lập lòe tỏa sáng, khiến cho những đường vân hỏa diễm trên bề mặt linh chủng không ngừng áp sát vào hỏa tỉnh.
“Ồ? Ngươi đã thu được những thứ này như thế nào?” Lục Huyền nhìn mấy hạt linh chủng trong tay gã, trên mặt lập tức nở một nụ cười.
“Vẫn bối thăm dò được có một vị Kết Đan Chân Nhân đang bán mấy hạt linh chủng này ở Trích Tinh Lâu. Sau khi hỏi thăm mới biết, đối phương vốn xuất thân từ một gia tộc tu tiên, nhiều thế hệ đầu sống dựa vào việc đào tạo linh thực, đáng tiếc là gia tộc ngày càng lụn bại nên không thể không rao bán một số bảo vật dùng để duy trì chuyện tu hành cho mình, trong những thứ đối phương mang bán có cả ba hạt linh chủng Xích Diễm Lý ngũ phẩm này. Ta đã cần thận xác nhận qua chủng loại và sinh cơ bên trong linh chủng rồi, sau khi thấy không có vấn đề đã tự mình đặt mua.” Văn Càn giải thích cặn kẽ cho Lục Huyền nghe.
“Ngươi làm tốt lắm.” Nét mặt Lục Huyền lộ vẻ tán thưởng. Hắn không ngờ trước đây mình để Văn Càn đi học tập nghiên cứu tri thức về linh thực, đến hôm nay đã có thể nở hoa kết trái, nhận được thành quả rực rỡ thế này. Đó là dựa vào tạo nghệ linh thực ngày một tinh thuần, bản thân Văn Càn đã tìm được ba hạt linh chủng ngũ phẩm mang về cho hắn.
“Có thể dốc sức khuyển mã vì tiền bối chính là vinh hạnh của vãn bối!“ Văn Càn vội vàng tỏ thái độ.
“Đợi lát nữa khi trở về ngươi đi tìm vị Kết Đan Chân Nhân kia xem đối phương còn ở bên trong Trích Tinh Lâu hay không, sau đó cứ dùng danh nghĩa của ta hỏi thử liệu đối phương có tình nguyện bán đi phương pháp ngưng chủng của gia tộc mình hay không, khẳng định là giá cả sẽ không làm đối phương phải thất vọng.” Trước khi Văn Càn rời đi, Lục Huyền lại cố ý dặn thêm vài câu. “Không ngờ lại có thêm một con đường để thu nhận linh chủng mới rồi. Dù trước mắt xác suất nhận được linh chủng cao giai của con đường này còn rất nhỏ nhưng điểm tốt hơn so với con đường khác chính là theo một ý nghĩa nào đó, Văn Càn đã được coi là người đại diện của ta rồi, mức độ tín nhiệm cao, sẽ không nảy sinh ra suy nghĩ gì khác.” Trong lòng hắn nghĩ thầm, sau đó mang theo ba hạt linh chủng màu lửa đỏ đi tới một mảnh linh điền trống.
Tâm niệm vừa động, kết cấu linh nhưỡng bên trong linh điền đã xảy ra biến hóa rất nhỏ, ba khe hở dài hẹp đồng thời hiện ra. Lục Huyền vùi một hạt linh chủng vào trong khe hở, tâm niệm vừa động, từng sợi linh vũ đã nhẹ nhàng rơi xuống, rót vào bên trong hạt giống nho nhỏ kia, đồng thời tâm thần cũng ngưng tụ lên đó, hắn lập tức biết được mọi tin tức chỉ tiết có liên quan đến hạt linh chủng này.
[Xích Diễm Lý, linh thực ngũ phẩm, khi gieo trồng sẽ hấp thu các loại dị hỏa đủ phẩm cấp, chờ đến lúc thành thục có thể kết xuất ra linh quả ẩn chứa khí tức hỏa linh phong phú, linh quả cực kỳ mỹ vị, có thể dùng làm thức ăn chăn nuôi linh thú cao giai hệ Hỏa, sau khi tu sĩ ăn vào có thể gia tăng tốc độ tu luyện công pháp, thần thông hệ Hỏa, nếu dùng linh quả lâu dài, thân thể sẽ dần dần được cải thiện trở thành hậu thiên hỏa linh chỉ thể.]
“Cuối cùng đã có thêm một loại linh quả cao giai.” Lục Huyền không khỏi cảm khái nói.
Trước mắt, loại linh quả có thể sử dụng với số lượng lớn trong động phủ của hắn vẫn chỉ có Mê Tiên Đào và hai chủng linh quả băng hỏa kia là chính thôi. Còn những loại linh thực khác, giống như Thuần Dương Kim Liên, dù hạt sen do nó kết xuất ra cũng có thể trực tiếp sử dụng được nhưng mục đích sử dụng chủ yếu vẫn là vì tác dụng của hạt sen mà không phải vì mùi vị của chính nó. Với Xích Diễm Lý, Lục Huyền chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn trúng phần nội dung nhấn mạnh đến hương vị tươi ngon của nó rồi.
Về các loại dị hỏa linh quả cần hấp thu trong quá trình trưởng thành của mình, lại không phải vấn đề gì lớn với hắn. Khi còn ở bên trong Thiên Kiếm Tông hắn đã bắt đầu tu hành công pháp ngũ hành rồi, nên chuyện phóng ra một ít thuật pháp hệ Hỏa cấp thấp vốn là chuyện đơn giản đối với hắn, đó là chưa kể tới các loại dị hỏa cao giai đang nằm trong tay hắn như Thuần Dương Chân Hỏa, Xích Dương Chân Hỏa... Hắn hoàn toàn có đủ nội tình để cung cấp cho Xích Diễm Lý toàn bộ những gì nó cần thiết.
Sau khi gieo ba hạt Xích Diễm Lý xuống, Lục Huyần lại đi một vòng xung quanh linh điền. Nhóm Băng Huỳnh Thảo mới gieo trồng đã phát triển tới mức nhất định rồi, chỉ thấy những phiến lá xanh thẳm dài nhỏ cùng hàn khí lượn lờ trào dâng, trực tiếp ngưng kết ra một tầng băng sương mỏng manh trên bầ mặt linh điền.
“Chỗ dựa lớn nhất giúp ta không cần phải ngày ngày bế quan tu luyện chính là đám linh thực này.” Lục Huyền cảm khái nói. Chỉ sợ số tu vi nhận được sau khi hắn miệt mài bế quan ròng rã suốt một - hai năm còn kém một phần thưởng tu vi nhận được từ bên trong quầng sáng của Băng Huỳnh Thảo.
Bởi vậy, sao Lục Huyền có thể nhẫn tâm từ bỏ đám linh thực yêu quý này để dồn tâm tư vào chuyện tu luyện được? “Không biết sau khi đám Băng Huỳnh Thảo này thành thục, tu vi của ta có thể tăng lên cảnh giới Kết Đan hậu kỳ hay không?”
Lục Huyền dốc lòng bồi dưỡng tất cả linh thực rồi trở lại bên trong tiểu viện.
Nửa năm trôi qua, hôm ấy, hắn đang kiểm tra từng loại linh thực bên trong linh điền. “Nguyên Từ Linh Mộc sắp thành thục rồi.” Ảnh mắt Lục Huyền đảo qua thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới Nguyên Từ Linh Mộc, trong lòng lại có thêm vài phần chờ mong.
Hắn nhận được gốc linh chủng lục phẩm cổ quái này đã mấy chục năm, chỉ vì mãi vẫn chưa thể thỏa mãn điều kiện bồi dưỡng nó nên suốt một đoạn thời gian dài chỉ có thể bỏ nó vào trong Thao Trùng Nang, cũng không thể bắt tay vào bồi dưỡng.
Sau khi nhận đủ Nguyên Từ linh quáng, tốc độ phát triển của gốc linh thực này lập tức đạt đến trình độ cực kỳ kinh người, cuối cùng cũng sắp đến lúc được thu hoạch rồi. “Lục đạo hữu, Lục đạo hữu, rốt cuộc lão phu cũng xuất quan rồi, mau mau chuẩn bị linh nhưỡng thượng đẳng đi nào.” Đột nhiên một giọng nói vang dội truyền tới từ bên ngoài động phủ.
“Mộc đạo hữu bế quan xong rồi à?“ Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch lên, thân hình đã hóa thành một tia lưu quang xuất hiện bên ngoài động phủ.
“Mộc đạo hữu, đã nói cùng nhau ăn thịt uống rượu, tận tình hưởng lạc cơ mà, sao ngươi lại lén lút bế quan khổ tu thế hả?” Hắn vừa mời lão giả cao lớn vào động phủ vừa cười nói.
Vì Mộc đạo nhân đột phá cảnh giới Kết Đan lúc tuổi tác đã cao nên gần như đã từ bỏ hy vọng tu hành rồi, sau đó tâm trạng của lão cũng có vài phần tương tự với Lục Huyền, đã đặt hết tâm tư vào chuyện sưu tầm đủ các thứ cổ quái trên đời mà không màng tới tu luyện nữa.