Chương 1178: Hiệu Suất Quá Nhanh!
Chương 1178: Hiệu Suất Quá Nhanh!Chương 1178: Hiệu Suất Quá Nhanh!
Linh thức của Lục Huyền đảo qua, rất nhanh đã phát hiện một nữ tu tóc bạc nét mặt mạnh mẽ đang đứng bên ngoài động phủ.
Nàng chính là Diệp Huyền Ngân đã kết bạn với hắn khá lâu rồi, xem trạng thái của nàng lúc này có vẻ đã tốt hơn lúc trước tới nhiều.
“Thì ra là Diệp đạo hữu, Lục mỗ không thể tiếp đón từ xa, mong đạo hữu thứ lỗi.” Lục Huyền nhanh chóng bay tới cửa động phủ, nghênh đón Diệp Huyền Ngân vào trong. “Diệp đạo hữu, đã lâu không gặp, thương thế của ngươi đã khỏi hẳn chưa?” Sau khi hai người tiến vào sân nhỏ yên tĩnh, Lục Huyền bưng linh quả linh tương lên, thân thiết cười hỏi.
“Nhờ Lục đạo hữu quan tâm, ta đã hoàn toàn khôi phục như thường. Thậm chí trong tình cảnh sống còn như vậy, ta bế quan mấy tháng, lại có chút cảm ngộ, nhờ thế mà may mắn đột phá đến Kết Đan trung kỳ.” Trên mặt Diệp Huyền Ngân hiện lên ý cười thản nhiên, thoáng cái đã khiến ngũ quan vốn sắc bén ác liệt của nàng trở nên dịu dàng hơn hẳn.
“Chúc mừng Diệp đạo hữu!” Lục Huyền thốt lên lời chúc mừng thật lòng. “Phải nói rằng con độc trùng Lục đạo hữu nuôi có công rất lớn trong chuyện ta đột phá cảnh giới, nếu không có nó giúp đỡ ta giải quyết dị độc của tà ma, đoán chừng ta khó mà tìm được cơ hội đột phá nhỏ nhoi đó.” Diệp Huyền Ngân nghiêm túc nói.
“Lúc trước, ta đã săn giết mấy con tà ma, cũng nhận được không ít tài liệu quý hiếm, sau đó lại đi hỏi thăm khắp nơi, cuối cùng cũng đổi được một hạt linh chủng lục phẩm hiếm thấy từ Thiên La cảnh, nay cố ý mang tới cho Lục đạo hữu.” Nàng chậm rãi nói với Lục Huyền. “Ồ? Diệp đạo hữu có lòng rồi.” Trong mắt Lục Huyền hiện lên một tia ngoài ý muốn.
Tuy Diệp Huyền Ngân đã hứa với hắn sẽ tìm cho hắn một hạt linh chủng quý hiếm coi như thù lao giải quyết dị độc của tà ma, nhưng hắn không ngờ hiệu suất của đối phương lại cao tới vậy. “Chính là vật này.” Một tia sáng trắng hiện lên, hạt linh chủng kỳ dị lập tức xuất hiện trước mặt hai người. Linh chủng này có màu xanh biếc, chỉ lớn bằng đầu ngón tay cái, mặt ngoài có sắc xanh sáng chói lưu chuyển, mang đến cho người ta một loại cảm giác yên bình hài hòa. “Theo lời vị tu sĩ trao đổi linh chủng với ta nói, linh chủng này chính là Linh Diệu Dưỡng Thần Trà lục phẩm, đối phương hái được nó ở một vườn trà bên trong di tích động thiên thần bí. Sau khi thành thục, lá trà có hiệu dụng an hồn định phách, có thể tránh khỏi công kích thần hồn trong một khoảng thời gian, nếu dùng lâu dài còn có tác dụng kỳ dị như tăng cường hồn phách, thần thức.” Diệp Huyền Ngân chậm rãi giải thích.
“Linh Diệu Dưỡng Thần Trà... Có hiệu quả kỳ dị như an hồn định phách, tăng cường thần thức.” Lục Huyền thấp giọng lầm nhẩm, trong lòng cực kỳ hài lòng với hạt linh chủng này.
Loại linh thực này vô cùng hiếm thấy, hắn đã bồi dưỡng ra vô số linh thực nhưng chỉ nhận được vài loại có tác dụng tương tự như vậy, hơn nữa phẩm cấp của chúng đều thấp hơn Linh Diệu Dưỡng Thần Trà lục phẩm này. Đó là chưa kể đến chuyện hắn có thể mở ra bảo vật cao giai có liên quan đến thần hồn sau khi linh trà thành thục.
“Diệp đạo hữu, hạt linh chủng này quá mức quý giá.” Hắn thu lại ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào linh chủng, quay đầu nói với Diệp Huyền Ngân.
Linh chủng trước mắt có hiệu quả an hồn định phách, nhưng nội tâm của hắn lại không cách nào yên ổn lại. Cũng không vì điều gì khác, chỉ vì hắn có được hạt linh chủng hiếm thấy như vậy quá dễ dàng. Điều này khiến Lục Huyền từ trước đến giờ vẫn thích chơi miễn phí, nhổ lông dê triệt để, cũng có chút ngại ngùng.
“Lục đạo hữu, đầy là thứ ngươi nên nhận được. Thời điểm ta bị trọng thương, đạo hữu đã cung cấp cho ta một bình Địch Trần Đan quý giá, còn giúp ta tìm được phương pháp giải độc từ căn nguyên, đồng thời lại để con linh trùng yêu quý được ngươi chăm nuôi nhiều năm mạo hiểm sinh mệnh hút dị độc cho ta. Ân tình như thế, một hạt linh chủng không đáng gì hết.” Diệp Huyền Ngân chân thành nói.
Nghe được lời nói phát ra từ tận đáy lòng của Diệp Huyền Ngân, Lục Huyền trầm mặc một hồi. Từ góc độ của đối phương, đúng là hắn có ân cứu mạng đối với nàng. Nhưng theo Lục Huyền thấy, giải quyết dị độc của tà ma cũng chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới. Tuy Bách Độc Phệ Tâm Trùng cũng phải gánh chút nguy hiểm nhưng vẫn nằm trong phạm vi hắn có thể khống chế được, mà để nó hút dị độc như vậy cũng vì muốn nó mau chóng đột phá, rồi nhờ chuyện nó đột phá, Lục Huyền đã nhận được nửa phần sau của Ách Nan Độc Kinh.
Trước đó, hắn đã nhận được rất nhiều lợi ích, hiện giờ Diệp Huyền Ngân lại thay hắn tìm được một hạt linh chủng hiếm có, giúp hắn kiếm thêm một món hời cực lớn nữa, bởi vậy trong lòng hắn mới có chút phân vân. “Lục đạo hữu, xin hãy nhận lấy hạt linh chủng này. Không trả được nhân quả này, chưa biết chừng về sau Diệp mỗ sẽ sinh ra tâm ma.” Diệp Huyền Ngân trầm giọng nói.
“Thôi được. Đúng là Lục mỗ có chút yêu thích hạt linh chủng Linh Diệu Dưỡng Thần Trà này, vậy ta không khách khí với Diệp đạo hữu nữa. Đa tạ đạo hữu.” Lục Huyền không từ chối được, bèn nhận lấy linh chủng.
Hai người nói chuyện phiếm một lát, Diệp Huyền Ngân mới đứng dậy cáo biệt. “Diệp đạo hữu chậm đã.” Lục Huyền lên tiếng gọi đối phương lại: “Ở đây có một bình linh nhưỡng ngũ phẩm tên là Lục Ngưng Lộ, có hiệu quả bổ dưỡng cả thần hồn lẫn nhục thân. Quan trọng hơn là nó có tác dụng chữa trị rất tốt với các loại thương thế.”
“Diệp đạo hữu quanh năm du lịch bên ngoài, thăm dò bí cảnh, khó tránh khỏi sẽ có lúc bị thương, Lục Ngưng Lộ này có thể thay thế một số loại cao dược chữa thương không tệ.” Hắn ôn hòa nói.
Sau khi có được phối phương Lục Ngưng Lộ, Lục Huyền đã bắt tay vào ủ chế ngay rồi. Không nói tới những thứ khác, số lượng linh thực cao giai trong động phủ của hắn vốn không ít, khiến cho điều kiện khó khăn nhất khi ủ chế linh lộ là thu được linh lộ từ linh thực cao giai, đột nhiên trở thành cực kỳ dễ dàng với hắn.
Có điều Lục Ngưng Lộ là linh nhưỡng ngũ phẩm, quá trình ủ chế cực kỳ phức tạp, cộng thêm Lục Huyền vẫn chưa thu hoạch đủ gói kinh nghiệm nên xác suất thành công không quá cao, bởi vậy số lượng Lục Ngưng Lộ trong tay hắn cũng chỉ có hạn. “Lục Ngưng Lộ?” Diệp Huyền Ngân có chút kinh ngạc nhìn loại linh nhưỡng màu xanh biếc trong tay Lục Huyền. Sau khi đưa linh thức thăm dò vào trong bình, nàng có thể rõ ràng cảm nhận được sinh cơ nồng đậm ẩn chứa bên trong linh nhưỡng và không hề hoài nghi nào về hiệu quả của nó.
Dù sao Lục Huyền cũng là linh nhưỡng sư nổi danh nhất Ly Dương cảnh này rồi, mấy loại linh nhưỡng hắn ủ chế ra, lại mang đi bày bán bên trong Trích Tinh Lâu đầu được nhóm tu sĩ cực kỳ hoan nghênh, bởi vậy những lời hắn nói về Lục Ngưng Lộ có thể tuyệt đối tin tưởng được. “Đúng là Lục Ngưng Lộ này có tác dụng rất lớn với ta, vậy ta cũng không khách khí nữa.” Nàng trầm ngâm một lát rồi dứt khoát thu Lục Ngưng Lộ vào túi trữ vật, sau đó cáo biệt với Lục Huyền và rời đi luôn.
Lục Huyền dõi mắt nhìn nàng đi xa rồi mới quay lại linh điền, gieo hạt linh chủng lục phẩm kia vào trong Nguyên Tức Nhưỡng.