Chương 1184: Cấn Khôn Mậu Thổ Và Lôi C... _
Chương 1184: Cấn Khôn Mậu Thổ Và Lôi C... _Chương 1184: Cấn Khôn Mậu Thổ Và Lôi C... _
“Lục tiểu hữu đừng quá lo lắng, dựa vào tạo nghệ trên phương diện linh thực linh thú này, các thế lực lớn đầu sẽ mở rộng cửa chào đón ngươi thôi. Có lẽ về sau, ngươi hoàn toàn có thể sống yên ổn một đời, còn an toàn hơn rất nhiều so với chuyên tâm đi tu hành.” Ông ta thản nhiên nói.
Ngoài mặt Lục Huyền vẫn mỉm cười nhưng trong lòng lại âm thầm hừ lạnh. Tên Nguyên Anh Chân Quân này không coi hắn ra gì thì còn tốt, nếu đối phương thật sự muốn gây bất lợi cho hắn thì hắn nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng mới được. Trong đầu hắn lập tức xuất hiện hình ảnh hàng loạt bảo vật thất phẩm hiện có trên người, cùng với bóng dáng của Thanh Giác Lôi Hủy, Thiên Thương Chân Quần, khí linh... vân vân.
Ba người trao đổi một lát đã thấy mấy người Lôi Hỏa Chân Quân đột nhiên xuất hiện ngay giữa đại sảnh.
“Bái kiến ba vị tiền bối!” Lục Huyền và Tần Sơn vội vàng đứng lên kính cẩn thi lễ, Bách Thú lão nhần cũng đứng dậy, chắp tay chào hỏi.
“May mà tình huống linh thú dị biến trong Thiên Tinh Động lần này đã có ba vị đạo hữu ra tay tương trợ. Trước mắt, Tam Thi Trùng trong cơ thể toàn bộ đám linh thú đều đã bị tách ra và tiêu diệt sạch sẽ rồi. Nhưng vì bảo đảm an toàn, chúng ta vẫn cần quan sát thêm một đoạn thời gian nữa.”
“Tiền bối khen nhầm rồi, có thể giải quyết vấn đề linh thú dị biến như vậy đầu nhờ vào công lao của Lục đạo hữu, vãn bối tự biết mình ra sao nên không dám tranh công.” Tân Sơn cúi đầu nói, Bách Thú lão nhân bên cạnh cũng khẽ gật đầu, dù không nhiều lời nhưng cũng tỏ vẻ đồng ý. “Hai vị đạo hữu khiêm tốn quá. Các vị không ngại xa xôi vạn dặm tới Thiên Tinh Động cũng là trợ giúp lớn lao đối với chúng ta rồi.” Thanh Mộc Tỉnh Chủ dịu dàng nói.
Nàng vừa dứt lời, hai túi trữ vật đã chậm rãi bay tới trước mặt hai người.
“Trong này có chút lễ vật nhỏ, là thù lao cho chuyến ởi lần này của hai vị đạo hữu, xin hai vị hãy nhận lẫy.”
Tần Sơn và Bách Thú lão nhân từ chối mấy câu rồi cùng nhận lẫy túi trữ vật.
Còn chuyện Lục Huyền không thu được túi trữ vật, trong lòng hai người đều hiểu rõ tại sao, cũng biết Thiên Tinh Động đang định cảm tạ riêng mình đối phương nên đã lên tiếng cáo từ rời đi trước. “Lục tiểu hữu, biến cố linh thú lần này may mà có ngươi đứng ra giải quyết.” Lôi Hỏa Chân Quân thấp giọng cảm khái một câu, Thanh Mộc Tỉnh Chủ và Mậu Thổ Tinh Chủ bên cạnh đầu khẽ gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.
“Vãn bối chỉ nhờ may mắn mới phát hiện ra loại ma trùng kia thôi, công việc chủ yếu vẫn phải dựa vào ba vị tiền bối, cuối cùng mới giải quyết được đám Tam Thi Trùng nọ.” Lục Huyền khiêm tốn đáp. “Tuy là thế nhưng nếu không nhờ tiểu hữu phát hiện được sự tồn tại của Tam Thi Trùng thì kể cả khi chúng ta có nắm giữ nhiều thủ đoạn hơn nữa cũng không thể thi triển nổi. Có lẽ nếu đợi thêm một đoạn thời gian ngắn nữa thì điều đang chờ đợi đám linh thú kia cũng chỉ có thể là diệt vong mà thôi. Nếu vậy tổn thất của Thiên Tinh Động sẽ rất lớn.” Số lượng linh thú cao giai bị Tam Thi Trùng xâm nhập không ít, hầu như đều là ngũ phẩm trở lên, thậm chí bên trong còn có không ít linh thú thất phẩm. Đám linh thú này vốn là nhóm chiến lực rất mạnh, còn là đồng bạn với đông đảo tu sĩ bên trong Thiên Tinh Động đã nhiều năm, đôi bên đã có cảm tình sâu đậm qua nhiều lần chiến đấu. Nếu phải lạnh lùng hạ sát thủ, triệt để diệt sát chúng thì trong lòng ai nấy sẽ cực kỳ đau xót, không nỡ xuống tay.
Mà sự xuất hiện của Lục Huyền lại có thể giải quyết vấn đề linh thú dị biến một cách hoàn mỹ, giúp bọn họ không phải áp dụng phương pháp cực đoan cuối cùng kia. Có thể nói, chuyện hắn phát hiện ra Tam Thi Trùng tuy có vẻ đơn giản nhưng thực tế lại là bước mấu chốt nhất. “Tiểu hữu, đại ân này không lời cảm tạ nào có thể nói hết được, sau này ngươi có khó khăn gì có thể tìm mấy lão già Thiên Tinh Động chúng ta.” Khuôn mặt uy nghiêm của Lôi Hỏa Chân Quân toát ra vài phần thân thiết.
“Ở đây có một túi trữ vật, bên trong là loại linh nhưỡng đặc sắc của Mậu Thổ Tinh Động, có khoảng trăm cân.”
“Cấn Khôn Mậu Thổ là linh nhưỡng lục phẩm, có thể dùng để luyện chế pháp bảo, tu luyện thần thông thuộc tính Thổ, đương nhiên cũng có ích lợi rất lớn với linh thực, vừa hay thích hợp với Lục tiểu hữu.”
“Mậu Thổ Chân Quân này bình thường cực kỳ keo kiệt, ngay cả ta, nếu muốn xin hắn một ít linh nhưỡng cũng phải vất vả lắm mới lấy được, đây là lần đầu ta thấy tên này hào phóng như vậy đấy.” Thanh Mộc Tinh Chủ che miệng, khẽ cười nói.
“Linh nhưỡng lục phẩm, ước chừng trăm cân!” Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ như điên, suýt chút nữa đã không giữ được vẻ mặt trấn định.
Phải biết rằng, hắn từng thông qua các con đường khác nhau để tìm được linh nhưỡng, như nhờ thương hội giúp đỡ, đi thăm dò dược viên, hoặc tự mình mua sắm nên cũng nhận được khá nhiều loại linh nhưỡng linh sa rồi, trong đó phẩm giai cao nhất chính là Nguyên Tức Nhưỡng ngũ phẩm, nhưng bỏ qua vấn đề phẩm giai không nói đến thì số lượng linh nhưỡng hắn tìm được còn lâu mới bằng Cấn Khôn Mậu Thổ này.
Thử hỏi làm sao hắn có thể từ chối được loại dụ hoặc lớn đến mức này?
Thậm chí hắn còn không dám giả vờ từ chối nữa, mà đã vươn hai tay tới, cẩn thận cầm cái túi trữ vật kia rồi. “Đa tạ tiền bối đã ban cho lễ vật quý giá như thế!” Lục Huyền trịnh trọng cảm tạ. “Đây là thứ tiểu hữu nên được.” Mậu Thổ Tỉnh Chủ thản nhiên nói.
“Đúng rồi tiểu hữu, chỗ ta còn một món bảo vật khác, không biết ngươi có bằng lòng tiếp nhận hay không?” Đang lúc hắn định mở lời chào từ biệt ba vị Tinh Chủ, đột nhiên Lôi Hỏa Chân Quân lại lên tiếng hỏi.
“Chính là loại Lôi Cực Dương Dịch vừa rồi. Vốn dĩ lão phu muốn dùng nó để rèn luyện thân thể, tu hành ở bên trong, nhưng hiện giờ, loai linh dịch ấy đã từng ngâm qua thân thể mấy chục con linh thú rồi, bảo ta cứ thế mà dùng tiếp thì ta thực sự không làm được.”
“Nếu tiểu hữu có hứng thú, ngươi có thể mang nó rời đi, tuy linh dịch đã bị Tam Thi Trùng tiêu hao không ít nhưng áng chừng vẫn còn bảy - tám phần công hiệu, nếu trong tay ngươi có linh thú hoặc linh thực hệ Lôi thì vẫn có thể sử dụng được.” “Lôi Cực Dương Dịch lục phẩm?” Lục Huyền sững người hỏi lại. “Ta tình nguyện! Ta vô cùng tình nguyện!” Hắn không ngờ sau Cấn Khôn Mậu Thổ, mình còn nhận được niềm vui bất ngờ to lớn đến thế, trong lòng điên cuồng hô to. “Không phải chỉ là nước tắm thôi sao? Đám linh thực linh thú trong động phủ của ta rất thích uống thứ này!” Lục Huyền nhanh chóng nghĩ đến hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng, còn có mấy con linh thú Lôi Long Hống và Lôi Quỷ Công, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười nóng bỏng.
“Có thể nhận được trọng bảo như thế, vãn bối vinh hạnh vô cùng.” “Được.” Lôi Hỏa Chân Quân gật đầu với hắn, sau đó dứt khoát ném một chiếc bình ngọc màu trắng bạc cho Lục Huyền.
“Bên trong chính là Lôi Cực Dương Dịch, tiểu hữu tự xử lý đi.”
“Đa tạ tiền bối!” Lục Huyền cẩn thận tiếp nhận bình ngọc, lại thành khẩn tỏ vẻ cảm kích thêm một lần nữa.