Chương 1206: Cuộc Sống Thường Ngày!
Chương 1206: Cuộc Sống Thường Ngày!Chương 1206: Cuộc Sống Thường Ngày!
Lục Huyền lẫy ra một chiếc hộp ngọc chuyên dùng để chứa đựng bảo vật loại linh quả, chiếc hộp ngọc này được chế tạo từ linh ngọc đặc biệt, có thể trì hoãn sinh cơ trong linh quả bị xói mòn.
Sau khi niêm phong Điên Đảo Âm Dương Quả, hắn lại cất chiếc hộp ngọc nọ vào trong Thao Trùng Nang, coi như có hai tầng bảo hiểm.
Sắp xếp xong hết thảy mọi chuyện, hắn thoáng điều chỉnh tâm tính, bắt đầu chuyên tâm vào quá trình tu luyện nhiều loại thần thông bí pháp thượng đẳng, đồng thời cũng tế luyện các loại pháp bảo như Âm Dương Nguyên Từ Thần Châm vân vân.
Sáng sớm hôm sau, Lục Huyền mở mắt, có lôi quang màu trắng bạc lóe lên trong mắt. Sau khi kết thúc một đêm tu hành, hắn đi vào linh điền, lại một lần nữa bắt đầu công việc thường ngày trong kiếp sống của linh thực sư, đó là kiểm tra tỉ mỉ trạng thái của đông đảo linh thực. “Băng Huỳnh Thảo sắp thành thục rồi.” Lúc đi qua mảnh linh điền lớn gần hồ nước, hắn để ý thấy những phiến lá dài nhỏ màu xanh thẳm kia đã sinh trưởng đến cực hạn, lại tập trung tư tưởng xem kỹ một phen, chỉ thấy những thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới mỗi một gốc Băng Huỳnh Thảo đều sắp kéo căng rồi.
“Để lại hai mươi gốc dùng để ngưng chủng, còn lại thu hoạch toàn bộ, có thể thoải mái gia tăng thêm mấy chục năm tu vi.” Trên mặt Lục Huyền để lộ ra một nụ cười, tâm niệm vừa động, mây mù đã cuồn cuộn xuất hiện phía trên khoảng không đang gieo trồng lượng lớn linh thảo xanh thẫm, sau chừng mấy hơi thở, đã có từng sợi linh vũ nhè nhẹ bay xuống, rót vào trong linh thảo.
Hơn trăm gốc Băng Huỳnh Thảo thỏa thích hấp thu linh vũ, Lục Huyền có thể cảm nhận được sinh cơ bừng bừng tản ra từ bên trong thân cây của chúng. Tình hình này cũng khiến tâm trạng của hắn tốt hơn, có cảm giác vui sướng vì sắp nhận được một vụ mùa bội thu.
Vạn Tượng Thảo và Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ đầu đã ngưng chủng thành công. Vạn Tượng Thảo vốn là linh thực ngũ phẩm hiếm thấy, đây lại là lần đầu tiên hắn thử ngưng chủng, nên từ năm gốc linh thảo, cuối cùng đã ngưng kết ra mười tám hạt linh chủng.
Lục Huyền cũng khá hài lòng với kết quả này. Phải biết rằng, linh thực sư bình thường nếu muốn ngưng kết ra linh chủng ngũ phẩm thì nhất định phải có kinh nghiệm ngưng chủng phong phú, còn phải dựa vào các loại bảo vật, bảo địa ... vân vân mới có khả năng ngưng chủng thành công. Và đây lại là lần đầu tiên ngưng chủng, hắn có thể đạt được thành công như vậy cũng coi như không tệ rồi.
Bên cạnh đó, mười trái Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ cũng ngưng kết ra năm mươi bảy hạt linh chủng Kiếm Hồ, thành quả rất khả quan. Hắn gieo một lượng lớn linh chủng vào trong linh nhưỡng, sau đó lại tiếp tục đi kiểm tra linh điền, xem xét cẩn thận trạng thái của mỗi một gốc linh thực.
Sau khi hoàn thành hết thảy mọi chuyện, hắn mở Vạn Chướng Huyền Tinh Tinh Trận ra, đi tới động phủ của Quách Bỉnh Thu ở cách đó mấy trăm dặm. Từ sau khi căn cơ bị hao tổn, Quách Bỉnh Thu vẫn luôn ở trong động phủ nghỉ ngơi dưỡng thương, lúc rảnh rỗi cũng mời Lục Huyền qua chơi, thưởng thức linh nhưỡng, trao đổi một vài chuyện lớn chuyện nhỏ xảy ra trong Tu Hành giới. Sau khi thuận lợi đi vào động phủ của Quách Bỉnh Thu, Lục Huyền thấy còn vài vị tu sĩ Kết Đan khác đã có mặt, tất cả đầu sinh sống bên trong Lôi Hỏa Tinh Động, cũng có chút giao tình nhất định.
Mọi người đầu giữ thái độ nhiệt liệt hoan nghênh với Lục Huyền, sôi nổi chào hỏi hắn. Cũng không vì điều gì khác, chỉ vì linh nhưỡng Lục Huyền ủ ra thật sự quá tuyệt vời. Chẳng những chủng loại phong phú, có thể thỏa mãn tất cả các dạng khẩu vị, hương vị còn độc đáo, phẩm chất còn thượng đẳng, thậm chí còn có linh nhưỡng Lục Ngưng Lộ và Hoàn Chân Kiếm Dịch ngũ phẩm trân quý hiếm thấy.
Mà bình thường Lục Huyền cũng cực kỳ hào phóng, thỉnh thoảng hắn sẽ mang ít linh nhưỡng tới mời mọi người cùng thưởng thức.
Hơn nữa, Lục Huyền vốn có thân phận khách khanh của Hải Lâu thương hội, địa vị rất cao, bối cảnh hùng hậu, tất nhiên là mọi người không dám đắc tội với hắn, mà ngược lại còn có ý tứ giao hảo với hắn là khác.
Ngoài ra trong toàn bộ Lôi Hỏa Tỉnh Động, thậm chí là trong Ly Dương cảnh, ai cũng rõ về phương diện linh thực, hoàn toàn có thể nói cảnh giới của Lục Huyền đã đạt tới đỉnh cao rồi.
Mọi người thường xuyên thăm dò bí cảnh, chưa biết chừng một ngày nào đó có thể ngoài ý muốn lấy được một - hai hạt linh chủng cao giai, nếu kết bạn với Lục Huyền, ngày sau bất kể là bán cho hắn với giá cao hay giao cho hắn thay mình bồi dưỡng đều là lựa chọn không tệ.
Đương nhiên không thể không nhắc tới một nhân tố không quá rõ ràng khác. Đó là bình thường, Lục Huyền vẫn luôn thể hiện ra hắn là kẻ si mê linh thực, tất cả mọi người đầu biết hầu như hắn chỉ ru rú trong động phủ bồi dưỡng linh thực mà thôi, còn vì vậy mà bỏ bê tu hành, không giỏi đấu pháp, cũng không có cơ hội tìm được cơ duyên bảo vật từ đủ các loại bí cảnh bên ngoài, bởi vậy mọi người đều cho rằng Lục Huyền không có bất cứ uy hiếp gì với bọn họ.
Dưới đủ loại nhân tố như thế, tất nhiên là mọi người đầu sẽ vô cùng thân thiện với hắn. Sau khi chè chén một phen trong động phủ của Quách Bỉnh Thu, Lục Huyền mang theo chút men say trở về động phủ của mình. Nhưng trong nháy mắt khi vừa chạm đến khu vực bên ngoài trận pháp, ánh mắt hắn đã trở nên tỉnh táo, linh thức trực tiếp đảo qua phạm vi xung quanh động phủ, sau khi xác nhận không có bất cứ tình huống dị thường gì mới mở Vạn Chướng Huyền Tinh Trận ra. Trong nháy mắt, Lục Huyền tiến vào động phủ, hai luồng quang mang màu trắng bạc và màu xanh nhạt đã từ đằng xa phóng vọt tới, chúng chính là hai linh thú Lôi Long Hống và Thanh Nhạc Lân.
Sau mấy lần ăn Vạn Tượng Thảo, linh khí trong cơ thể hai con linh thú cao giai có huyết mạch đặc biệt này đầu tăng lên không ít.
“Hử, chim mập đâu rồi?” Dưới tình huống bình thường, mỗi lần hắn trở về đầu thấy cái bụng tròn vo của chim mập từ trên trời giáng xuống, hôm nay lại không thấy bóng dáng nó đâu cả, điều này khiến Lục Huyền có chút không quen. Linh thức đảo qua, hắn nhanh chóng phát hiện chim mập đang trốn phía sau núi, thoải mái phun ra nuốt vào linh khí xung quanh. Trên đôi cánh màu xanh nhạt, thậm chí cả cái bụng tròn vo của nó đầu có linh khí nồng đậm không ngừng lưu chuyển. “Nó vẫn đang tiêu hóa yêu lực của Vạn Tượng Thảo, xem ra khoảng cách đột phá phẩm giai của bản thân cũng không còn xa nữa.” Lục Huyền thầm cảm khái một tiếng, đồng thời lại phát hiện Đạp Vân Linh Miêu ở cách đó không xa cũng có hành động tương tự. “Hai con linh thú này đầu là dị chủng, một con sở trường tốc độ, một con có song đồng kỳ dị, không biết sau khi đột phá có thể nhận được phần thưởng gì từ quầng sáng.” Trong mấy con linh thú cấp thấp trong động phủ, Lục Huyền có rất nhiều chờ mong đối với chim mập và Đạp Vân Linh Miêu. Về phần Nham Giáp Quy và Song Đầu Cừu Dư... vân vân, huyết mạch của chúng đầu là loại bình thường nên đoán chừng khi đột phá cũng rất khó mang đến phần thưởng đủ sức làm hắn ngạc nhiên mừng rỡ một phen.
Nhưng bất kể phần thưởng như thế nào, Lục Huyền vẫn sẽ đối xử bình đẳng với chúng, tuyệt đối sẽ không vì huyết mạch khác biệt mà cung cấp khẩu phần Vạn Tượng Thảo không giống nhau.