Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1230 - Chương 1231: Suy Đoán Của Lục Huyền!

Chương 1231: Suy Đoán Của Lục Huyền! Chương 1231: Suy Đoán Của Lục Huyền!Chương 1231: Suy Đoán Của Lục Huyền!

Trong bốn gã tu sĩ vừa tiến vào không lâu đã có một vị Nguyên Anh Chân Quân và ba vị Kết Đan Chân Nhân, thật không ngờ bọn họ lại gọi vị tu sĩ trung niên vừa tiến vào cửa hàng kia là sư thúc!

Rốt cuộc sư thúc của Nguyên Anh Chân Quân sẽ có thân phận và thực lực mạnh mẽ đến mức nào đây?

Và dựa vào cái gì mà ngôi miếu nhỏ như Có Một Tiệm Tạp Hóa này lại thu hút được một vị đại Phật như thế tìm tới?

Trong cửa hàng tạp hóa, Văn Càn vội vàng chạy ra ngoài thông báo với Lục Huyền, chỉ để lại một mình Hồng Khinh Hải tiếp đón đám người Cát Phác.

Ở chung một phòng với hai vị Nguyên Anh Chân Quân, dù tính tình Hồng Khinh Hải vốn trầm ổn thì cũng phải rất lâu mới miễn cưỡng giữ được trấn định.

“Tiền bối, mời thưởng thức linh quả linh nhưỡng.” Gã cẩn thận bưng Mê Tiên Đào và các loại linh quả khác tới, lại rót cho mỗi người đầy một chén Lục Ngưng Lộ ngũ phẩm rồi lập tức cúi đầu đứng sang một bên, trông dáng vẻ như sẵn sàng chờ bọn họ sai khiến bất cứ lúc nào. “Mạc sư điệt, sao bốn người các ngươi lại đến Trích Tinh Lâu bên trong Thiên Tỉnh Động này?” Hoàn Chân Kiếm Chủ nhấp một ngụm linh nhưỡng xanh biếc rồi quay sang hỏi mấy người Mạc Viễn Phong.

“Hồi bẩm sư thúc, khi vãn bối đang tham dự tụ hội với nhóm thiên kiêu đến từ chư thiên giới vực, lại ngẫu nhiên nhìn thấy Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ này từ chỗ một vị đệ tử Đạo Tông, sau đó khi hỏi thăm tên tuổi vị linh thực sư đã bồi dưỡng ra nó, lại không ngờ đối phương chính là một tiểu sư đệ trong Thiên Kiếm Tông khi trước, Lục Huyền.” Cát Phác tiến lên một bước, đưa Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ cho Hoàn Chân Kiếm Chủ xem, đồng thời giải thích chỉ tiết mọi chuyện.

“Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ... Hẳn là thứ này được cải tiến từ Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, không ngờ bên trong lại ẩn chứa một tia Động Huyền Kiếm Ý, dù cực kỳ nhỏ bé nhưng lại có rất nhiều ích lợi với đệ tử của Kiếm Tông.” Linh thức của Hoàn Chân Kiếm Chủ đảo qua, ánh mắt ông ấy cực kỳ tinh tường, chỉ cần liếc qua một cái là nhận ra lai lịch của Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ rồi. “Vừa hay ta cũng tới vì Lục Huyền sư đệ ngươi vừa nói. Theo ta được biết thì hắn còn ủ ra một loại linh nhưỡng ngũ phẩm có độ khó cực cao tên là Hoàn Chân Kiếm Dịch, có lẽ người này có mối quan hệ không nhỏ với Hoàn Chân Kiếm Chủ đời thứ sáu.”

“Ủ ra linh nhưỡng ngũ phẩm? Còn có quan hệ mật thiết với Kiếm Chủ? Đây thực sự là vị Lục sư đệ mỗi ngày đều làm bạn với linh thực ta từng quen biết kia sao?” Đôi đồng tử hai màu đen trắng của Cát Phác lộ rõ vẻ kinh ngạc, dường như một cơn sóng gió mãnh liệt vừa ập tới trong lòng. “Chỗ các ngươi có bán kiếm phủ không?”

Kiếm Hoàn Chân giải thích sơ qua nguyên do ông ta đến nơi này, sau đó ánh mắt đã bị một quầy hàng bằng gỗ phía trong thu hút. Trên quầy có trưng bày rất nhiều loại kiếm phù tứ phẩm, ẩn chứa kiếm khí vô tận bên trong, hoặc như sóng biển quay cuồng, hoặc như mặt trời nhô lên cao, hoặc như sao băng lướt qua, từng loại đều hiển lộ phẩm chất phi phàm.

“Bẩm tiền bối, mấy loại kiếm phù này đầu do ông chủ của vãn bối vẽ ra, đây là một trong những loại bảo vật đặc sắc của cửa tiệm.” Hồng Khinh Hải nghe vậy, lập tức ưỡn thẳng lưng, nét mặt lộ ra vài phần kiêu ngạo.

“Khiếu Hải Kiếm Phù, Đại Nhật Kiếm Phù, Tinh Vẫn Kiếm Phù... Phẩm chất của những loại phù lục tứ phẩm này đều là thượng đẳng. Không ngờ hắn còn là một vị đại sư chế phù.” Kiếm Hoàn Chân cười nói, vẻ chờ mong trong mắt lại sâu thêm mấy phần.

“Ngươi có nhận ra tấm kiếm phù ngũ phẩm này không?” Ông ta không do dự thêm đã lấy tấm Huyền Âm Kiếm Phù được người bạn tốt đưa cho lúc trước tới, hỏi thăm Hồng Khinh Hải.

“Huyền Âm Kiếm Phù!” Hồng Khinh Hải thốt lên.

“Thứ này cũng do ông chủ của vãn bối vẽ ra, chỉ tiếc là rất ít khi nhìn thấy, thi thoảng mới có một tấm xuất hiện trong cửa hàng, nhưng một khi nó xuất hiện, chắc chắn sẽ làm rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ, thậm chí cả Kết Đan Chân Nhân điên cuồng tranh đoạt.” Gã đáp ngay.

“Ha ha ha! Tốt, rất tốt.” Kiếm Hoàn Chân sang sảng cười nói, từ nãy đến giờ, khóe miệng vẫn luông nhếch cao. Mấy người Mạc Viễn Phong ngơ ngác nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu vì sao hôm nay vị sư thúc vốn luôn trầm ổn ít nói của mình lại lộ rõ vẻ thất thố như thế.

“Cát sư điệt, ngươi nói vị linh thực sư tên là Lục Huyền kia lúc trước từng là đệ tử Thiên Kiếm Tông?” Kiếm Hoàn Chân vừa cười vừa quay đầu hỏi Cát Phác.

“Bẩm sư thúc, có lẽ người nọ đúng là Lục sư đệ. Lúc trước Đông Hoang thất thủ, Thiên Kiếm Tông không thể không di dời, nhưng vì năng lực có hạn nên chỉ có thể dẫn theo một số đệ tử chân truyền và số ít tu sĩ thân thuộc của Chân Quân, còn những người như Lục sư đệ thì lần lượt được truyền tống đến Trung Châu đại lục.” Cát Phác lập tức trả lời.

“Vậy thì không thành vấn đề.” Kiếm Hoàn Chân võ tay cười nói: “Đã là đệ tử của chỉ nhánh Động Huyền Kiếm Tông, thì sau nhiều năm phiêu bạt bên ngoài, giờ trở về Kiếm Tông cũng là chuyện đương nhiên.” ...Iach-Tra-Thanh-Xuan...

Lôi Hỏa Tỉnh Động.

Linh thức của Lục Huyền rời khỏi tấm phù lục truyền tin, nét mặt vẫn còn lưu lại mấy phần kinh ngạc đến không thể tin nổi vào mắt mình. “Cát Phác sư huynh? Hắn từ Động Huyền Kiếm Tông tới Ly Dương cảnh rồi?”

Trong lòng Lục Huyền chợt nhớ lại những kỉ niệm từng có lúc còn ở bên trong Thiên Kiếm Tông. Hắn từng ngẫu nhiên trợ giúp Cát Phác giải quyết vấn đề sinh sản của đôi dị thú thượng cổ Âm Dương Côn Ngư, nhờ đó đôi bên dần có giao tình sâu đậm, bởi vậy khi còn ở bên trong tông môn, hắn cũng được đối phương chiếu cố rất nhiều. “Không ngờ xa cách nhiều năm giờ lại được gặp mặt.” Trong lòng Lục Huyền cảm khái vô vàn cũng vô cùng vui sướng. Thật ra suốt mấy chục năm ở lại nơi này, hắn vẫn luôn có chút hoài niệm về quãng thời gian tu hành ở Thiên Kiếm Tông lúc trước. Từ sau khi tiến vào Thiên Kiếm Tông, hắn vốn là một tán tu Luyện Khí kỳ đã nhanh chóng trưởng thành đến Trúc Cơ hậu kỳ, đồng thời còn thu thập được khá nhiều loại linh thực quý hiếm, đặt nần móng vững chắc cho con đường tu hành về sau.

“Còn hai vị Nguyên Anh Chân Quân khác nữa? Một trong số đó gọi người còn lại là sư thúc?” Lục Huyền nhanh chóng ổn định tâm trạng rồi nhớ lại nội dung bên trong tấm truyền tin phù được Văn Càn gửi tới.

“Dù Cát Phác đã biết thân phận đệ tử Thiên Kiếm Tông của ta lúc trước thì cũng không thể xảy ra trường hợp có đến hai vị Nguyên Anh Chân Quân tìm tới chỉ vì một đệ tử nội môn như ta được. Hơn nữa, nơi bọn họ tụ tập lại là cửa hàng trong Trích Tỉnh Lâu, như vậy rất có thể mục đích ban đầu của mấy người này vốn là một thứ gì đó hoặc là loại bảo vật gì đó có liên quan tới Kiếm Tông ở bên trong cửa hàng.” Trong lòng hắn thầm suy đoán. Về phần loại bảo vật nào trong cửa hàng có dây mơ rễ má với Động Huyền Kiếm Tông thì rất đơn giản, hẳn là Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ cùng các loại kiếm phù, hoặc Hoàn Chân Kiếm Dịch.

“Vì ta đã bồi dưỡng được vài loại Kiếm Thảo cao giai, lại cải tiến ra chủng loại mới rồi nhờ đó mà nhận được không ít bảo vật có liên quan đến Kiếm Tông. Trong nhóm này, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ và Thiên Lôi Kiếm Thảo hoàn toàn có thể dùng tạo nghệ linh thực để giải thích. Còn kiếm phù và Hoàn Chân Kiếm Dịch, chỉ có thể nói là do ta ngẫu nhiên nhận được cơ duyên nào đó mà thôi.”
Bình Luận (0)
Comment