Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1232 - Chương 1233: Ai Dám Cướp Người Của Th... _

Chương 1233: Ai Dám Cướp Người Của Th... _ Chương 1233: Ai Dám Cướp Người Của Th... _Chương 1233: Ai Dám Cướp Người Của Th... _

“Lúc trước khi rời khỏi tông môn, vãn bối còn mang theo không ít linh chủng Kiếm Thảo, từ đó cũng cải tiến ra một loại linh thực mới tên là Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm.” Hắn nói xong, nhẹ phất tay một cái, trước mặt lập tức xuất hiện bảy - tám gốc Kiếm Thảo màu trắng bạc. Kiếm Thảo có hình dạng như trường kiếm, trên thân kiếm có lôi quang ngân bạch rất nhỏ khe khẽ rung động, dường như bất cứ lúc nào, nó cũng có thể kích phát ra hàng nghìn hàng vạn tia lôi mang. “Kiếm Thảo tứ phẩm mới?!” Mấy người Mạc Viễn Phong đầu thất thanh hô lên, ngay cả sắc mặt Kiếm Hoàn Chân cũng không khỏi đại biến, trực tiếp hướng ánh mắt chăm chú nhìn gốc Kiếm Thảo màu trắng bạc kia.

“Sư điệt đã tổng kết ra phương pháp ngưng chủng của nó chưa?” Hơi thở của Kiếm Hoàn Chân có chút dồn dập.

“Sau nhiều lần thử nghiệm, hiện giờ ta có thể ổn định thu hoạch lượng lớn linh chủng Thiên Lôi Kiếm Thảo rồi.” Lục Huyền bình tĩnh gật đầu. “Kiếm Thảo tứ phẩm mới! Ta còn nhớ, từ trước đến nay bên trong Kiếm Tông cũng chỉ có hơn bốn mươi loại Kiếm Thảo tứ phẩm mà thôi!” Vạn Trọng vẫn không dám tin vào mắt mình, lập tức thốt lên. “Chính xác là bốn mươi hai loại.” Mạc Viễn Phong nhẹ giọng đáp.

Bốn mươi hai loại Kiếm Thảo tứ phẩm, nghe số lượng có vẻ không ít, nhưng đó lại là con số Động Huyền Kiếm Tông tích lũy được sau hơn vạn năm không ngừng nghiên cứu, cải tiến. Thật sự không thể ngờ, lần này khi tới tham dự Vạn Linh đại hội, bọn họ lại có cơ hội gia tăng thêm một loại Kiếm Thảo tứ phẩm mới cho Kiếm Tông rồi.

“Nếu muốn trở về Kiếm Tông thì Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm này cũng tương đương với một tấm kim bài miễn tử.” Mạc Viễn Phong thầm nghĩ. “Còn chuyện này nữa, Huyền Âm kiếm phù này cũng do sư điệt vẽ ra ư?” Giọng điệu của Kiếm Hoàn Chân lại ôn hòa hơn một chút, khiến cánh tay của mấy người Mạc Viễn Phong không kìm được mà nổi đầy gai ốc.

“Vâng, là sư điệt ngẫu nhiên có được một cuốn Kiếm Phù Chú Giải rồi học tập nhiều loại pháp môn vẽ kiếm phù từ trong đó. Hiện giờ, ta đã nắm giữ phương pháp vẽ Huyền Âm Kiếm Phù và Chân Sát Kiếm Phù ngũ phẩm, có điều xác xuất thành công rất thấp.” Kỹ thuật diễn xuất của Lục Huyền bùng nổ, hắn ra vẻ bất đắc dĩ cười nói.

“Không thành vấn đề không thành vấn đề, có thể vẽ ra kiếm phù ngũ phẩm đã rất tốt rồi.” Kiếm Hoàn Chân vội vàng nói ngay.

Phương pháp vẽ kiếm phù bên trong Động Huyền Kiếm Tông cũng không tính là quý hiếm, nhưng phương pháp là một chuyện, cái khó nhất là làm sao để thành công vẽ ra kiếm phù kìa.

Lục Huyền có thể vẽ ra hai loại kiếm phù ngũ phẩm đã đủ để chứng minh thiên phú chế phù của hắn rất cao. Một vị phù sư có thể ổn định sản xuất kiếm phù ngũ phẩm, dù ở trong Động Huyền Kiếm Tông cũng là nhân tài khó gặp.

Cát Phác đứng một bên đã sớm chết lặng. Đầu tiên, gã phát hiện vị tiểu sư đệ từng đi theo phía sau mìnhm lại trong lặng lẽ, trực tiếp đột phá tu vi Kết Đan hậu kỳ rồi, sau đó, gã lại nhìn thấy Lục Huyần lẫy ra linh nhưỡng ngũ phẩm, Kiếm Thảo Kiếm Hồ hắn mới cải tiến ra, còn vẽ được cả kiếm phù ngũ phẩm...

“Lục sư đệ, rốt cuộc ngươi còn bao nhiêu niềm vui bất ngờ dành cho ta nữa đầy?” Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, nụ cười một mực treo trên mặt Kiếm Hoàn Chân vẫn chưa từng biến mất, ông ta không ngừng đánh giá Lục Huyền, như thể đang xem xét một món trân bảo hiếm thấy. “Lục sư điệt, ngươi đã từng là đệ tử của Thiên Kiếm Tông, có cùng một nguồn gốc với Động Huyền Kiếm Tông, mối liên hệ giữa hai bên rất mật thiết, lại ngoài ý muốn gặp được chúng ta khi tới nơi này tham dự Vạn Linh đại hội. Nhiều năm qua đã vất vả cho ngươi rồi, hiện giờ ngươi có tình nguyện trở lại Động Huyền Kiếm Tông hay không?” Ánh mắt ông ta nhìn về phía Lục Huyền đã trở nên sáng rực.

“Nhãi con không có mắt nào dám tới cướp khách khanh của thương hội chúng ta thế hả?” Vừa dứt lời, một giọng nói trẻ con đã vang lên bên tai mọi người. Thanh âm nghe vô cùng non nớt nhưng rơi vào tai lại có cảm giác nó đã trải qua năm tháng dài đằng đẳng, chất chứa cảm giác tang thương khó mà diễn tả thành lời.

Ngay sau đó, mảnh hư không bên trong cửa hàng chợt nhấc lên từng luồng gợn sóng trong suốt mơ hồ. Rất nhanh, một luồng bảo quang đã bắn ra từ trung tâm gợn sóng. Chỉ thấy một hình người nhỏ cao chừng ba thước với hình dạng cổ quái đã xuất hiện trước mắt tất cả mọi người. Tiểu nhân này có cái đầu nhọn, thân thể càng xuống dưới càng mượt mà, nếu nhìn qua, còn tưởng đây là một tòa linh lung bảo tháp. “Vãn bối Kiếm Hoàn Chân bái kiến Huyền Hoàng lão tiền bối.” Trong mắt Kiếm Hoàn Chân lộ ra một tia nghiêm nghị. Ông ấy vốn là Kiếm Chủ của Động Huyền Kiếm Tông, còn có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, kiến thức rộng rãi, bởi vậy chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra lai lịch của tiểu nhân bảo tháp này.

Đối phương chính là tồn tại đã thành lập nên Hải Lâu thương hội, cũng là một món pháp bảo không gian cao giai cực kỳ hiếm thấy, lai lịch thần bí vô cùng. Thực lực của khí linh bảo tháp dù không bằng đại năng Hóa Thần nhưng đối phó một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ như ông ta vẫn không thành vấn đề. Đương nhiên, ông ta cũng có một chút thủ đoạn áp đáy hòm, vẫn đủ khả năng tự vệ.

“Hóa ra là tiểu tử của Động Huyền Kiếm Tông, sao ngươi lại từ phương xa chạy tới Vân Hư Vực muốn cướp khách khanh của thương hội ta hả?” Khí linh tiểu nhân lắc lư đi đến trước mặt Lục Huyền, trực tiếp bảo vệ hắn ở sau lưng, dùng giọng điệu như ông cụ non chất vấn Kiếm Hoàn Chân.

“Huyền Hoàng lão tiền bối, Lục Huyền sư điệt vốn xuất thân từ chi nhánh của Động Huyền Kiếm Tông chúng ta, hiện giờ ta chỉ muốn mời hắn trở về chủ tông mà thôi.” Song kiếm sau lưng Kiếm Hoàn Chân lập tức tản ra hàn quang lạnh thấu xương, hai con Giao Long màu trắng bạc chậm rãi chui ra.

“Ta không cần biết, hiện giờ Lục Huyền tiểu hữu đã là khách khanh của Hải Lâu thương hội chúng ta rồi, về sau cũng thế, không ai có thể cướp hắn đi được!” Khí linh nhỏ bé ngẩng cao cái đầu nhọn, bá khí mười phần. “Huyền Hoàng lão tiền bối, tuy thực lực của ngươi mạnh hơn ta nhưng vẫn phải nói đạo lý chứ?” Kiếm Hoàn Chân không hề sợ hãi đáp lời.

Hải Lâu thương hội chỉ là thế lực lớn thứ hai Ly Dương cảnh, mà ngay cả bên trong chư thiên giới vực, Động Huyền Kiếm Tông của bọn họ cũng được coi là tồn tại hàng đầu, đương nhiên sẽ không sợ một khí linh pháp bảo cao giai.

“Ta lợi hại hơn ngươi nên lời ta nói chính là đạo lý, bao giờ ngươi gọi lão già Hóa Thần nhà các ngươi tới đầy thì lúc ấy ta lại nói đạo lý khác.” Tiểu nhân bằng linh khí ngang ngược đáp.

Còn nhớ lúc trước, ngay khi Lục Huyền còn chưa Kết Đan, nó đã nhận ra tạo nghệ kinh người của hắn trên phương diện linh thực rồi, bởi vậy mới gạt bỏ hết những lời phản đối của đám lãnh đạo cao tầng khác, trực tiếp lựa chọn Lục Huyền làm khách khanh của thương hội.

Sự thật đã chứng minh mắt nhìn người của nó không tệ. Suốt mấy chục năm qua, Lục Huyền đã giải quyết được không ít vấn đề linh thực linh thú lớn nhỏ cho thương hội, còn bồi dưỡng ra rất nhiều loại linh thực quý hiếm, tạo ra giá trị không thể đong đếm hết. Chính bản thân nó còn có một gốc Cửu Chân Linh Diệp có thể kết xuất Đạo Quả đang nằm trong tay Lục Huyền nữa kìa! Sao có thể để Động Huyền Kiếm Tông dẫn người đi được?
Bình Luận (0)
Comment