Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1269 - Chương 1270: Tiến Vào Tâm Kiếm Hồ!

Chương 1270: Tiến Vào Tâm Kiếm Hồ! Chương 1270: Tiến Vào Tâm Kiếm Hồ!Chương 1270: Tiến Vào Tâm Kiếm Hồ!

"Lục sư đệ, cuối cùng ngươi cũng trở về. Con bạch viên này của ngươi vẫn một mực canh giữ ngoài cửa động phủ, không cho ta tiến vào." Vừa trở lại động phủ, Lục Huyền đã nhìn thấy Mạc Viễn Phong đang đứng bên ngoài rồi, đồng thời tiểu bạch viên cầm pháp khí côn gỗ trong tay cũng đang gắt gao nhìn chằm chằm vào gã.

"Mạc sư huynh, ta mới đi dạo quanh tông môn một chút, con linh thú này không hiểu chuyện, kính xin sư huynh thứ lỗi." Lục Huyền làm bộ quát mắng tiểu bạch viên hai cầu, sau đó vội vàng mời Mạc Viễn Phong tiến vào động phủ. "Hôm nay ta tới đây là muốn nói cho sư đệ biết một chuyện cực kỳ tốt lành." Mạc Viễn Phong mỉm cười nói. "Ồ? Mời sư huynh nói." Trong lòng Lục Huyền có vài phần hứng thú, chuyện có thể làm cho vị Kiếm Tử chân truyền cảnh giới Nguyên Anh này cố ý tới đây một chuyến, khẳng định là không phải chuyện bình thường.

"Tâm Kiếm Hồ trong tông môn sắp mở ra, Lục sư đệ có tư cách tiến vào trong đó." "Trong Tâm Kiếm hồ sẽ có cơ duyên bảo vật ư?" Lục Huyền tò mò hỏi.

"Đương nhiên rồi. Tâm Kiếm Hồ vốn là một khu bảo địa thần dị của tông môn, bên trong dựng dục ra vô số bảo vật. Ơ tầng ngoài, có kiếm khí ngưng tụ thành linh dịch đặc thù, mang đến ích lợi khá lớn đối với quá trình sinh trưởng phát triển của các loại Kiếm Thảo. Càng đi vào sâu bên trong Tâm Kiếm hồ, sẽ xuất hiện các loại bảo vật kiếm đạo thần kỳ. Có bảo địa dựng dục ra các chủng tinh quái loại kiếm, mỗi một chủng tỉnh quái như vậy đầu có được tác dụng thần dị."

"Đồng thời, khu vực trung tâm Tâm Kiếm Hồ còn là nơi chôn xương của các vị sư huynh, trưởng bối Nguyên Anh Chân Quân thuộc Kiếm Tông trong biết bao nhiêu năm qua. Kiếm ý còn lưu lại bên trong thi hài của bọn họ hòa lẫn với kiếm khí ở trung tâm hồ, đã hình thành nân các loại bảo vật kỳ dị như kiếm cốt, kiếm phách."

"Khi dung nhập kiếm cốt vào phi kiếm, có thể tăng lên phẩm chất của phi kiếm, đồng thời kiếm phách lại là bảo vật thượng đẳng dùng để luyện chế pháp bảo cấp thấp thậm chí là trung giai, mỗi một khối như vậy đầu có giá trị cực kỳ trân quý."

"Số lượng đệ tử có tư cách tiến vào Tâm Kiếm hồ của mỗi Kiếm Phong cũng bất đồng, bởi vậy sự cạnh tranh giữa Kiếm Phong và Kiếm Phong cũng như bên trong nội bộ Kiếm Phong cực kỳ kịch liệt. Mà lần này Kiếm Phong của chúng ta chỉ có bảy tên đệ tử nhận được tư cách tiến vào. Chờ tới khi tiến vào Tâm Kiếm hồ, chỉ cần sư đệ nhận được chừng một - hai món bảo vật trong đó, cũng được coi là phúc duyên thâm hậu rồi." Mạc Viễn Phong trầm giọng nói.

"Không dám không dám, sử đệ ta vốn không giỏi đấu pháp, sao có thể tranh giành được bảo vật với nhiều thiên kiêu bên trong tông môn như vậy? Có thể nhận được một chút linh dịch kiếm khí, rồi dựa vào chúng để gieo trồng đủ các loại Kiếm Thảo, ta đã tương đối hài lòng rồi." Lục Huyền mỉm cười nói.

"Lục sư đệ cứ khiêm tốn." Mạc Viễn Phong mỉm cười. "Có thể lấy được các loại bảo vật kiếm đạo ở bên trong Tâm Kiếm hồ hay không, chủ yếu được quyết định bởi hai phương diện. Một là tu vi cảnh giới, hai là kiếm đạo, phương diện khác lại phải dựa vào thiên phú cùng với thủ đoạn khác nhau của đám đệ tử. Có một số đệ tử nội môn sở hữu Tiên Thiên Kiếm Thể nên có lực tương tác cực kỳ khủng bố đối với kiếm đạo, nên sau khi những người này tiến vào Tâm Kiếm Hồ, cả đám sẽ tự nhiên như cá gặp nước."

"Đa tạ sư huynh đã nói rõ ràng." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu. Chuyện hắn có được một suất tiến vào Tâm Kiếm hồ, ngoại trừ được Hoàn Chân Kiếm Chủ coi trọng, hẳn là cũng có một chút liên quan với cảnh giới Kết Đan hậu kỳ của hắn.

Về phần trình độ kiếm đạo, hắn đã từng bồi dưỡng nên rất nhiều Kiếm Thảo, lại hấp thu không ít gói kinh nghiệm kiếm ý, bởi vậy sau khi tự hỏi, hắn lập tức tự tin cho rằng bản thân không hề thua kém đám đệ tử Kiếm Tông kia. "Đúng rồi, Lục sư đệ, đoạn Tâm Hồ Kiếm Bính này liền giao cho ngươi đi." Mạc Viễn Phong nói xong, lại lập tức lấy ra một đoạn chuôi kiếm màu xanh đậm, giao cho Lục Huyền. Dường như mặt ngoài chuôi kiếm có một tầng nước hồ màu xanh đậm không ngừng nổi lên những gợn sóng trùng trùng điệp điệp, thứ này không có lưỡi kiếm, chỉ là có kiếm khí vô hình không ngừng phun ra nuốt vào mà thôi.

"Tâm Hồ Kiếm Bính có nhiều loại công dụng, đến lúc ấy, sư đệ có thể dựa vào nó để tiến vào Tâm Kiếm hồ. Sau khi tiến vào, thứ này còn có thể chỉ dẫn phương hướng ởi tới cho sư đệ, tránh chuyện bị lạc trong kiếm khí vô cùng vô tận ở kiếm hồ.”

“Mặt khác, dù bên trong Tâm Kiếm hồ vốn không có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng cũng không dám cam đoan sẽ tuyệt đối an toàn, dù sao, bởi vì một ít tỉnh quái hoặc là kiếm phách bên trong vẫn có tính công kích nhất định, thậm chí là giữa các đệ tử với nhau, nếu có cùng bảo vật mục tiêu, cũng khó tránh khỏi sẽ phát sinh một chút ma sát."

"Khi sư đệ ngươi gặp phải tình huống nguy hiểm, có thể toàn lực kích phát kiếm khí đặc thù bên trong Tâm Hồ Kiếm Bính, đến lúc ấy sẽ có sư thúc tự mình tìm tới trợ giúp cho ngươi. Đương nhiên, ngươi chỉ có một lần cơ hội kích phát Tâm Hồ Kiếm Bính, bởi sau khi dùng kiếm khí kích phát, chuôi kiếm này sẽ biến thành phàm vật, đồng thời ngươi cũng không thể ở lại bên trong Tâm Kiếm hồ tìm kiếm sưu tầm bảo vật kiếm đạo được nữa." Mạc Viễn Phong kiên nhẫn giải thích.

Ngay sau đó, gã còn không ngại phiền, lại tiếp nói cho Lục Huyền biết một vài hạng mục cần chú ý cũng như những kinh nghiệm nho nhỏ của bản thân khi tiến vào Tâm Kiếm hồ, tìm kiếm bảo vật. Cuối cùng, trong sự cảm kích không ngừng của Lục Huyền, gã cáo từ rời đi.

.. IachTra ThanhXuan...

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đảo mắt một cái đã đến ngày tiến vào Tâm Kiếm hồ rồi.

Lục Huyền cùng sáu tên đệ tử nội môn khác của Hoàn Chân Kiếm Phong, đồng hành đi tới nơi tụ tập. Trong lúc chờ đợi, hắn cũng nhân cơ hội này để kết bạn với sáu người kia. Sáu người kia đã sớm biết lai lịch của Lục Huyền, nên thái độ đầu hết sức thân thiện.

Đệ tử Kiếm Tông đi vào nơi tụ tập càng ngày càng nhiều, rất nhanh đã có hơn trăm người có mặt.

"Hoàn Chân Kiếm Phong chỉ có bảy người, trong khi một tòa Kiếm Phong nhiều nhất lại có hơn hai mươi người, xem ra giữa Kiếm Phong và Kiếm Phong cũng chênh lệch không nhỏ nha." Lục Huyền âm thầm cảm thán một phen. Pháp bào trên người mỗi tên đệ tử thuộc Kiếm Phong khác nhau lại có chút khác biệt, khiến người bên ngoài có thể dễ dàng nhận ra. Lục Huyền dò xét bốn phía được một đoạn thời gian ngắn ngủi, đã thấy một đạo kiếm quang giống như sẫm sét vọt tới, đồng thời bóng dáng một vị kiếm tu Nguyên Anh cũng theo đó mà hiển lộ ra ngoài.

"Chúc mừng các ngươi đã nhận được tư cách tiến vào Tâm Kiếm hồ, chúc các ngươi đều có thể thu hoạch được bảo vật mình ngưỡng mộ trong lòng." Vị kiếm tu Nguyên Anh kia lộ vẻ mặt lạnh lùng nói.

Sau đó, một tay gã bổ xuống, dưới lòng đất lập tức xuất hiện một cái khe lớn, xung quanh cái khe được bố trí từng toà cấm chế cường đại, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy vô số kiếm khí ở bên trong đang cố gắng phá tan sự trói buộc của cấm chế.
Bình Luận (0)
Comment