Chương 1287: Nhờ Người Đổi Giùm!
Chương 1287: Nhờ Người Đổi Giùm!Chương 1287: Nhờ Người Đổi Giùm!
"Sáu mươi ba tấm kiếm phù ngũ phẩm, ba mươi mốt bình Hoàn Chân Kiếm Dịch, tổng cộng là một vạn bảy ngàn - tám trăm tám mươi Kiếm Ấn, Lục sư điệt ngươi xem qua một chút đi." Một đống lớn Kiếm Ấn giống như ngọn núi nhỏ được đưa đến trước người Lục Huyền.
"Không có vấn đề." Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, sau đó cao giọng nói. Dù mặt ngoài, hắn đã nhận đống nguyên liệu chế phù, ủ linh nhưỡng từ Kiếm Phong được hai năm rồi, nhưng trên thực tế, dựa vào trình độ chế phù, ủ linh nhưỡng đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa của mình, hắn chỉ dùng có mãy tháng đã xử lý xong toàn bộ chúng nó rồi. Dưới tình huống bình thường, chế phù sư, linh nhưỡng sư cảnh giới Kết Đan, trong vòng hai năm có thể _ kiếm được mấy ngàn Kiếm Ấn đã khá là giỏi giang rồi, mà hắn lại trực tiếp kiếm được gấp hai - ba lần con số ấy. "Ừm, thậm chí còn lén chấm mút được một ít kiếm dịch kiếm phù." Hắn đã hấp thu nhiều gói kinh nghiệm tâm đắc lĩnh hội ( Kiếm Phù Chú Giải ) , cùng với gói kinh nghiệm phối phương é Hoàn Chân Kiếm Dịch) như vậy, khiến cho hai loại kỹ nghệ tu hành này đã đạt tới cảnh giới đại thành thậm chí là Tông Sư, cho nên xác suất thành công cực kỳ kinh người. Nếu lẫy toàn bộ kiếm dịch kiếm phù đã luyện chế thành công ra, khẳng định là sẽ quá mức kinh thế hãi tục.
Bởi vậy, dưới tình huống số lượng kiếm dịch kiếm phù vượt mức hoàn thành nhiệm vụ Kiếm Phong, lại cộng thêm thói quen nhổ lông chim nhạn (có lợi là phải kiếm chác) của Lục Huyền Nhạn, hắn đã lén lút lấy đi một ít kiếm dịch kiếm phù làm của riêng rồi. “Để một vị chế phù kiêm linh nhưỡng đại sư như ta ra tay, thu thêm chút lợi tức cũng là chuyện nên làm." Hắn mặt dày nghĩ.
Nhưng ngay cả khi Lục Huyền đã giữ lại một phần nhỏ thì lượng kiếm dịch kiếm phù do hắn lấy ra cũng vượt xa dự liệu của Nguyên Dung rồi, khiến nàng càng nhìn Lục Huyền càng thấy hài lòng. "Sư điệt có nguyện tiếp tục trợ giúp Kiếm Phong luyện chế kiếm dịch kiếm phù hay không? Chúng ta thu lại vẫn dựa theo giá cả trước đó. Chẳng qua thời gian tiêu phí có thể không ngắn, có khả năng sẽ làm chậm trễ chuyện tu hành bình thường của sư điệt ngươi."
"Ta thì không thành vấn đề, có thể cống hiến một phần sức mọn vì Kiếm Phong thì bỏ ra chút thời gian kia có đáng kể gì?" Lục Huyền không chút do dự đã lập tức nói ra. Cơ - hội kiếm được nhiều Kiếm Ấn lại đơn giản nhẹ nhàng như vậy, đương nhiên là hắn không chịu buông tha rồi. "Được, nhưng kiếm dịch kiếm phù cần không ít tài liệu ngũ phẩm, Kiếm Phong cần một khoảng thời gian mới có thể sưu tầm được, chờ đến khi số lượng đủ rồi ta lại mang tới cho sư điệt ngươi." Nguyên Dung cười nói một câu rồi lập tức mang theo lượng lớn kiếm dịch kiếm phù hài lòng rời đi.
"Gần một vạn tám ngàn Kiếm Ấn... Mua một hạt linh chủng Kiếm Thảo thất phẩm cũng dư xài. Nhưng trước tiên phải giải quyết đống linh dịch thất phẩm cần thiết để khôi phục đoạn Uẩn Không Tiên Đằng kia cái đã." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
Đoạn thời gian trước, khi hắn đi thăm dò bảo khố của Kiếm Cung, đã biết được bên trong có một lọ Vạn Niên Linh Nhũ thất phẩm, ẩn chứa sinh cơ vô cùng nồng đậm, rất thích hợp dùng để ôn dưỡng đoạn dầy leo khô héo kia. Nhưng Vạn Niên Linh Nhũ vốn là bảo vật thất phẩm, hắn lại chỉ là một đệ tử Kết Đan, dù trong tay có đủ số lượng Kiếm Ấn thì trước mắt vẫn không có tư cách đi đổi lấy thứ kia.
Nếu cứ tiếp tục ngồi không chờ đợi, rất có khả năng Vạn Niên Linh Nhũ sẽ bị một vị Nguyên Anh Chân Quân nào đó của tông môn đổi đi, tránh để đêm dài lắm mộng, Lục Huyền đã quyết định sẽ tìm phương pháp khác, xin giúp đỡ từ các vị Nguyên Anh Chân Quần còn lại bên trong Kiếm Phong.
"Ừm, ta có thể thay mặt Kiếm Phong bồi dưỡng linh thực cấp cao, thì Nguyên Anh Chân Quân cũng có thể giúp ta mua Vạn Niên Linh Nhũ mà?" Lục Huyền vô cùng lạc quan nghĩ thầm. Ngay sau đó, hắn đi tới động phủ của vị Kiếm Tử chân truyền Mạc Viễn Phong.
"Lục sư đệ, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới chỗ ta thế này?" Mạc Viễn Phong nhận được phù lục đưa tin của hắn, đã bước ra bên ngoài mỉm cười nghênh đón, sau lưng là kiếm ảnh trùng trùng điệp điệp giống như từng ngọn núi lớn nguy nga, hùng vĩ nặng nề. "Xin thứ lỗi vì sư đệ đã quấy rầy sư huynh tu hành, nơi này có mấy bình Lục Ngưng Lộ và Hoàn Chân Kiếm Dịch mới ủ ra, ta muốn mang cho sư huynh nếm thử. Hôm nay ta tới đây là có chuyện muốn nhờ Mạc sư huynh giúp đỡ." Lục Huyền hào phóng đặt bốn bình linh nhưỡng vào trong góc, sau đó nhiệt tình nói.
"Ha ha ha, bốn bình linh nhưỡng ngũ phẩm, xem ra đây không phải việc nhỏ rồi." Mạc Viễn Phong cười to nói, trong mắt có mấy phần trêu chọc.
"Ta biết ngay là không thể gạt được sư huynh ngươi mà." Lục Huyền cười ngượng ngùng nói. "Đây thực sự không phải chuyện nhỏ, nhưng với năng lực của Mạc sư huynh, khẳng định là không có vấn đề gì." Đầu tiên hắn mở miệng nịnh nọt đối phương một câu, sau đó mới đi vào chủ đề chính: "Chuyện là ta muốn mua một món bảo vật thất phẩm từ trong đống bảo vật của Kiếm Cung, nhưng bất đắc dĩ là tu vi cảnh giới không đạt được yêu cầu, cống hiến đối với tông môn còn có hạn, chỉ có thể mượn tay sư huynh, nhờ ngươi đổi giùm ta món bảo vật thất phẩm kia thôi." "Đương nhiên là số Kiếm Ấn cần thiết để đổi lấy bảo vật sẽ do ta phụ trách." Lục Huyền nghiêm mặt, thành khẩn nói ra.
"Bảo vật thất phẩm? Lục sư đệ ngươi chỉ là một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ, sao lại muốn đổi lấy một món bảo vật thất phẩm?" Trên mặt Mạc Viễn Phong xuất hiện một tia hoang đường, bởi vì đây là lần đầu tiên gã gặp phải thỉnh cầu tương tự như thế. "Hơn nữa, số Kiếm Ấn cần thiết để trao đổi bảo vật thất phẩm cũng không phải số ít, sư đệ có thể chuẩn bị sẵn sàng sao?"
"Kiếm Ấn đã đủ rồi."
"Lần trước, ta tiến vào Tâm Kiếm hồ, đã ngẫu nhiên bắt được mấy khối Ảnh Thạch, mang bán đi cũng tích góp được không ít Kiếm Ấn. Mặt khác, trước đó lượng kiếm dịch kiếm phù ta luyện chế cho Kiếm Phong đã vượt xa yêu cầu, lại nhận được thêm rất nhiều Kiếm Ấn, hẳn là đủ để trao đổi món bảo vật thất phẩm kia." Lục Huyền giải thích cặn kẽ.
"Không biết món bảo vật gì lại có thể khiến sư đệ ngươi trả giá lớn như thế?" Mạc Viễn Phong hiếu kỳ hỏi.
"Là một phần Vạn Năm Linh Nhũ thất phẩm." Bởi chút nữa còn phải nhờ tay Mạc Viễn Phong mới có thể lấy được bảo vật nên Lục Huyền không cần phải giấu giếm làm gì, đã lập tức nói ra.
"Bên trong Vạn Niên Linh Nhõ có ẩn chứa sinh cơ vô cùng nồng đậm, mà trong tay sư đệ đang có một hạt linh chủng cao giai chẳng còn sót lại bao nhiêu sinh cơ, cần mượn nhờ linh nhũ khôi phục nó lại như bình thường." "Linh chủng cần linh nhũ mới có thể khôi phục lại như bình thường thì phẩm giai ít nhất cũng phải là thất phẩm, trong khi lượng Kiếm Ấn dùng để trao đổi linh nhũ lại có thể dư sức đổi lấy một hạt linh chủng thất phẩm khác, sư đệ ngươi có suy nghĩ thêm một chút hay không?" Mạc Viễn Phong có ý tốt lên tiếng nhắc nhở Lục Huyền.
"Điểm ấy sư đệ hiểu rõ." Lục Huyền thoáng dừng lại một chút mới lên tiếng nói tiếp.