Chương 1313: Chọn Vị Trí Thả Câu!
Chương 1313: Chọn Vị Trí Thả Câu!Chương 1313: Chọn Vị Trí Thả Câu!
"Mặt khác, cũng có một số yêu vật tà ma thường ngày đều trốn ở chỗ sâu bên trong Chân Hà, sẽ nhân cơ hội ấy chui ra, nếu không cẩn thận câu lên bọn chúng, cũng sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng."
"Đa tạ Thạch đạo hữu đã nhắc nhở, Lục mỗ sẽ luôn ghi nhớ trong lòng." Lục Huyền ôm quyần nói.
Hắn có một loại ưu thế thiên nhiên so với những tu sĩ khác, đó là trước khi kéo sinh linh không biết trong Chân Hà lên, có thể thông qua một năng lực đặc thù để tìm hiểu về những tin tức cơ bản của đối phương, từ đó sẽ tránh né tuyệt đại đa số tình huống mạo hiểm.
"Nói tóm lại, kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại, có tu sĩ sẽ câu được cơ duyên lớn lao từ trong Chân Hà, cũng có tu sĩ sẽ làm liên lụy đến cả tánh mạng của mình, kết quả ra sao, toàn bộ đầu phải xem tạo hóa của cá nhân."
"Thạch đạo hữu nói có lý, Chân Hà bộc phát linh triều, nếu bỏ qua cơ hội như thế, về sau nhất định sẽ hối hận không kịp." Lục Huyền mỉm cười gật đầu.
Sau khi biết được tin tức Chân Hà bộc phát linh triều từ chỗ Thạch Tử Thần, Lục Huyền đã dứt khoát ở lại bên bờ sông, lẳng lặng chờ đợi thời cơ kia đến.
Đảo mắt một cái đã ba tháng trôi qua, trong khoảng thời gian này, thu hoạch của hắn tương đối khá, đã câu được mấy con linh ngư tứ phẩm từ trong Chân Hà, sau khi xử lý xong bộ phận bị nước sông ô nhiễm nghiêm trọng trên người chúng, vẫn có thể nhận được hơn mấy ngàn cân thịt cá.
Hiệu suất cao như thế, làm cho những người có thâm niên câu cá lâu năm nhưữ Thạch Tử Thần cứ ở một bên hâm mộ không thôi, chỉ hận không thể bái Lục Huyền làm sư ngay tại chỗ.
Lục Huyền quy công tất cả những thứ này cho vận khí, lại tươi cười nhã nhặn từ chối lời thỉnh cầu này của đối phương, nhưng cũng đưa hơn ngàn cân thịt linh ngư cho Thạch Tử Thần, coi như tạ ơn gã vì đã báo cho mình biết thông tin quan trọng như linh triều bộc phát.
"Lục đạo hữu, sau khi linh triều bùng nổ, lượng lớn linh ngư, bảo vật sẽ tụ tập vào một số khu vực đất bồi nào đó, nên nhất định phải chạy đến khu vực kia mới có thể dễ dàng câu được chúng lên." "Vị trí cầu tại những khu vực thượng đẳng này đều bị mấy đại tông môn, thế lực lớn kia chiếm cứ cả rồi, nhóm tán tu chúng ta chỉ có thể tìm được một vị trí tại những nơi vắng vẻ mà thôi."
Sau đó, hai người nhanh chóng xuyên thẳng qua trong hư không, bay về phía khu vực đất bồi tại Chân Hà theo như lời Thạch Tử Thần vừa nói.
"Điểm ấy cũng chẳng có gì, ưu khuyết của vị trí câu cũng chỉ là tương đối mà thôi, nói không chừng đám linh ngư, bảo vật ẩn giấu trong góc kiểu này sẽ càng nhiều hơn." Lục Huyền nghe vậy cũng nhẹ nhàng gật đầu. "Ha ha ha, không biết đây là tâm tính của đạo hữu tốt hay là có lòng tin tuyệt đối đối với kỹ thuật của mình." Thạch Tử Thần sang sảng cười nói. "Nhưng lời này của ngươi cũng không phải là giả, mỗi lần linh triều bộc phát đầu sẽ có một ít tu sĩ xuất thân bình thường có thể câu được rất nhiều linh ngư dị bảo từ bên trong Chân Hà."
Gần nửa ngày sau, hai người đã đến nơi. Phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy thủy vực Chân Hà rộng đến vô biên vô ngần, nước sông cuồn cuộn, hơi nước bốc lên, mặt nước tĩnh mịch như muốn hút lấy hồn phách tinh thần của nhóm tu sĩ vào trong đó. Giữa đoạn Chân Hà có một khúc ngoặt khiến cho nước sông mãnh liệt chảy tới bờ sông, lại vòng trở lại.
Lục Huyền đưa mắt nhìn qua, đã nhanh chóng phát hiện ra mấy trăm tu sĩ đang tụ tập bên bờ sông, đại bộ phận đầu có tu vi Kết Đan, nhưng Nguyên Anh Chân Quân cũng không phải số ít. Trong nhóm này có một số tu sĩ mặc pháp bào tiêu chuẩn, vừa nhìn đã biết là đồng môn.
"Xem ra thời điểm linh triều bộc phát này có lực hấp dẫn không nhỏ, lại có thể dẫn tới nhiều Kim Đan Chân Nhân, Nguyên Anh Chân Quần như thế,." Lục Huyền âm thầm suy nghĩ.
"Lục đạo hữu, nhân lúc số người tụ tập ở nơi này còn chưa đạt đến trình độ cực hạn, chúng ta qua chiếm một vị trí tương đối tốt trước đi." Trong lòng Thạch Tử Thần tràn đầy phấn khởi, gấp đến không chờ đợi được nữa, lập tức lên tiếng nói.
"Được." Hai người đi vòng qua những vị trí câu tốt. "Tông môn chiếm cứ khu vực trung tâm nhất kia cũng có lai lịch không nhỏ, bọn họ chính là cự phách trong một vài giới vực phụ cận, Thái Nhất Đạo Tông." Thạch Tử Thần truyền âm nói với Lục Huyền.
Tu sĩ Thái Nhất Đạo Tông ở nơi này là nhiều nhất, có chừng bốn - năm mươi người, trong nhóm này, ngoài bảy tám vị Nguyên Anh Chân Quân, còn có vài tu sĩ không xác định được tu vi, khả năng cao cũng là cảnh giới Nguyên Anh. Mỗi một người như vậy đầu có khí độ phi phàm, hành vi hào phóng thoả đáng, mỗi tiếng nói cử động đều toát ra khí phách của đệ tử đại tông. "Khu vực đó thuộc về Phương Thốn cung, nghe đồn trong tay bọn họ đang nắm giữ khá nhiều thần thông bí thuật loại không gian, thực lực gần với Thái Nhất Đạo Tông." Thạch Tử Thần lại chỉ vào hơn ba mươi tên tu sĩ mặc áo bào màu đen cổ quái, lên tiếng nói.
Lục Huyền chú ý tới vô số những đường vân kỳ dị được thêu trên bộ hắc bào ấy, phía trên những đường vân nọ còn nổi lên từng tầng gợn sóng trong suốt, giống như đã hòa làm một thể cùng hư không.
"Pháp bào trên người mỗi một vị đệ tử của bọn họ chính là một món pháp khí không gian, không hổ là đại tông nổi tiếng ở giới vực xung quanh." Lục Huyền âm thầm cảm khái nói, hắn tu hành Tiểu Na Di Thuật đã nhiều năm, lại có đồng thuật không tầm thường, đương nhiên là chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra điểm phi phàm của món pháp bào kia.
"Đây là Thanh Bình Tông, nghe nói trong tông môn có một vị Hóa Thần đại năng đã sống mấy ngàn năm toạ trấn, tuy thật lâu rồi tông môn này cũng không hiển lộ trên thế gian, nhưng bất cứ thế lực nào cũng không dám khinh thường bọn họ."
"Còn nơi đó là Tĩnh Hải môn, tông môn này được xây dựng ở gần hải vực, bởi vậy bọn họ rất có kinh nghiệm đối với việc thả câu linh ngư dị bảo." Thạch Tử Thần thao thao bất tuyệt giới thiệu những đại tông đang chiếm cứ mấy vị trí có lợi để câu cá kia cho Lục Huyền.
"Tuy nơi này có không ít đại tông, nhưng vẫn lưu lại cho tán tu một khu vực rất lớn." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu.
"Tuy thân gia bối cảnh và thực lực của tán tu không bằng những đệ tử đại tông kia, nhưng ngưng tụ lại cũng là một cỗ lực lượng không nhỏ. Nếu thật sự không phân chia một tia hy vọng nho nhỏ cho đám tán tu hoặc những tu sĩ tiểu môn phái tiểu gia tộc, khiến cho nhiều người tức giận, thì ngay cả đại tông cũng khó có thể thu hoạch được lợi ích thoả đáng, bởi vậy bọn họ sẽ không làm quá mức tuyệt tình." Thạch Tử Thần lạnh nhạt nói.
Hai người nhanh chóng ởi tới một góc.
"Thạch đạo hữu, không bằng hai người chúng ta ngồi chung một chỗ, để hai bên có thể hỗ trợ lẫn nhau?" Lục Huyền lên tiếng hỏi.
Hắn có thể điều chế ra thứ mồi câu tuyệt hảo đủ sức hấp dẫn những con linh ngư kia thì đương nhiên số lượng linh ngư chạy qua bên này sẽ không ít, thay vì để cho người khác chiếm lợi, còn không bằng để cho Thạch Tử Thần ăn chực một - hai con.