Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1325 - Chương 1326: Quý Thủy Hồ Lô!

Chương 1326: Quý Thủy Hồ Lô! Chương 1326: Quý Thủy Hồ Lô!Chương 1326: Quý Thủy Hồ Lô!

“Linh quả tam phẩm tứ phẩm có thể dùng làm đồ ăn vặt, Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm cũng có thể thường xuyên ăn vào. Ngoài ra, còn có nhiều loại linh nhưỡng tứ phẩm thậm chí là ngũ phẩm để hưởng dụng."

"Còn nữa, không phải ngươi thích sống trong hoàn cảnh có dị phong sao? Hẳn là viên Định Phong Thần Châu này của ta có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi?" Lục Huyền mở bàn tay ra, từng tia linh phong tụ tập lại, nhanh chóng hình thành một viên linh châu.

Con ngươi trong mắt Thính Phong Thú không ngừng chuyển tới chuyển lui phía trên Định Phong Thần Châu, muốn chiếm nó thành của mình, trong đầu nghĩ ra sao, ngoài mặt biểu hiện rõ ràng không sót lại một chút gì.

"Tình nguyện đi theo chủ nhân." Nó hướng về phía Lục Huyền, gầm nhẹ một tiếng, đồng thời truyền đi một luông ý niệm.

"Được được được, khẳng định là sau này ngươi sẽ không hối hận vì quyết định ngày hôm nay." Lục Huyền cười ha ha nói.

Trong tay hắn bỗng xuất hiện một đóa hoa màu trắng tỉnh khiết, phía trên cánh hoa hiển lộ ra hết thảy mọi cảnh tượng Hoa MỊ Nô giám sát được.

"Ngẫm lại cũng thấy đúng, mọi hành động của ta đã đủ cẩn thận rồi, tốc độ cũng nhanh hơn tu sĩ cùng cấp không ít, nếu đối phương không có loại linh thú thần dị cùng loại với bí bảo thần thông tốc độ như Thính Phong Thú trợ giúp, sẽ rất khó phát hiện được tung tích của ta." Lục Huyền mỉm cười nói.

Sau đó, hắn mang theo Thính Phong Thú và thu hoạch từ đám kiếp tu kia trở lại động thiên không trọn vẹn. Tinh quang đầy trời tự động tản đi, từng mặt cờ xí rộng lớn như ẩn như hiện.

Lục Huyền tiến vào mảnh sương mù có chứa cấm chế thiên nhiên, sau đó hạ xuống trên hòn đảo nhỏ.

"Cuối cùng cũng có thời gian có thể tỉ mỉ quan sát hai hạt linh chủng vừa được Thái Nhất Đạo Tông đưa tặng kia rồi." Trên tay hắn lập tức có thêm hai hạt linh chủng tối tăm, bề mặt linh chủng hiện ra một mảnh thủy quang tĩnh mịch, mang theo một loại cảm giác hư ảo, khó mà nắm bắt được.

Tuy đã biết rõ hai hạt linh chủng này có phẩm giai lục phẩm, nhưng Lục Huyền vẫn tò mò về lai lịch cũng như phương pháp bồi dưỡng của chúng. Chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, đã đi tới một mảnh linh điền trống không gần đó.

Tâm niệm vừa động, phía trên Cấn Khôn Mậu Thổ tự xuất hiện một khe hở dị thường, vừa vặn để cho hắn nhét một hạt linh chủng màu đen vào trong đó. Đồng thời, tâm thần ngưng tụ phía trên linh chủng, rất nhanh, một ý niệm đã hiện lên trong đầu.

[ Quý Thủy Hồ Lô, linh thực lục phẩm, sinh trưởng trong vùng thuỷ vực có linh khí nồng đậm tinh khiết, cần lấy linh tuyền cao giai tẩm bổ bồi dưỡng. Sau khi thành thục, bên trong hồ lô sẽ hngưng kết ra Tỉnh Hoa Quý Thuỷ. ]

[ Tỉnh Hoa Quý Thuỷ là bảo vật lục phẩm, thế gian hiếm thấy, sau khi luyện hóa có thể đề cao lực tương tác với thuộc tính thuỷ, khống chế bí thuật ngự thuỷ, gia tăng tốc độ tu hành thần thông hệ Thủy trên diện rộng. ]

"Quý Thủy Hồ Lô lục phẩm. Cũng may trong động thiên đang có một cái hồ nhỏ ẩn chứa linh khí nồng đậm tỉnh khiết, ngay cả mấy thứ linh tuyền gì đó kia trong tay ta cũng có không ít." Lục Huyền âm thầm cảm khái nói. Hắn nhanh chóng đào ra hạt linh chủng tối tăm kia, mang nó đi trồng vào trong hồ nhỏ. Từng giọt linh tuyên như mực bị hắn áp súc đến cực hạn, trực tiếp rơi vào chỗ sâu bên trong hồ nhỏ. Chờ cho đến khi giọt linh tuyền nọ đi tới phía trên linh chủng, nó lại lặng lš phân tách ra, cũng lặng lễ rót vào bên trong linh chủng.

"Sau Dưỡng Kiếm Hồ Lô cùng với Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ lô đã cải tiến, coi như trong tay ta lại có thêm một viên đại tướng loại linh thực hồ lô rồi." Hắn cảm khái một câu, lại bắt đầu đi xem xét, bồi dưỡng những loại linh thực cao giai bên trong động thiên không trọn vẹn. Sau khi làm xong hết thảy, tâm niệm vừa động, hơn trăm luồng linh phong đã từ bốn phía động thiên bay tới. "Thính Phong Thú này đúng là tự do, vừa tiến vào động thiên nó đã đi lang thang khắp nơi rồi, dấu chân của nó trải rộng khắp mỗi một ngóc ngách bên trong động thiên không trọn vẹn." Lục Huyền đút cho con dị thú tám tai kia một hạt Lôi Bạo Liên, sau đó lấy bốn con Ly Hổ Ngư từ trong Thao Trùng Nang ra. Thao Trùng Nang có tác dụng duy trì sinh cơ bên trong vạn vật, bởi vậy dù đã thả vào trong này được hơn một tháng thì ba con Ly Hổ Ngư còn sống kia vẫn sinh long hoạt hổ, tràn đầy sức sống như cũ.

Vừa mới xuất hiện, chúng đã hung hăng phun ra các loại thuật pháp thủy tiễn, thủy thương, về phía Lục Huyền.

Lục Huyền trực tiếp dùng linh lực trấn áp cả ba con, lại để Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo hóa thành trạng thái rung động trong suốt, chỉ trong nháy mắt đã mở ngực mổ bụng ba con Ly Hổ Ngư còn chưa kịp xử lý kia. Ba luồng bảo quang từ trong bụng chúng nó bay ra.

"Sau khi mấy con Ly Hổ Ngư này thu thập bảo vật, chúng không hề hấp thu tiêu hóa, mà một mực bảo tồn lại ở trong cơ thể của mình, đây cũng là một chuyện thú vị." Lục Huyền cười cười, sau đó vẫy tay, luồng bảo quang đầu tiên bay tới, hào quang thu lại, trực tiếp hóa thành một lưỡi kiếm gãy kỳ dị.

Toàn thân lưỡi kiếm gãy có đỏ tươi, có linh quang sền sệt lưu chuyển trên bề mặt, giống như huyết dịch đã đọng lại được một nửa, nếu nhìn nhiều hơn vài lần, trong lòng không khỏi sinh ra một loại xúc động bạo ngược, tựa như có vô tận dục niệm giết chóc đang ảnh hưởng tâm thần của hắn.

"Mảnh vỡ pháp bảo cấp thấp, cũng không biết đã uống bao nhiêu tỉnh huyết của tu sĩ Kết Đan, mới hình thành nên dị tượng như thế. Nhưng đến cuối cùng vẫn là công dã tràng, bản thân chết ở nơi sâu trong hư không, cuối cùng thanh hung nhận này lại tiến vào trong bụng cá." Lục Huyền không khỏi sinh lòng cảm khái.

Thanh đoạn nhận màu đỏ máu này đã coi như tồn tại không tệ trong nhóm pháp bảo cấp thấp, nhưng đối với Lục Huyền có được lượng lớn bảo vật thất phẩm, nó chỉ có thể coi là thường thường không có gì lạ mà thôi. Hắn thu nó vào trong Thao Trùng Nang, chuẩn bị tìm cơ hội sửa chữa một phen, sau đó đặt vào trong tiệm tạp hóa bán ra.

Đến lượt luồng bảo quang thứ hai. Linh quang tán đi, thứ ở bên trong đúng là một viên đan dược được bảo tồn hoàn chỉnh. Đan dược lớn bằng quả trứng bồ câu, hiện lên màu xanh lá cây, sinh cơ nồng đậm hóa thành từng luồng hương thơm ngát tràn vào miệng mũi Lục Huyền. Hắn tinh tế cảm nhận dược lực do viên đan dược ấy phát ra.

"Một viên đan dược lục phẩm, khả năng cao là mang theo hiệu quả trị liệu cường đại." Lục Huyền nhỏ giọng thầm thì.

Mặc dù hắn có trình độ tông sư trên phương diện luyện chế các loại đan dược như Trúc Cơ đan, Địch Trần đan... nhưng số lượng đan dược hắn tinh thông luyện chế lại không nhiều, từ ban đầu đã đi theo phương hướng coi trọng tỉnh tuý chứ không học hành đại trà, lại không đọc nhiều điển tịch về đan dược giống như lúc trước học tập tri thức linh thực, cho nên cũng không nhận ra lai lịch của viên đan dược màu xanh đậm này.

Cuối cùng là luồng bảo quang thứ ba. Lục Huyền dùng linh thức thăm dò vào, khiến cho bảo quang tán đi, đồng thời một khối linh khoáng kỳ dị cũng xuất hiện ngay trước mắt hắn. Khối linh khoáng nọ vô ảnh vô hình, giống như một dòng nước chảy, nấu không phải linh thức của hắn cường đại, sợ rằng cũng khó có thể phát hiện được sự tồn tại của linh khoáng.
Bình Luận (0)
Comment