Chương 1334: Tiến Vào Thụ Giới!
Chương 1334: Tiến Vào Thụ Giới!Chương 1334: Tiến Vào Thụ Giới!
Ở thời điểm hiện tại, thần hồn linh thức của hắn đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều, mà thực lực của Lăng Cổ cũng xưa đâu bằng nay, điều này đã khiến cho mối liên hệ giữa hai bên càng thêm chặt chẽ, dù cách xa nhau hơn trăm dặm cũng có thể cảm nhận được ý nghĩ của đối phương cực kỳ rõ ràng.
Thời điểm phi hành trong thông đạo đi đến Thụ Giới, sáu người còn phát hiện được một luồng khí tức vô cùng khủng bố xẹt qua ngay tại hư không phía trên mình.
"Có Nguyên Anh Chân Quân cũng tiến vào trong Thụ Giới." Mọi người nhỏ giọng nghị luận. Nhưng Lục Huyền đang ở trong đám người lại không hề dao động.
Dù sao, Thụ Giới cũng cực kỳ rộng lớn, bên trong đang ẩn giấu rất nhiều bảo vật, cả Nguyên Anh Chân Quân lẫn Kết Đan Chân Nhân đầu có thể tìm được các loại cơ duyên ở trong này, nên rất khó chạm mặt chính diện.
"Bên ngoài thông đạo này còn có tu sĩ Kết Đan thủ vệ?" Đột nhiên Lục Huyền hiếu kỳ hỏi.
Linh thức của hắn vừa nhạy bén phát hiện được, cứ cách mỗi khoảng nhất định ở trong ngoài thông đạo, đầu sẽ xuất hiện khí tức của tu sĩ Kết Đan.
Từng luồng linh thức từ bên đó đảo qua, thoáng dừng lại trên thân thể mọi người một chút, sau khi xác nhận không có bất cứ tình huống dị thường gì, lại lặng lẽ rời đi.
"Lục đạo hữu có điểm không biết, thông đạo này chính là điểm mấu chốt để tiến vào khu vực hạch tâm của Thụ Giới, lúc đầu cũng chỉ ngẫu nhiên phát hiện ra nhưng trải qua nhiều lần mở mang xây dựng, cuối cùng nó cũng chậm rãi ổn định lại, khiến cho số lượng tu sĩ bị nó hấp dẫn tìm tới cũng dần dần tăng lên." "Một khu vực chiến sự trọng điểm như vậy, đương nhiên là những con thảo mộc tinh quái ở trong Thụ Giới kia sẽ không dễ dàng bỏ qua."
"Bởi vậy, Thiên Tinh Động cùng mấy thế lực lớn khác đã liên hợp lại, trực tiếp phái ra không ít Kim Đan Chân Nhân, tuần tra ở phụ cận thông đạo, tránh để những con thảo mộc tỉnh quái kia lẻn vào phá hư thông đạo."
"Đúng là phải đề phòng nhiều hơn." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu.
"Bọn họ vẫn luôn phòng ngừa thảo mộc tinh quái đến phá hư thông đạo, nhưng không ngờ đến cuối cùng, kẻ trực tiếp ra tay đóng kín thông đạo này lại là một tu sĩ Nhân tộc? Ngươi có thể phòng ngừa được đám tỉnh quái, còn có thể phòng bị tu sĩ Nhân tộc sao?" Hắn rủa thầm một câu ở trong lòng. Vừa nghĩ tới chuyện bản thân sắp tự tay đóng lại thông đạo tiến vào Thụ Giới ở trước mặt đông đảo đồng tộc, trong lòng Lục Huyền không khỏi sinh ra một loại cảm giác kích thích rất nhỏ. Trong lúc hắn âm thầm cảm khái, sáu người đã đi tới một thế giới kỳ dị. Đưa mắt nhìn lại, khắp nơi đều là một đám đại thụ che trời, chỗ nào cũng có, cùng với vô số nhánh dây leo quái dị dùng các loại phương thức không thể tưởng tượng nổi mà xâu chuỗi vào cùng một chỗ, trong không khí tràn ngập một mảnh sinh cơ nồng đậm. "Nơi này chính là Thụ Giới. Sau khi tiến vào đến đây, các vị đạo hữu nhớ phải làm việc cẩn thận, không nên đi cách nhau quá xa, một khi phát hiện ra tinh quái lợi hại, nhất định phải xin sự giúp đỡ từ những người khác." Quách Bỉnh Thu nghiêm nghị nói. Thực lực cả sáu người đầu không tệ lắm, nếu cứ một mực tập hợp hành động cùng một chỗ như vậy, khó tránh khỏi chuyện dùng dao mổ trâu thịt gà, khiến cho lượng cơ duyên bảo vật tìm kiếm được sẽ ít đi một chút.
Bởi vậy, sáu người lựa chọn hành động ở trong một khu vực, như thế, vừa có thể bảo đảm tìm kiếm được đủ nhiều Linh Dược, bảo vật, cũng có thể để cho sáu người có thể liên lạc với mấy người khác.
Nếu đã như vậy, cứ dứt khoát phân tách nhau ra, dựa vào bản lĩnh tự mình tìm kiếm cơ duyên bảo vật, chờ đến khi tìm được bí cảnh quý hiếm, hoặc là gặp phải tỉnh quái lợi hại gì đó, lại cùng hành động cũng không muộn.
"Lục đạo hữu, không bằng hai người chúng ta cùng kết bạn mà đi, để hai bên có thể hỗ trợ lẫn nhau." Quách Bỉnh Thu quay đầu nói với Lục Huyền.
Dù sao, thân phận của Lục Huyền bây giờ cũng không phải chuyện đùa, nếu có thể dựa vào chuyến hành trình này mà làm sâu sắc thêm mối giao tình sẵn có, thì về sau này có khả năng gã sẽ nhận được chỗ tốt càng lớn hơn.
Tuy cả bốn người khác cũng có ý này, nhưng Quách Bỉnh Thu là người có tu vi cao nhất đã mở miệng trước rồi, bọn họ đành phải bất đắc dĩ từ bỏ, sau đó đều tự lựa chọn một phương vị rồi biến mất trong đám dây leo, thần cành rậm rạp đầy trời kia.
"Đa tạ Quách đạo hữu, nhưng với thực lực hiện tại của Lục mỗ vẫn có thể miễn cưỡng ứng phó được cục diện, chờ đến khi ta lực bất tòng tâm, nhất định sẽ xin Quách đạo hữu giúp đỡ." Lục Huyền mỉm cười, sau đó mở miệng từ chối khéo.
"Được, Lục đạo hữu nhớ cẩn thận một chút." Quách Bỉnh Thu nghe vậy, lại dặn dò thêm một câu mới lập tức hóa thành một luồng lưu quang ởi xa.
Lục Huyền thoáng đưa mắt nhìn xung quanh, linh thức đảo qua, khoảng cách giữa hắn và mọi người cũng không tính là xa, nếu như có động tĩnh gì, người có tốc độ nhanh chỉ cần mấy hơi thở là có thể chạy tới.
"Xem ra vẫn phải tìm một cơ hội để kết nối liên lạc với Huyền Cực Thụ Mẫu trước." Hắn chậm rãi đi xuyên qua vô số cành cây.
Đúng vào lúc này, những sợi dầy leo thô to trong phạm vi mười dặm xung quanh trực tiếp sống lại, giống như từng con rắn khổng lồ, điên cuồng đánh úp về phía mọi người.
Lục Huyền tế ra Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo, lưu loát chém vô số dây leo tới gần mình thành mảnh nhỏ. Năm người khác cũng lẫy ra các loại pháp khí khác nhau, vững vàng ngăn cản công kích đang ùn ùn kéo đến của đám dây leo kia.
"Có đằng yêu lục phẩm tới, các vị đạo hữu hãy cẩn thận." Giọng nói của Quách Bỉnh Thu vang lên bên tai mọi người.
Lời còn chưa dứt, ngàn vạn sợi dây leo màu đen sẫm to cỡ thùng nước đã phá đất chui lên, mang theo từng hồi yêu phong tanh hồi. Cũng không biết bên trong yêu phong có loại vật chất âm độc gì, chỉ biết rằng ai ngửi phải sẽ lập tức rơi vào tình trạng đầu váng mắt hoa.
Đằng yêu mang theo khí thế hung hãn xông tới, khiến mọi người không thể không tạm lánh mũi nhọn, tất cả đều tự sử dụng bí thuật thần thông, tế ra pháp bảo loại tốc độ, tránh đi ngàn vạn phân thần của đằng yêu.
"Đằng yêu này có vài phần kỳ diệu giống như Yêu Quỷ Đằng." Trên người Lục Huyền xuất hiện một tia lôi quang màu trắng bạc, nó bao bọc lấy thân thể hắn, giúp hắn linh hoạt né tránh tất cả công kích của đám dây leo.
Cứ như vậy, trong quá trình sáu người tránh né, bất tri bất giác đã cách xa nhau một khoảng chừng mấy chục dặm. Đến đây, dường như con đằng yêu kia đã bắt đầu sinh ra ý tứ muốn rút lui, nó một lần nữa hóa thành từng nhánh dây leo bình thường, treo lơ lửng giữa rừng cây cao chọc trời.
Cùng lúc đó, Lục Huyền phát hiện ra một chút dị thường rất nhỏ xuất hiện trên người con Tiểu Thụ Nương trong Thao Trùng Nang. Rất nhanh, một luồng khí tức cực kỳ yếu ớt huyền bí đã tuôn ra từ trong cơ thể nó.
"Thụ Mẫu tiền bối?" Lục Huyền vừa động tâm niệm, đã tiện tay bày ra một đạo cấm chế, rồi thả Tiểu Thụ Nương ra ngoài.
"Tiểu hữu ngươi đã đến." Trên khuôn mặt tinh xảo của Thụ Nương hiện lên một tia trang nghiêm: "Đa tạ tiểu hữu ngươi đã mạo hiểm tới trợ giúp tại hạ và ngàn vạn thảo mộc tinh quái bên trong Thụ Giới."