Chương 1360: Kiếm Phong Đại Bỉ Sắp Tới!
Chương 1360: Kiếm Phong Đại Bỉ Sắp Tới!Chương 1360: Kiếm Phong Đại Bỉ Sắp Tới!
"Quan trọng hơn, còn có tồn tại càng nghịch thiên như Lục sư đệ ngươi nữa." Cát Phác cười nói, đôi song đồng với hai màu đen trắng cứ một mực nhìn chằm chằm vào Lục Huyền.
"Có liên quan gì đến sư đệ ta?" Lục Huyền không khỏi sững sờ hỏi lại.
"Tại sao lại không?" Cát Phác lập tức hỏi ngược lại: "Hỏa sư đệ không so sánh được với chúng ta cũng chẳng sao, nhưng lúc ở trong Thiên Kiếm Tông, Lục sư đệ vẫn chỉ là một đệ tử nội môn tỉnh thông linh thực, vậy mà hiện tại ngươi đã có cảnh giới tu vi Kết Đan hậu kỳ rồi, chênh lệch với Hỏa sư đệ giống như rãnh trời. Thiên chi kiêu tử đã từng được chúng nhân chú mục làm sao có thể tiếp nhận được loại chuyện này? Không nổi tâm ma cũng xem như tâm chí kiên định lắm rồi."
Nói đến phần sau, giọng điệu của Cát Phác lại bất tri bất giác được đề cao hơn, có thể nhìn ra dù nói đến Hoả Lân Nhi nhưng gã cũng trực tiếp đặt bản thân mình vào mà chia sẻ cảm nhận.
"May mắn may mắn mà thôi, ta chỉ đặt tất cả tâm tư của mình vào linh thực, sau đó dựa vào vô số chỗ tốt do nó mang cho ta mà may mắn có được tu vi ngày hôm nay." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói.
"Không cần nói nữa, ngươi cứ tự phạt ba chén đi!" Đôi đồng tử màu đen trắng của Cát Phác càng ngày càng gần với cực hạn, gã lập tức lên tiếng ngăn cản, không cho Lục Huyền tiếp tục nói lan man.
"Được được được!" Lục Huyền vội vàng nhận lời.
"Lục sư đệ cứ yên tâm, Hỏa sư đệ ở bên kia không cần phải lo lắng về phương diện an toàn đâu. Dưới tình huống bình thường, làm nhiệm vụ trấn thủ sẽ không xuất hiện nguy hiểm gì lớn, Hỏa sư đệ có Hỏa Linh chỉ thể, có bí thuật ngự hỏa siêu phàm, ngay cả khi vừa mới tấn thăng Kết Đan, thực lực cũng không thể khinh thường được."
"Vậy không còn gì tốt hơn." Lục Huyền nghe vậy, cũng nhẹ nhàng gật đầu.
"Đúng rồi, Lục sư đệ, chín tòa Kiếm Phong sắp cử hành một trận thi đấu, sư đệ có biết chuyện này hay không?" Cát Phác chuyển chủ đề.
"Kiếm Phong Đại Bỉ, ta có nghe thấy, nhưng cụ thể thì không rõ lắm." Lục Huyền nhíu mày nói. "Cứ cách mỗi ba mươi năm, chín tòa Kiếm Phong sẽ phải long trọng so tài một phen, dùng chuyện này để cho nhóm đồng môn vẫn một mực duy trì tâm trạng kiên quyết tiến thủ, cũng để cho bầu không khí bên trong tông môn vẫn một mực có sức cạnh tranh cường đại. Căn cứ vào các phương diện so sánh để tiến hành xếp hạng đối với chín ngọn núi, đồng thời, cũng căn cứ vào thứ tự khác nhau đối với Kiếm Phong để rót xuống lượng tài nguyên tu hành khác nhau, dù chỉ chênh lệch một người, khoản tài nguyên chênh lệch bên trong cũng có thể chồng chất bồi dưỡng ra một vị Nguyên Anh Chân Quân đó." Cát Phác chậm rãi nói.
"Kiếm Phong Đại Bỉ đa phần dựa vào các vị kiếm tu đồng môn chém chém giết giết chứ ta là một linh thực sư, tới xem náo nhiệt thôi chứ có tác dụng gì đâu?" Lục Huyền lắc đầu nói.
"Vậy sư đệ có chỗ không biết rồi. Ngay cả một vị linh thực sư, tác dụng do đối phương mang lại ở trong thi đấu cũng không hề thua kém những thiên tài kiếm đạo kia đâu. Mà lấy trình độ xuất thần nhập hóa của Lục sư đệ ngươi trên phương diện linh thực, linh nhưỡng, chế phù, khẳng định là hội thi đấu lần này, sư đệ sẽ tỏa sáng. Có lẽ, đây chính là nhân tố chủ yếu nhất khiến cho lúc trước Hoàn Chân Kiếm Chủ không chờ đợi được nữa đã phải vội vàng dẫn sư đệ ngươi tiến vào Hoàn Chân Kiếm Phong." Cát Phác vô cùng tin tưởng Lục Huyền, lập tức cất giọng nói chắc như đinh đóng cột.
"Cát sư huynh quá khen, Lục mỗ chỉ là một linh thực sư, làm sao có thể gây ảnh hưởng đến xếp hạng của chín đại Kiếm Phong chứ?" Lục Huyền mỉm cười nói.
"Đúng là có loại khả năng đó đấy. Theo ta được biết, sở dĩ Hoàn Chân Kiếm Phong xếp hạng cuối cùng trong mấy lần thi đấu gần đây, một nguyên nhân chủ yếu trong đó chính là bên trong Kiếm Phong vẫn không xuất hiện thiên tài đệ tử tỉnh thông các loại kỹ nghệ tu hành. Lần này Lục sư đệ tiến đến, tối thiểu cũng mang tới một loại cải thiện mang tính tích cực đối với Hoàn Chân Kiếm Phong, có lẽ còn có khả năng ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng."
"Vậy ư?" Lục Huyền vẫn giữ thái độ hoài nghi, mặc dù hắn có lòng tin tuyệt đối đối với tạo nghệ linh thực của mình, nhưng cũng biết rõ bản thân chỉ là một gã đệ tử nội môn cảnh giới Kết Đan, đặt ở trong nhóm thiên tài tu hành thuộc chín đại Kiếm Phong cũng giống như cá diếc sang sông, không coi là gì cả.
"Kính xin sư huynh giới thiệu kỹ càng một chút về tình huống thi đấu cho ta." Hắn ngồi nghiêm chỉnh lại, vẻ mặt nghiêm nghị thỉnh giáo Cát Phác.
"Kiếm Phong Đại Bỉ, so sánh về khá nhiều phương diện. hai điểm chủ yếu nhất trong đó, một là thành tựu mỗi tòa Kiếm Phong giành được trong gần ba mươi năm qua. Xem bọn họ thu được bao nhiêu đệ tử nội môn, có có Nguyên Anh Chân Quân mới tấn chức hay không, có tìm tòi ra kiếm quyết cao giai mới hay không ...vân vân." "Tu hành bách nghệ cũng nằm trong phạm vi này, ví dụ như Kiếm Phong nắm giữ một loại kỹ thuật luyện khí mới, nghiên cứu thực tiễn ra trận pháp cao giai mới, hoặc cải tiến ra linh thực Kiếm Thảo mới. Khi Lục sư đệ mới bái nhập Hoàn Chân Kiếm Phong, Thiên Lôi Kiếm Thảo và Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ ngươi đã cải tiến ra kia đầu thuộc về Kiếm Phong."
"Về phần một phương diện khác, đó chính là thực lực tức thời của mỗi tòa Kiếm Phong. Nguyên Anh Chân Quân không cần so đấu tu vi thần thông, chỉ trực tiếp so sánh về số lượng, cảnh giới, còn nhóm đệ tử Kết Đan cảnh của Kiếm Tông lại cần phải khoa tay múa chân thật tốt. Trong đó bởi vì cần chuẩn bị đột phá Nguyên Anh, sợ trong quá trình thi đấu sẽ bị ảnh hưởng, cho nên cảnh giới Kết Đan viên mãn không có ở trong hàng ngũ này."
"Mỗi Kiếm Phong cần lần lượt chọn ra ba mươi đệ tử nội môn, bao gồm ba cảnh giới Kết Đan tiền trung và hậu kỳ, mỗi cảnh giới mười người, đem ra so sánh với đệ tử cùng cảnh giới của Kiếm Phong khác, sau đó lại tiến hành lần xếp hạng tổng hợp."
"Lục sư đệ ngươi bây giờ đã là Kết Đan hậu kỳ, có muốn đi lên thử một chút hay không?" Cát Phác cười hỏi.
"Sự huynh cứ nói đùa, lấy thực lực của ta, bảo đối đầu với người thấp hơn ta một - hai tiểu cảnh giới, có lẽ còn có thể dựa vào tu vi để ngăn chặn đối phương, nhưng bảo ta đi đối đầu với đệ tử nội môn cùng cảnh giới, hẳn là không có bao nhiêu phần thắng đâu.Cho nên vẫn không đi bêu xấu thì hơn." Lục Huyền cười nói.
Hắn vừa đột phá tới Kết Đan viên mãn không bao lâu, xuất phát từ tâm lý khiêm tốn, nên vẫn luôn không hiển lộ ra bên ngoài, bởi vậy trên lý luận hắn vẫn còn cơ hội tham gia thi đấu, nhưng nấu thật sự muốn tham gia, hẳn là tu vi chân thực của hắn sẽ trực tiếp bại lộ, không thể che giấu được dưới mắt đông đảo Nguyên Anh Chân Quân thậm chí là Hóa Thần đại năng.
Trong quá trình tỷ thí, nếu trực tiếp buông tay đánh một trận, hắn cũng có lòng tin mình sẽ lấy được một thứ tự vô cùng tốt, nhưng làm như vậy rất dễ khiến hắn bại lộ đám bảo vật trân quý trên người mình. Điều này sẽ dẫn tới cho chính bản thân hắn một ít phiần toái không cần thiết.
"Vẫn nên biểu hiện thực lực trên mấy phương diện linh thực, chế phù này sẽ ổn thoả hơn." Trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ.