Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1362 - Chương 1363: Tỷ Thí Linh Nhưỡng!

Chương 1363: Tỷ Thí Linh Nhưỡng! Chương 1363: Tỷ Thí Linh Nhưỡng!Chương 1363: Tỷ Thí Linh Nhưỡng!

"Đúng vậy, nhất là loại Hoàn Chân Kiếm Dịch kia, ngay cả bên trong Kiếm Tông cũng gần như đã thất truyền, không ngờ bây giờ còn có cơ hội được thưởng thức nó thường xuyên." Một vị trung niên nho nhã đưa mắt nhìn Lục Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.

"Thì ra Hoàn Chân Kiếm Dịch ở Kiếm Uyên Thành có xuất xứ từ trong tay Lục sư điệt." Mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kia thoáng điều chỉnh tư thế một chút, lại tỉnh tế đánh giá Lục Huyền.

"Theo ta nhận thấy, ngay cả hai vị sư huynh, trình độ ủ ra linh nhưỡng cũng kém xa tít tắp so với Lục sư điệt."

"Tề mỗ thừa nhận điều này, ít nhất là ta không thể ủ ra Hoàn Chân Kiếm Dịch được." Tu sĩ nho nhã nọ vừa cười vừa nói.

"Trình độ linh nhưỡng của sư điệt đương nhiên là thứ không cần hoài nghi, nhưng dựa theo quy củ, ngươi vẫn phải đi ngang qua trình tự một phen." Thanh niên kia thoáng dừng lại, chậm rãi nói.

Mười mấy vị linh nhưỡng sư đang có mặt bên dưới đã đồng loạt cúi đầu, trong lòng oán thầm không thôi: "Đã nói là tỷ thí linh nhưỡng rồi mà? Đi ngang qua trình tự là xảy ra chuyện gì vậy chứ?" "Chẳng lẽ ta đi nhầm chỗ? Đã tiến vào đại hội gặp mặt của linh nhưỡng đại sư rồi?" "Thật sự không để nhóm linh nhưỡng sư của tám tòa Kiếm Phong chúng ta vào mắt!" "Mặc dù sự thật đúng là như thế..."[d oc f uL L .v n - kh o t r u y ệ n d ịc h m iễ n p hí ]

Trong lòng mọi người âm thầm bổ sung thêm một câu. “Vị này chính là Lục sư đệ, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.” “Hoàn Chân Kiếm Dịch do Lục sư huynh ủ ra chính là nhất tuyệt, bao nhiêu đồng môn cầu còn không được.”

“Lục sư huynh, đây là phù lục đưa tin của sư muội, có cơ hội chúng ta cùng nhau trao đổi tâm đắc ủ chế linh nhưỡng một phen nhé.” Nhóm đệ tử thuộc các toà Kiếm Phong còn lại mặc dù không cam lòng trước thái độ của ba vị Nguyên Anh sư thúc đối với Lục Huyền, nhưng cả đám đều xông tới, trao đổi thân mật với Lục Huyền trong lời nói tràn đầy khách khí, thậm chí còn có ý tứ lấy lòng. “Được rồi, yên tĩnh! Tỷ thí linh nhưỡng lập tức bắt đầu đây!” Vị tu sĩ thanh niên kia hơi ngấng đầu, nhẹ giọng quát. Mọi người nhanh chóng trở lại chỗ ngồi của mình.

Đệ tử Kiếm Tông tham gia tỷ thí lần lượt tiến vào trong cung điện, Lục Huyền dùng linh thức quét qua, có hơn sáu mươi người.

“Kỹ nghệ tu hành linh nhưỡng này vẫn quá ít được chú ý, chín ngọn núi cũng chỉ có hơn sáu mươi người đã từng đọc lướt qua, nếu nói về tinh thông nhắm chừng cũng chỉ có một bộ phận nhỏ.” Trong lòng hắn âm thầm nghĩ.

“Nói đơn giản một chút về quy tắc tỷ thí linh nhưỡng.” “Kiếm Cung đã căn cứ vào tư liệu do các ngươi nộp lên, trực tiếp cung cấp năm phần tài liệu linh nhưỡng cho mỗi người, tất cả đầu phải độc lập hoàn thành ngay tại chỗ này, nếu phát hiện có gian lận, nghiêm trị không tha.” Tu sĩ trung niên đứng dậy trầm giọng nói.

Lục Huyền đứng ngay phía trước cái bàn gỗ của mình, nhìn một đống lớn tài liệu linh nhưỡng trên bàn, trong lòng lại một lần nữa cảm khái về sự cường đại của Kiếm Tông.

“Có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy, sưu tập được tất cả đám tài liệu linh nhưỡng sư cần, nội tình của Động Huyền Kiếm Tông đúng là sâu không lường được.” Nghĩ đến đó, hắn lập tức thu lại tâm thần, bắt đầu xử lý các loại tài liệu.

Mỗi vị linh nhưỡng sư báo danh không được có quá ba chủng loại linh nhưỡng, xác suất ủ chế thành công cũng không đại diện cho tất cả, thứ những vị giám khảo cần quan sát chủ yếu nhất chính là mỗi một bước nhỏ trong cả quá trình ủ chế của linh nhưỡng SƯ.

Bởi xét cho cùng, nếu thật sự có kỹ xảo ủ chế cao siêu thì trong toàn bộ quá trình, bất cứ lúc nào cũng có thể biểu lộ ra bên ngoài, cho nên cũng không phải hoàn toàn dựa vào nhân tố ngẫu nhiên để làm ra phán đoán.

Mặt khác, phẩm giai, phẩm chất, hiệu dụng cuối cùng của linh nhưỡng cũng có thể gây ảnh hưởng đến điểm số cuối cùng.

Có bốn bậc điểm, lần lượt là Giáp Ất Bính Đinh, mỗi bậc còn có ba mức nhỏ khác, lần lượt là thượng trung hạ. Trước khi báo danh, Lục Huyền đã cân nhắc rất nhiều, cuối cùng hắn quyết định lựa chọn hai loại trong số những loại linh nhưỡng mà mình am hiểu.

Một loại là Hoàn Chân Kiếm Dịch ngũ phẩm, ở trong hoàn cảnh như Kiếm Tông, chỉ cần có thể ủ chế ra phẩm chất cùng với xác suất thành công không quá mức kém, đầu sẽ mang đến cho hắn không ít ấn tượng.

Một loại khác là Băng Tủy Linh Nhưỡng tứ phẩm, phẩm giai thấp hơn một bậc so với loại trước, nhưng vì số lượng Băng Huỳnh Thảo hắn gieo trồng được rất nhiều, bản thân đã hấp thu không biết bao nhiêu gói kinh nghiệm linh nhưỡng, khiến cho xác suất ủ chế thành công cực cao, tới khoảng 90%.

Hắn tĩnh tâm ngưng thần, trực tiếp vứt bỏ hất thảy mọi tạp niệm ra ngoài thân, tập trung toàn bộ lực chú ý vào đống tài liệu trong tay.

Hấp thu không biết bao nhiêu gói kinh nghiệm linh nhưỡng, lại ủ chế cả ngàn vạn lần ở trong hiện thực, đối với mỗi một bước trong quá trình ủ chế, Lục Huyền đầu đã sớm thuộc nằm lòng, bởi vậy nhất cử nhất động của hắn đều toát ra một loại ý vị tự nhiên đến cực điểm.

Thần thức của Nguyên Anh Chần Quân vô cùng cường đại, tất cả mọi hành vi cử chỉ của nhóm đệ tử Kiếm Tông trong đại điện đầu được bọn họ nắm vững trong lòng bàn tay.

Lục Huyền vốn là đối tượng được chú ý trọng điểm, hơn nữa so với mọi người xung quanh, biểu hiện của hắn trong quá trình chưng cất còn mang đến chênh lệch to lớn tới mức như là ánh sáng của vầng trăng và ánh sáng của đom đóm, cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của người khác. “Mây trôi nước chảy, cảnh đẹp ý vui.”

“Mỗi một bước nhỏ đều được xử lý vô cùng tốt, không tìm ra chút khuyết điểm nào.” “Không hổ là đệ tử có thể ủ ra Hoàn Chân Kiếm Dịch.”

“Xem ra, Hoàn Chân Kiếm phong lần này đã có chuẩn bị mà đến rồi.”

Ba người lặng lẽ truyền âm nói chuyện với nhau.

“Phần linh nhưỡng đầu tiên đã thành công ủ chế ra.” Ngay khi ba người đang thảo luận về trình độ ủ chế của Lục Huyền, trong tay hắn đã xuất hiện một vũng linh nhưỡng thuần trắng. Dường như bên trong linh nhưỡng đang ẩn chứa vô số loại vật chất có dạng như băng vụn, trong lúc nhẹ nhàng lắc lư thứ này còn phản xạ cảnh tượng mỹ lệ xung quanh, từ xa xa đã có thể cảm nhận được một luồng khí lạnh xông thẳng tới.

“Băng Tủy Linh Nhưỡng tứ phẩm, xem phẩm chất của nó, có thể định là thượng đẳng.” Trong mắt nữ tử dịu dàng toát ra một tia tán thưởng. Nàng không ngờ Lục Huyền có thể ủ ra một phần linh nhưỡng tứ phẩm phẩm chất thượng đẳng trong khoảng thời gian cực ngắn như vậy.

Trái lại, dù nhóm tu sĩ khác đang ủ chế một phần linh nhưỡng tam phẩm, thì có hơn phân nửa người còn đang dừng lại ở công đoạn xử lý tài liệu, mặc dù động tác coi như thuần thục, nhưng so sánh với Lục Huyền rõ ràng là thiếu đi phần mỹ cảm tự nhiên kia.

“Phần thứ hai.”

“Phần thứ ba.”

“Phần thứ tư.”

Theo từng vũng Băng Tủy Linh Nhưỡng thành công xuất hiện, vẻ kinh ngạc trong mắt ba vị trưởng lão Nguyên Anh càng ngày càng mãnh liệt.

Phải biết rằng, thứ linh nhưỡng Lục Huyền đang chưng cất chính là Băng Tủy Linh Nhưỡng tứ phẩm, có thể xếp vào phạm trù linh nhưỡng cao giai. Trên thực tế, đại đa số linh nhưỡng sư dù có dùng cả đời ra nghiên cứu tìm tòi học hỏi, cũng không cách nào nắm giữ được một loại phối phương linh nhưỡng tứ phẩm.
Bình Luận (0)
Comment