Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1367 - Chương 1368: Trái Tim Chân Thành, Khiến...

Chương 1368: Trái Tim Chân Thành, Khiến... Chương 1368: Trái Tim Chân Thành, Khiến...Chương 1368: Trái Tim Chân Thành, Khiến...

“Băng Giáp Trùng, sợ lực lượng của kim và hỏa, lực phòng ngự kinh người, khi xử lý nhất định phải chú ý đến cường độ lực lượng, không được làm tổn thương đến Băng Huỳnh Thảo thuộc tính băng, có thể vận dụng thuật pháp hệ kim với sát thương cường đại và khả năng khống chế chính xác như Canh Kim Kiếm Quyết, còn muốn dùng thuật pháp hệ hỏa để xử lý trùng hại thì nhất định phải nắm chắc thời cơ tốt nhất.” Lục Huyền cong ngón tay búng ra, một đạo kiếm khí màu vàng sắc bén trực tiếp gào thét lao tớn, chém con kỳ trùng màu lam nhạt kia thành mảnh nhỏ, đồng thời cũng không làm thương tổn đến phiến lá một chút nào.

“Hiện tượng Ngọc Lân quả bị hóa đá là như thế nào đây?” Ngay sau đó, một gốc Ngọc Lân Quả đi tới trước người Lục Huyền, ở thời điểm hiện tại, tầng tầng nếp uốn ngọc thạch đã mất đi linh quang óng ánh, có hiện tượng hóa đá.

“Tình huống này có mối quan hệ rất lớn đối với linh nhưỡng, Ngọc Lân quả cần sinh trưởng ở trong hoàn cảnh bột phấn ngọc thạch, lấy khí tức của ngọc thạch để tầm bổ, sau khi gieo trồng lâu dài ở linh nhưỡng bình thường, có thể xuất hiện hiện tượng linh quả, cành lá hóa đá.” Lục Huyền bình tĩnh, chậm rãi nói.

“Trong quá trình bồi dưỡng Mê Tiên Đào, nên xử lý chướng khí mê tình nó diễn sinh ra như thế nào?”

“Bạch Cốt Sát Sinh Kiếm Thảo ở giai đoạn này, cần phải bồi dưỡng như thế nào, mời sư điệt biểu thị cho chúng ta xem.”

“Sau khi gieo trồng bao lâu Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm sẽ ngưng kết ra Ất Mộc Thanh Lôi Dịch?” Một đống vấn đề hoặc là xảo trá hoặc là bình thường không ngừng rơi xuống từ trong miệng ba người. Lục Huyền vẫn luôn tỉnh táo đối mặt, mỗi một vấn đề đầu được hắn giải đáp cặn kẽ, thỉnh thoảng lại căn cứ vào huyễn cảnh diễn hóa, để biểu thị cho ba vị trưởng lão Kiếm Cung xem xét tại chỗ.

Càng về sau, ba người càng kinh hãi, bởi vì trình độ linh thực của Lục Huyền đã quá toàn diện rồi. Mỗi một vấn đề đưa ra, hắn đều có thể nhanh chóng có được đáp án, còn không thể bắt bẻ được điều gì, thậm chí khi câu hỏi rơi vào một số loại linh thực mà ba người bọn họ chưa từng gieo trồng, bọn họ còn có thể học được một ít tâm đắc độc đáo từ trên người hắn, khiến cả ba được lợi không nhỏ. “Được rồi, vấn đề đã hỏi xong.” Giọng nói hùng hậu mang theo cảm giác vẫn còn chưa thỏa mãn vang lên.

Còn nhớ thời điểm người này tiến vào, đối phương còn ghét bỏ vì ảo cảnh nơi này hút đi quá nhiều thần niệm, vậy mà đến bây giờ, gã chỉ hận Thái Hư Kính không thể xây dựng cho cái ảo cảnh này phức tạp hơn một chút, bởi vì gã vẫn còn muốn hỏi thăm nhiều vấn đề liên quan tới linh thực hơn. “Tiếp theo, chúng ta muốn khảo nghiệm trình độ đào tạo của sư điệt một chút. Huyễn cảnh có thể gia tốc thời gian trôi qua, cho nên sư điệt không cần lo lắng đến chuyện bản thân cần phải tốn mấy chục năm ở trong này mới có thể đi ra bên ngoài được, cứ yên tâm trồng trọt thôi.”

“Căn cứ vào tư liệu sư điệt nộp lên, loại linh thực ngươi am hiểu bồi dưỡng nhất chính là Kiếm Thảo. Nơi này có mấy hạt linh chủng Kiếm Thảo, cộng với mấy loại linh chủng khác nữa, tất cả đầu giao cho ngươi.” Vừa dứt lời, mười hạt linh chủng với hình thái khác nhau đã trực tiếp xuất hiện trước người Lục Huyền, lần lượt là Lôi Bạo Liên, Kim Cang Bồ Đề, Phong Lôi Kiếm Thảo, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ, Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo... Linh chủng đầu là những loại hắn quen thuộc, tất cả đều được xưng là hàng hiếm có, cực kỳ có tính đại biểu ở trong kiếp sống trồng trọt của hắn.

Lục Huyền tĩnh tâm ngưng thần, quên cả nhìn chăm chú vào ba gã trưởng lão Kiếm Cung bên trong ảo cảnh, thậm chí còn quên cả thời gian, quên cả quá trình cho điểm của bọn họ, hết thảy tâm tư của hắn đều đặt vào mười hạt linh chủng trước mắt mình.

Thái Hư Kính căn cứ theo yêu cầu của hắn, bắt đầu diễn hóa ra hoàn cảnh sinh trưởng của linh thực, hoặc là những điều kiện khắc nghiệt cần thoả mãn khác. Mà điều Lục Huyền phải làm chính là bồi dưỡng chúng nó thật tốt. Dường như hắn đã trở lại quãng thời gian chuyên tâm bồi dưỡng linh thực trong động phủ lúc trước, không cần phân tâm đi lo lắng đến quá trình tu hành hỗn loạn, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của linh thực. “Tuy Thái Hư Kính có thể gia tốc thời gian trôi qua, nhưng tự mình đào tạo thành công nhiều loại linh thực cấp cao như vậy, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.” Nhìn qua đông đảo linh thực vật trân quý đang phát triển khỏe mạnh bên trong dược viên, ba người nhỏ giọng cảm khái.

“Có lẽ đây chính là lòng nhiệt tình yêu thương, mới có thể trợ giúp người ta vượt qua năm tháng dài đằng đẵng như vậy.”

“Trái tim chân thành, khiến người bội phục.” Trong đại điện, một đạo hư ảnh nhanh chóng bắn ra từ bên trong một tấm kính cổ đồng xanh.

Thương Tu Viễn mở mắt, vẻ mặt có chút mờ mịt, dường như hãy còn đắm chìm trong quá trình khảo vấn đến từ thần niệm của nhóm trưởng lão Nguyên Anh kia.

“Thương sư huynh, ngươi đã tỉnh lại rồi?” Quách Sơn ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi.

“Ừm, tình huống bây giờ như thế nào?” Thương Tu Viễn dần dần khôi phục lại tỉnh táo, gã nhìn về phía trước chỉ còn lại không đến năm mươi tấm kính cổ thanh đồng đang ở trong trạng thái đóng kín, mới nhẹ giọng hỏi.

“Thời gian kiên trì bên trong ảo cảnh của đại đa số sư huynh đệ ở Kiếm Phong cũng không chênh lệch quá nhiều, ngược lại là Thương sư huynh ngươi đã kéo dài được thêm nửa khắc so với lần trước, điều này thật đáng mừng.” Quách Sơn lập tức trả lời.

Ở thời điểm hiện tại, biểu hiện cụ thể của mọi người ở trong ảo cảnh ra sao vẫn còn không rõ ràng lắm, nhưng có một điểm hoàn toàn có thể khẳng định được rằng, thời gian duy trì ở trong ảo cảnh càng dài càng dễ dàng nhận được điểm cao.

“Lục sư huynh đâu?”

“Còn chưa trở về."

“Quả nhiên...” Thương Tu Viễn nhẹ nhàng gật đầu, biểu hiện của Lục Huyền như vậy cũng nằm trong dự liệu của gã, mấu chốt là còn phải đợi bao lâu hắn mới có thể rời khỏi huyễn cảnh kia thôi.

Sau Thương Tu Viễn, từng tấm kính cổ thanh đồng còn đang đóng kín cũng lần lượt được mở ra, lục tục có tu sĩ thuộc những Kiếm Phong còn lại trở về bên trong đại điện. “Vạn Hạc Chân Quân của Thanh Vi Kiếm Phong đi ra kìa, tỷ thí linh thực lần trước, hắn đã đoạt được một điểm Giáp trung duy nhất, đoán chừng lần này sẽ tiến thêm một bước rồi.”

“Nhìn khắp Kiếm Tông, có lẽ trình độ linh thực của hắn đã được xếp vào hàng ngũ số một số hai.”

“Nghe nói hắn đã có tư cách đi bồi dưỡng hạt linh chủng Kiếm Thảo thất phẩm thai nghén bên trong Tâm Kiếm hồ.”

Mọi người nghị luận ầm ï. Vạn Hạc Chân Quân tóc bạc mặt hồng hào, ánh mắt trong trẻo tỉnh khiết như một đứa trẻ, đưa mắt nhìn về tấm kính cổ bằng đồng thau trước mặt, hồi lâu vẫn im lặng, như có điều suy nghĩ.

“Còn một người nữa vẫn đang ở trong ảo cảnh? Là linh thực sư lợi hại của Trùng Hư Kiếm Phong hay là Bách Công Kiếm Phong đây?”

“Đầu không phải, là Lục Huyền Lục sư huynh của Hoàn Chân Kiếm Phong ta.” Quách Sơn không nhịn được lên tiếng nói. “Lục Huyền? Tên có chút quen thuộc, có phải hắn là đệ tử nội môn đã mở một cửa hàng nhỏ ở Kiếm Uyên Thành đoạn thời gian trước đây hay không?”
Bình Luận (0)
Comment