Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1372 - Chương 1373: Tự Tại Vô Lượng Kiếm Thảo!

Chương 1373: Tự Tại Vô Lượng Kiếm Thảo! Chương 1373: Tự Tại Vô Lượng Kiếm Thảo!Chương 1373: Tự Tại Vô Lượng Kiếm Thảo!

“Cát sư huynh, Vô Hà sư tỷ, đừng giễu cợt sư đệ ta như vậy.” Lục Huyền hung hăng cắn một miếng Mê Tiên Đào tươi ngon trong tay, cảm nhận nước quả ngọt ngào ngào nồng đậm của nó, lại lên tiếng hàm hồ nói một câu. “Không nói đến những cái khác, ngươi thử nói về chuyện này xem, rốt cuộc là mấy ngày nay có đám đồng môn thuộc mấy Kiếm Phong còn lại tới bái phỏng ngươi hay không?” Cát Phác như cười mà không phải cười, lên tiếng hỏi Lục Huyền.

“Đúng là có một ít.” Lục Huyền vừa dứt lời, bên ngoài động phủ đã vang lên một thanh âm bén nhọn.

“Thanh Vi Kiếm Phong Vạn Hạc Chân Quân, Tống Thạch Minh, Vương Thanh Chương tới bái phỏng.”

“Cát sư huynh, Vô Hà sư tỷ chờ một lát, sư đệ ta đi rồi sẽ trở lại ngay.” Lục Huyền chắp tay nói, thần hình lóe lên, đã đi ra bên ngoài động phủ. “Các vị tiên bối mời đi bên này, lão gia nhà ta đang chiêu đãi nhóm đồng môn ngày xưa, sẽ lập tức đi ra nghênh đón.” Bạch viên thuần thục xòe bàn tay ra, chỉ thẳng về phía cửa chính của động phủ, đồng thời cũng hơi nghiêng đầu, bày ra bộ dạng nho nhã lễ độ.

“Vạn Hạc sư thúc, mẫy vị sư huynh, Lục mỗ không có tiếp đón từ xa, mong được thứ lỗi.” Bóng dáng Lục Huyền hiện lên, trên mặt nở nụ cười thân thiết, Kỳ thực trong lòng hắn lại đang âm thầm thở dài. Đây chính là âu sầu khi có danh tiếng đấy, từ sau khi Kiếm Phong Đại Bỉ kết thúc, đây đã là nhóm thứ mấy tới bái phỏng hắn rồi.

“Chào Lục sư điệt.”

“Bái kiến Lục sư huynh.”

Lần này những người tới thăm Lục Huyền đầu đến từ Thanh Vi Kiếm Phong, thời điểm tỷ thí linh thực, bọn họ từng có duyên gặp mặt một lần. Trong đó, Vạn Hạc Chân Quân còn lấy được một điểm Giáp trung duy nhất, cũng là tu sĩ có điểm số cao nhất trừ Lục Huyền.

Lục Huyền nghênh đón mẫy người bọn họ tiến vào trong động phủ.

“Vạn Hạc sư thúc, để ta giới thiệu cho ngài một chút, vị này là Cát Phác sư huynh, vị này là Kiếm Vô Hà sư tỷ, đầu là đồng môn của ta khi ở trong Thiên Kiếm Tông lúc xưa.” Lục Huyền lên tiếng giới thiệu Cát Phác và Kiếm Vô Hà cho đám người Vạn Hạc Chân Quân. “Bái kiến sư thúc.” Hai người bọn họ đồng thời thi lễ. “Nghe đồn Lục sư điệt đến từ một chi nhánh tông môn tại Vân Hư Vực, hôm nay mới biết đúng là có việc này thật.” Vạn Hạc Chân Quân nhìn về phía hai người Cát Phác khẽ mỉm cười, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Lục Huyền, lên tiếng nói.

“Sư điệt khởi bước từ khi còn tầm thường nhỏ bé, có thể lấy được thành tựu như ngày hôm nay, thật sự không đơn giản.”

“Sư thúc khen nhầm rồi, ta chỉ trùng hợp là vận khí tốt hơn bình thường một chút mà thôi, không thể so được với tích lũy nhiều năm của sư thúc.” Lục Huyền vội vàng nói.

“Sư điệt ta từ khi bắt đầu tu hành, gần như đã đặt toàn bộ tâm tư vào việc bồi dưỡng linh thực rồi, lại cộng thêm một chút thiên phú có thể mơ hồ cảm nhận được trạng thái sinh trưởng của linh thực, từ đó mới may mắn đạt được thành tựu như ngày hôm nay.” Hắn trực tiếp mượn dùng cơ hội thích hợp này để tiết lộ thiên phú linh thực của mình, tránh làm cho người khác nghi ngờ. Đương nhiên, hắn cũng không nói ra toàn bộ mọi chỉ tiết về năng lực của mình, dứt khoát giấu đi chuyện bản thân có thể nắm bắt chuẩn xác trạng thái cũng như toàn bộ tin tức về linh chủng, linh thực, chỉ nói đại khái vài câu thôi. Thậm chí chuyện năng lực đặc thù của hắn còn mang đến quầng sáng có thể thu hoạch được sau khi linh thực trưởng thành, hắn cũng nhất quyết giữ chặt đến cùng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài.

“Sư điệt không cần phải lo lắng quá nhiều, hôm nay chúng ta tới đây chỉ đơn thuần là khâm phục trình độ linh thực của ngươi, muốn cùng sư điệt giao lưu trao đổi những tâm đắc trong quá trình bồi dưỡng linh thực mà thôi.” Vạn Hạc Chân Quân chân thành nói.

“Kính xin sư thúc và mấy vị sư huynh chỉ giáo.” Lục Huyền trực tiếp hạ tư thái xuống mức cực thấp.

Cứ như vậy, mọi người vầy quanh cùng một chỗ, lần lượt phục chế lại những dạng đề mục khác nhau đã xuất hiện trong quá trình tỷ thí, sau đó lại thảo luận nên làm sao mới có thể đưa ra câu trả lời tốt nhất, nỗ lực hết sức để nhận được điểm cao. Lục Huyền nói ra một phần tin tức về nhóm linh thực do chính mình bồi dưỡng, sau đó triển khai mở rộng vấn đề, đồng thời cũng lấy mạnh bù yếu, thảo luận cùng mấy người Vạn Hạc Chân Quân,. Gần nửa ngày sau, mấy người Vạn Hạc Chân Quân mới lưu luyến không rời lên tiếng từ biệt hắn.

“Đợi sau khi phong ba lắng lại rồi tiếp tục để cho bạch viên canh giữ ở bên ngoài động phủ. Nếu Nguyên Anh Chân Quân hoặc là linh thực sư của Kiếm Tông tới bái phỏng thì mời đối phương tiến vào một lần, nếu là người không quá quen thuộc thường xuyên đến thăm, cứ dứt khoát tìm lý do nào đó để khéo léo từ chối.” Lục Huyền khẽ thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ.

Mấy ngày nay, xem như hắn đã được trải nghiệm nỗi âu sầu của hai từ “nổi tiếng” rồi, nhóm đệ tử Kiếm Tông đến đây bái phỏng cứ một mực nối liền không dứt, có người thật lòng tới trao đổi linh thực linh nhưỡng với hắn, cũng có người chỉ đơn thuần là muốn làm quen với hắn, khiến một người vốn tích yên tĩnh, bình thường như hắn có chút không chịu nổi phiền nhiễu. Đang mải mê nghĩ ngợi, đột nhiên một con Giao Long màu trắng bạc không ngừng biến hóa giữa hư và thực bay đến cửa động phủ của Lục Huyền. Lục Huyền nhận ra đây là khí linh phi kiếm của Kiếm Chủ, vội vàng thả cho nó tiến vào.

Giao Long bay múa trên không trung, sau khi xác nhận khí tức của Lục Huyền, mới há miệng phun một cái, có bốn vật thể từ từ bay ra. Đồng thời, âm thanh của Kiếm Hoàn Chân cũng truyền ra từ trong miệng nó: “Lục sư điệt, đây là ban thưởng lúc trước ta đã hứa hẹn với ngươi. Bao gồm một lọ Nguyên Linh đan ngũ phẩm, sau khi phục dụng có thể gia tăng linh lực trong cơ thể. Tiệt Kiếm Tiêm (đoạn mũi kiếm) kia là chìa khóa để tiến vào Tâm Kiếm hồ cùng với khu bảo địa ta từng nhắc tới, nó có thể trợ giúp sư điệt ngươi bình yên thông qua tầng tầng lớp lớp cấm chế bên trong.”

“Cuối cùng là hạt linh chủng ta đã hứa hẹn với sư điệt, nó tên là Tự Tại Vô Lượng Kiếm Thảo, linh thực thất phẩm, mặt khác lần này ta cũng đưa theo nửa phần đầu của é Tự Tại Vô Lượng Kiếm Kinh ) , hy vọng sư điệt có thể sớm ngày tìm hiểu được.” Lục Huyền nghe vậy, trong lòng vui sướng vô cùng, ánh mắt không khỏi rơi xuống hạt linh chủng thần dị kia. Hình thái của linh chủng dài nhỏ, dường như bên trong còn ẩn chứa vô tận hào quang, rõ ràng rành mạch, liên tục phun ra nuốt vào bất định, tựa như có thể phóng ra vô lượng kiếm khí bất cứ lúc nào.

Lục Huyền vội vàng tiến vào linh điền, tâm niệm vừa động, mặt ngoài linh nhưỡng lập tức xuất hiện một khe hở nhỏ, đủ để hắn nhét linh chủng Kiếm Thảo vào trong đó. Ngưng thần nhìn kỹ, trong đầu chợt lóe lên tin tức cặn kẽ về hạt linh chủng này.

[Tự Tại Vô Lượng Kiếm Thảo, linh thực thất phẩm, trong quá trình bồi dưỡng có thể dùng Tự Tại Vô Lượng Kiếm Khí tầm bổ. ]

[Kiếm khí phân hóa đến mức tận cùng, có thể bắn ra Tự Tại Vô Lượng Kiếm Khí, tự tại tùy tâm, mânh mông cuôồn cuộn, một khi thi triển, tựa như ngân hà cuốn ngược, không gì không phá được. ]
Bình Luận (0)
Comment