Chương 141: Tiến Vào Bí Cảnh!
Chương 141: Tiến Vào Bí Cảnh!
"Còn lựa chọn đi theo... Nếu lời tu sĩ Vương gia kia nói là thật, có lẽ ta chỉ cần xử lý linh thực ở khu vực trung tâm bí cảnh mà thôi, hẳn là vấn đề không lớn. Lại có những Linh thực sư ở gia tộc, thế lực lớn khác đồng hành nữa, nếu bọn họ muốn gây ra chuyện gì cũng không tiện xử lý."
Cán cân trong lòng Lục Huyền dần dần nghiêng đi.
"Sau khi tiến vào bí cảnh, nhất định không được gây rắc rối, không nên ngoan cường tranh đấu cũng không nên tới gần khu vực hạch tâm của bí cảnh, càng không nên vì một chút tài nguyên mà tranh đoạt với tu sĩ khác đến ngươi chết ta sống. Nhưng cũng không thể quá mức ràng buộc bản thân, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cứ kiên quyết ẩn nhẫn như vậy cũng không phải chuyện tốt."
Trong lòng Lục Huyền có một loại nguyên tắc làm việc của riêng mình, hắn đang thầm nhắc nhở bản thân.
Hiện giờ hắn đã có tu vi Luyện Khí cao cấp, có《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 cảnh giới tông sư, có pháp khí nhị phẩm Hồng Tuyến Châm, Xích Lân Giáp, Kiếm Thảo, có phù lục nhị phẩm, Vô Cấu Ngọc tam phẩm, Ẩn Linh Sưởng, Tốn Lôi Kiếm Hoàn, bí thuật Nhiên Huyết Tiễn... Với tất cả những loại thuật pháp, bảo vật trong người, dù phải đối mặt với đoạn hành trình không biết cùng với khá nhiều mối nguy không tên, Lục Huyền vẫn tràn đầy tự tin mình có thể đương đầu được.
"Vậy cứ tiến vào bí cảnh một lần với thân phận Linh thực sư nổi danh của Lâm Dương phường thị đi."
Hắn đã quyết định xong, lập tức đi tới linh điền, nhìn rất nhiều linh thực xung quanh. Tâm niệm vừa động, hắn đã nhanh chóng hái chín mươi lăm gốc Linh Huỳnh Thảo còn lại.
Không cần phải lo lắng về chuyện quầng sáng màu trắng bị người khác nhìn thấy, phần thưởng phù lục đan dược xuất hiện cũng được Lục Huyền cực kỳ kín đáo thu vào trong túi trữ vật cất giữ rồi, tu vi lại trực tiếp gia tăng, nhưng dao động linh lực vẫn một mực bị Ẩn Linh Sưởng che giấu.
Bởi vì thời cơ thích hợp nhất còn chưa tới, nên phẩm chất của những gốc Linh Huỳnh Thảo này đều là phổ thông và tốt. Đương nhiên, Lục Huyền không để ý đến nó, xét cho cùng, lần này hắn đi ra ngoài, không biết tới khi nào mới có thể trở lại, còn không bằng ngắt luôn bây giờ để tăng cường một chút thực lực cho mình.
Chín mươi lăm quầng sáng, ban thưởng được tổng cộng là mười năm tu vi, Lục Huyền đã dựa vào đó để đột phá lên Luyện Khí tầng tám. Đồng thời, hắn cũng nhận được mười mấy tấm phù lục nhất phẩm, đủ kiểu đủ loại, mười mấy viên Bồi Nguyên Đan, mấy gói kinh nghiệm Mộc Sinh Thuật, Địa Dẫn Thuật.
Trong số những cây linh thực còn lại, bởi vì linh thực tam phẩm quá mức quý giá nên Lục Huyền quyết định di dời Giao Đằng và Huyễn Yên La Quả vào trong Sinh Sinh Đại, duy trì sinh cơ cho chúng.
Về phần những loại linh thực nhất phẩm, nhị phẩm như Tịnh Tuyết Liên, Đồng Cốt Trú, hắn vẫn để chúng ở lại bên trong linh điền.
"Ngươi có muốn đi ra ngoài cùng ta không? Nếu chịu đi ra ngoài, thì rất có khả năng ngươi phải thường xuyên ở bên trong Sinh Sinh Đại đó." Hắn hỏi Đạp Vân Linh Miêu đang quanh quẩn dưới chân mình.
Ấu thú linh miêu không chút do dự đã gật gật đầu, nó cũng nhanh chóng bị Lục Huyền nhét vào trong túi vải màu xám đen từng khiến nó cảm thấy cực kỳ khó chịu kia.
"Trong thời gian ta đi vắng, làm phiền ngươi hãy chăm sóc linh điền thật tốt, nhớ kỹ đừng để mấy con Thiết Ngao Giải kia chạy thoát.” Lục Huyền nhét ba viên linh thạch vào trong khối u trên cái đầu khổng lồ của Thảo Khôi Lỗi, rồi tập trung tâm thần, lập tức nghe thấy Thảo Khôi Lỗi đang lặp đi lặp lại mệnh lệnh của hắn.
Hắn khá là yên tâm với nó, lại đánh một đạo truyền âm phù bảo Hà quản sự thỉnh thoảng hãy đến đình viện của mình nhìn ngó một chút, sau đó mở Vụ Ẩn Mê Trận ra, để một mảnh sương trắng dày đặc trực tiếp bao trùm xung quanh đình viện.
Đến đây, Lục Huyền đã làm xong hết thảy những chuyện mình cần phải làm, hắn bình tĩnh bước ra khỏi cửa viện, khẽ gật đầu với hai người Vương Như Hải đang đợi ở bên ngoài: "Mong hai vị đạo hữu chiếu cố nhiều hơn."
Trên không, từng ngọn núi dòng sông nhanh chóng xẹt qua dưới chân Lục Huyền. Lúc này, hắn đang ngồi trên lưng một ưng lớn màu đen khổng lồ.
Thân thể cự ưng dài khoảng ba - bốn trượng, hai cánh dang rộng có thể dài đến mười mấy trượng, trên cánh chim là vô số những chiếc lông vũ màu đen sẫm như lưỡi kiếm, tốc độ cực nhanh.
Đây là yêu thú nhị phẩm Thiết Vũ Ưng được Vương gia nuôi dưỡng. Lục Huyền từng nhìn thấy một con Thiết Vũ Ưng cấp bậc tam phẩm, hình dáng lớn gấp đôi con này.
Xung quanh Thiết Vũ Ưng có một cái vòng bảo hộ linh khí, có thể ngăn chặn cương phong như lưỡi lê trên bầu trời. Cự ưng bay cực kỳ vững vàng, ngồi trên lưng nó không hề cảm thấy xóc nảy.
Tính cả hai tu sĩ Luyện Khí cấp cao của Vương gia, là trên lưng chim ưng có xấp xỉ hai mươi ngươi đang ngồi.
"Lục đạo hữu, không ngờ lại có thể gặp được đạo hữu ở chỗ này." Một tu sĩ tướng mạo thật thà từ từ di chuyển tới bên cạnh Lục Huyền.
"Chào Hà đạo hữu." Lục Huyền mỉm cười đáp.
Tu sĩ Linh thực sư này tên là Hà Bình, Lục Huyền từng gặp đối phương một lần trong Bách Thảo Đường, nghe nói gã có quan hệ họ hàng với vị đan sư Trúc Cơ kia, cũng đang quản lý một tòa dược viên giúp Bách Thảo Đường.
Tổng cộng có mười lăm Linh thực sư được Vương giá mời tới bí cảnh giúp đỡ xử lý linh thực, bao gồm cả Lục Huyền, là có ba ngươi nữa cũng đến từ Bách Thảo Đường.
Lục Huyền hơi quan sát một lúc, trong mười lăm vị Linh thực sư này, đa phần đều là Luyện Khí trung cấp, chỉ có một lão giả có trình độ Luyện Khí cao cấp… Chí ít là trên bề mặt thì như vậy.
"Vừa rồi ta có thấy đạo hữu đưa mắt quan sát người khác khá lâu, ta thầm suy đoán, hẳn là Lục đạo hữu không quá quen thuộc với những Linh thực sư đang có mặt ở đây, ngươi có cần ta giới thiệu một phen không?" Hà Bình cười hỏi.
"Vậy làm phiền Hà đạo hữu rồi." Lục Huyền cầu còn không được.
"Mười mấy ngươi này đều có bản lĩnh gieo trồng linh thực không tầm thường, mới được Vương gia mời tới. Dẫn đầu là lão giả Luyện Khí cao cấp, trên danh nghĩa thuộc về Vương gia."
Hà Bình giới thiệu từng ngươi một cho hắn biết, và đúng như lời Vương Như Hải đã nói trước đó, trong mười mấy vị Linh thực sư đang có mặt ở nơi này, hầu hết đều có lai lịch phi phàm. Đến đây, trong lòng Lục Huyền cũng thoáng yên tâm hơn một chút.
"Hà đạo hữu có thể giới thiệu một chút tình huống liên quan đến bí cảnh cho ta được không?" Lục Huyền nhân tiện hỏi luôn.
"Chẳng lẽ Lục đạo hữu chưa từng tiến vào bí cảnh?" Trong mắt Hà Bình lộ ra vẻ kỳ quái, lập tức kinh ngạc hỏi.
"Không dám giấu giếm, đúng là ta chưa vào." Lục Huyền thẳng thắn bộc trực đáp: "Bởi vì ta tu vi tầm thường, không giỏi đấu pháp lại tham sống sợ chết, nên mới từ bỏ ý tưởng tiến vào bí cảnh tìm kiếm cơ duyên, chỉ chuyên tâm vào việc bồi dưỡng linh thực mà thôi."
"Có lẽ vì Lục đạo hữu đã bỏ qua những thứ này, nên tuổi còn trẻ lại có được bản lĩnh bồi thực vượt qua tất cả mọi người như hiện nay." Hà Bình chính trực nói.