Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 154 - Chương 154: Kế Hoạch Tương Lai!

Chương 154: Kế Hoạch Tương Lai! Chương 154: Kế Hoạch Tương Lai!

"Thảo nào lại có nhiều tán tu nhiệt tình đi thăm dò bí cảnh, dù có phải tranh đoạt cơ duyên với người khác như vậy! Đúng là ở nơi này có nhiều lợi ích thật, nhưng lợi ích và nguy hiểm song hành, bên trong bí cảnh kia cũng ẩn giấu rủi ro không nhỏ. Tà ma xâm nhiễm, truy lùng, còn có tu sĩ mưu đồ gây rối. Nếu không cẩn thận cảnh giác sẽ rơi vào hiểm cảnh. Vẫn nên lặng lẽ bồi dưỡng linh thực là tốt nhất." Lục Huyền không nhịn được lại bùi ngùi nói.



"Rắc rắc!"

Một khối quáng thạch ngăm đen to bằng nắm tay vừa dễ dàng bị chiếc càng màu xanh đen kia bấm đứt. Ấu thú Thiết Ngao Giải lại giơ chiếc càng như đại đao về phía Lục Huyền, tròng mắt nhô ra của nó lóe lên ý xem thường nồng đậm.

"Một thời gian rồi không kẹp, cho nên tay nghề tiến bộ nha!” Lục Huyền mỉm cười cảm thán, lại cầm khối quáng thạch vừa bị chia làm hai nửa ấy, đặt xuống phía trước đôi càng của Thiết Ngao Giải.

Hai chia làm bốn, bốn chia thành tám, thể tích quáng thạch đang dần thu nhỏ lại, với tốc độ có thể dùng mắt thường cảm nhận được.

Bốn con ấu thú Thiết Ngao Giải bấm quáng thạch, không biết mệt mỏi, sức mạnh dẻo dai đến thần kỳ.

Cùng với từng tiếng răng rắc vang lên, suy nghĩ của Lục Huyền không ngừng bay bổng.

Lần này, được mời đi bí cảnh, đã khiến hắn cảm nhận được tình huống thân bất do kỷ của tán tu rồi. Bản thân hắn chỉ muốn được yên ổn làm ruộng, không gây thù chuốc oán, cũng không tham gia vào bất cứ một loại xung đột lợi ích nào với người khác, chỉ thể hiện ra thân phận Linh thực sư có thiên phú trồng linh thực không tệ...

Thậm chí trước đó, để tránh một số phiền toái không cần thiết, hắn còn thiết lập mối quan hệ hợp tác nhất định với Bách Thảo Đường vốn là tổ chức được đan sư Trúc Cơ xây dựng nên, trở thành một vị Linh thực sự trực thuộc chi nhánh của Bách Thảo Đường.

Nhưng khi tu sĩ Vương gia tới tận cửa mời, hắn vẫn không thể làm theo ý mình được, dù không muốn đi bí cảnh trợ giúp bọn họ xác định linh thực, vẫn không thể công khai từ chối người ta.

Sự bất lực của những tán tu tầng chót được phản ánh một cách sinh động.

Sau chuyến đi này, hắn đã nảy sinh ý nghĩ rời khỏi Lâm Dương phường thị.

Bách Thảo Đường đề cử hắn với Vương gia, không cần biết hành động này xuất phát từ mục đích gì, nhưng rõ ràng là bọn họ đã đưa phiền phức tới cho hắn rồi, coi như chút tình cảm duy nhất của song phương đã bị xóa sạch.

Đương nhiên, điều này không ảnh hưởng đến thái độ của hắn đối với Hà quản sự. Nhiều năm qua, sự quan tâm và chăm sóc của lão giả gầy gò đối với hắn tuyệt đối là thứ không thể giả tạo được.

Còn Vương gia bên kia? Lần này, bọn họ có hai gã tu sĩ Luyện Khí cao cấp đều vẫn lạc bên trong bí cảnh, trong khi hắn lại sống sót trở về.

Dưới cơn phẫn nộ, nhất định bọn họ sẽ qua đây vặn hỏi hắn, dù bản thân hắn vốn không thẹn với lương tâm, cũng có thể sẽ làm vạ lây cho người vô tội.

Đứng trước tình huống này, hắn nhất định phải rời đi, nhưng rời khỏi Lâm Dương phường thị này, tiếp theo sẽ đi đâu lại là một vấn đề khác.

Đổi sang phường thị mới?

Mấy con quạ trên đời này đều có màu đen thôi, Lục Huyền suy đoán dù hắn có thay đổi phường thị, cũng không thể thay đổi được sự thật rằng, hắn vẫn có khả năng bị người khác quản chế.

Nếu không cứ đi tìm một chốn núi rừng rồi ẩn cư sinh hoạt, một mình bồi dưỡng linh thực?

Nhưng ý tưởng này lại có chút không thực tế.

Đầu tiên, muốn đào tạo linh thực cần linh khí tinh khiết, tốt nhất là khai khẩn linh điền gần linh mạch.

Thứ hai, một thân một mình ở bên ngoài có thể gặp phải tà ma và yêu thú.

Cuối cùng, hắn chỉ có một mình, rất khó chiếm được linh chủng phẩm cấp cao.

Tổng hợp những điều kiện trên lại, nơi tốt nhất để tiến vào chính là tông môn.

Với tu vi Luyện Khí tầng tám của Lục Huyền hiện tại, cộng thêm năng lực độc nhất vô nhị trên phương diện bồi dưỡng linh thực, gần như hắn đã đủ điều kiện để gia nhập vào tông môn rồi.

Hơn nữa, những chỗ tốt khi tiến vào tông môn đã được thể hiện rất rõ ràng rồi, linh khí ở tông môn càng tinh khiết nồng nặc hơn, nó rất có lợi cho linh thực sinh trưởng, đồng thời bọn họ cũng có thể cung cấp cho hắn một hoàn cảnh che chở an toàn ổn định, thậm chí khi gia nhập vào tông môn, hắn còn có thể nhận được linh chủng, ấu thú, linh thú phẩm cấp cao...

Sau khi đưa ra quyết định, nơi đầu tiên Lục Huyền nghĩ đến chính là Thiên Kiếm Tông mà nữ tử lạnh lùng kia từng đề cập đến.

Có Thanh Vân lệnh do nàng đưa cho, độ khó khi gia nhập Thiên Kiếm Tông sẽ giảm đi rất nhiều.

Hơn nữa, bản thân Lục Huyền cũng rất có hứng thú với loại Kiếm Thảo biến chủng từng được nàng ta nhắc tới.

"Tiếp theo nên chuẩn bị rời khỏi phường thị, và giải quyết xong vấn đề của Vương gia kia nữa." Nghĩ đến đây, hắn dứt khoát đứng dậy, chuyển lực chú ý tới con ấu thú Thiết Ngao Giải dưới chân.

Lúc này, đôi kìm của nó đã run lên bần bật, không ngừng lắc lư trong không trung, nhưng mỗi khi có khối tinh thiết nhỏ đưa tới, nó lại không nhịn được lập tức vươn càng bấm mạnh.

Lục Huyền ném nó vào trong ao linh tuyền, cất đống tinh thiết vụn đi rồi mở Vụ Ẩn Mê Trận. Sau khi mở miệng dặn dò Thảo Khôi Lỗi nhớ trông coi linh điền cẩn thận, hắn lại trực tiếp dẫn Đạp Vân Linh Miêu đi tới Bách Thảo Đường.

Trong Bách Thảo Đường nồng nặc dược hương, Lục Huyền vừa đi vào cửa lớn, đã trông thấy lão giả gầy gò Hà quản sự đang ngẩn người ngồi trước quầy. Hắn bước đến gần lão, đưa tay lên, nhẹ nhàng khua khua trước mắt đối phương.

Hà quản sự lập tức định thần lại, khi trông thấy người đến là Lục Huyền, đôi mắt vốn mơ màng của lão lập tức trở nên sáng ngời, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ đến nhăn nheo.

"Lục tiểu tử, cuối cùng ngươi cũng trở về rồi! Từ khi nghe nói ngươi tiến vào bí cảnh, ta vẫn luôn lo lắng không yên, trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi!" Lão giả gầy gò vỗ nhẹ bả vai Lục Huyền, cất giọng vui sướng nói.

"Đã để Hà lão phải lo lắng rồi." Trong lòng Lục Huyền trào dâng tình cảm ấm áp, hắn cúi đầu cảm kích đáp.

Hà lão lại đưa mắt nhìn quanh bốn phía, thấy không có ai chú ý đến bên này, mới nói nhỏ với Lục Huyền: "Đám linh thực sư cùng tiến vào bí cảnh kia có nói, nhóm các ngươi đã bị tà ma ở trong bí cảnh xâm nhập, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?"

"Đúng là có việc này." Lục Huyền nặng nề gật đầu.

"Khi đó, dưới sự dẫn dắt của tu sĩ Vương gia, chúng ta đang ngắt và xử lý linh thực ở chỗ nào đó bên trong bí cảnh. Đột nhiên một ngày nọ, chúng ta phát hiện một gã Linh thực sư trong đoàn đột ngột biến mất không rõ nguyên nhân. Ngay sau đó, một gã tu sĩ Luyện Khí cấp cao của Vương gia phát hiện ra đồng bạn của mình đã bị tà ma xâm nhập ô nhiễm. Sau đó, hai người bọn họ phát sinh một hồi chiến đấu sinh tử, những Linh thực sư có tu vi thấp như chúng ta, vốn không giỏi chiến đấu, lại lo lắng sẽ bị liên lụy nên vội vàng tách ra chạy trốn.”

“Chuyện phía sau như thế nào, ta cũng không rõ lắm, sau khi ta trốn khỏi doanh trại, đã nghĩ biện pháp tìm được vài tu sĩ khác, đang ở trong bí cảnh. Coi như vận khí không tệ, cuối cùng ta cũng tìm được người dẫn mình rời khỏi bí cảnh kia, trở về phường thị."
Bình Luận (0)
Comment