Chương 199: Giải Linh Cao!
Chương 199: Giải Linh Cao!
"Trần sư tỷ, đừng, có lẽ ta đã biết vấn đề nằm ở chỗ nào rồi." Lục Huyền lập tức thi triển Địa Dẫn Thuật, dùng linh nhưỡng bao quanh rễ cây Liệt Diễm Quả, rồi quay sang, mỉm cười nói với nữ tu mặt tròn.
"Nếu ta không nhầm, thì thời điểm Trần sư tỷ tìm được gốc Liệt Diễm Quả này, nó đang sinh trưởng trong hoàn cảnh Âm Hỏa, có phải không?"
"Đúng là như vậy." Khuôn mặt nữ tu mặt tròn hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng, nàng không ngờ Lục Huyền lại trực tiếp nhìn ra được hoàn cảnh sinh sống trước khi nàng di dời Liệt Diễm Quả về đây.
"Lục sư đệ, nguyên nhân khiến Liệt Diễm Quả có trạng thái uể oải này là do không được nuôi dưỡng trong hoàn cảnh linh diễm thích hợp sao?" Nữ tu mặt tròn rất nhạy bén, nàng lập tức tìm ra nguyên nhân trong đó.
"Đúng vậy, bởi vì thời gian dài sinh sống trong hoàn cảnh đặc thù nên gốc Liệt Diễm Quả này đã sản sinh ra những biến hóa nhất định, nó cần linh diễm loại Âm Hỏa để tẩm bổ." Lục Huyền khẳng định.
"Đã như vậy, để ta thử xem." Nữ tu mặt tròn lập tức lấy một tấm phù lục từ trong túi trữ vật ra, dùng linh lực kích phát, linh quang trên phù lóe lên, một hỏa diễm trắng xanh bay ra từ trong đó.
"Đây là phù lục nhị phẩm Âm Diễm phù, phóng ra linh diễm âm độc liên miên giống như ung nhọt tận xương, rất lâu không thể tiêu tan." Nữ tu mặt tròn vừa giải thích cho Lục Huyền, vừa khống chế luồng hỏa diễm trắng xanh kia bay về phía Liệt Diễm Quả đã có phần khô héo.
Cảm nhận được ngọn lửa trắng xanh đang tới gần, một vài phiến lá màu hỏa hồng khô héo trên linh thực Liệt Diễm Quả vừa được trồng xuống kia, lại đột nhiên phấp phới, không gió mà bay, như thể đang muốn thu hút luồng hỏa diễm màu trắng nọ.
Hỏa diễm màu trắng xanh trực tiếp hóa thành từng sợi hỏa quang thật nhỏ, từ từ dung nhập vào những chiếc lá đỏ rực kia.
Trong nháy mắt, Liệt Diễm Quả đã phát sinh biến hóa, như được nếm một ít cao lương mỹ vị, cành lá màu hỏa hồng trên thân thể nó lập tức sống lại, không ngừng khua xào xạc trong không trung, tràn đầy sức sống.
Không bao lâu sau, dưới ánh nhìn chăm chú của hai người, Liệt Diễm Quả vốn có vẻ hơi khô đét bởi vì thời gian dài dinh dưỡng không đầy đủ, lại lấy tốc độ bằng mắt thường cũng thấy được, trực tiếp đầy đặn hơn, dồi dào sinh cơ.
"Thật sự có tác dụng! Lần này may nhờ có Lục sư đệ!" Nữ tu mặt tròn thấy Liệt Diễm Quả đang dần dần thay đổi, trở nên tràn trề sức sống, trên mặt cũng lộ ra vẻ hưng phấn không thôi.
"Đây là ba mươi Kiếm Ấn, thù lao lần này của sư đệ đã giúp ta chữa khỏi Liệt Diễm Quả. Ngoài ra còn có một ít linh quả do ta trồng, sư đệ mang về động phủ của mình nha, coi như ăn vặt sau khi tu luyện." Nàng trả cho Lục Huyền ba mươi miếng Kiếm Ấn, đồng thời cũng tặng hắn một đống linh quả đủ các loại.
"Đa tạ Trần sư tỷ." Lục Huyền không từ chối được, đành phải nhận.
Hắn không dừng lại trong tiểu viện của nữ tu mặt tròn quá lâu, mà bay thẳng về động phủ của mình.
Sau khi kiếm được một khoản nhỏ Kiếm Ấn, Lục Huyền cũng không vội đi nhận nhiệm vụ, vì hắn vẫn còn nhiều chuyện phải làm ở trong linh điền.
Cần thường xuyên chú ý tới năm mươi gốc Linh Huỳnh Thảo đang ngưng chủng, sau khi chúng nó trưởng thành đến giai đoạn nhất định, Lục Huyền lại căn cứ vào phương pháp ngưng luyện, để xử lý sơ qua, đến cuối cùng đã thu được xấp xỉ năm trăm hạt giống Linh Huỳnh Thảo chắc nịch tươi mới.
Hắn giữ lại hơn ba trăm hạt, và trực tiếp trồng hai trăm hạt giống Linh Huỳnh Thảo xuống linh điền.
Tinh lực và linh lực của hắn có hạn, những loại linh thực nhị phẩm, tam phẩm khác cũng cần được bồi dưỡng tỉ mỉ, vì vậy, gieo trồng hai trăm gốc Linh Huỳnh Thảo gần như đã là cực hạn trước mắt của hắn.
Linh Huỳnh Thảo cung cấp tu vi, còn những linh thực phẩm cấp khá cao khác lại giúp hắn nhận được phần thưởng là những món bảo vật hiếm có, đương nhiên phải bồi dưỡng song song cả hai loại.
Đảo mắt đã một tháng trôi qua, hai trăm gốc Linh Huỳnh Thảo phát triển vô cùng tốt, xanh mơn mởn cả một mảnh linh điền. Vì nhiệm vụ chăn nuôi Giao Long, Lục Huyền không thể bồi dưỡng chúng theo phương pháp tinh tế hóa ở mức cao nhất, nhưng sinh trưởng trong hoàn cảnh linh khí tinh thuần nồng đậm như tông môn, trạng thái phát triển của chúng càng tốt hơn ở bên ngoài một chút.
Sau một tháng gieo trồng, hai cây Kiếm Thảo đã cao chừng một thước, lá cây thon dài mỏng manh như mũi kiếm, mọc thẳng đứng, ngọn cây chĩa thẳng lên trời.
Xung quanh nó tràn ngập kiếm khí, bởi vì khoảng cách giữa hai cây không xa lắm nên thỉnh thoảng sẽ nảy sinh tình huống kiếm khí giao nhau, làm âm thanh đấu kiếm leng keng vang vọng, trên bề mặt linh nhưỡng giữa hai cây Kiếm Thảo cũng xuất hiện vô số những vết kiếm nhỏ bé.
Trong một tháng qua, Dưỡng Kiếm Hồ Lô vẫn sinh trưởng bình thường, dây leo ngày càng to và dài hơn, bám chặt vào loại giá đỡ đặc biệt do những thanh phi kiếm dựng thành. Thanh phi kiếm được đặt bên dưới đã là cái thứ ba, nhìn kiếm ý bên trong nó sắp bị hồ lô hấp thu sạch sẽ, Lục Huyền không khỏi cảm thán về độ khó khi bồi dưỡng linh thực tam phẩm.
Những loại linh thực khác đều đang sinh trưởng tốt, Đồng Cốt Trúc nhị phẩm đã tiến vào giai đoạn trưởng thành, không bao lâu nữa sẽ đến ngày thu hoạch và mang đến phần thưởng từ quầng sáng màu trắng cho Lục Huyền.
Trong linh tuyền, bốn con Thiết Ngao Giải vẫn lẩn trốn dưới những tảng đá kỳ lạ. Trải qua thời gian dài nuôi dưỡng, Thiết Ngao Giải đã lớn đến kích thước bằng cái chậu rửa mặt, mai cua màu xanh đen chỉ cần nhìn qua cũng có thể cảm nhận được độ dày dặn và chắc khỏe của chúng nó. Hơn nữa, trải qua quãng thời gian ngày đêm đều miệt mài bấm quáng thạch đồng thiết, đôi càng to của chúng lại càng thêm rắn chắc.
Ở thời điểm Lục Huyền đang múc nước linh tuyền băng hàn từ trong linh giếng, đột nhiên hắn lại chú ý tới một quầng sáng màu trắng yếu ớt, hơi lấp lóe nằm ngay bên dưới tảng đá lớn trong này.
"Đây là… có Thiết Ngao Giải đã trưởng thành rồi sao?" Hắn nhìn bốn con Thiết Ngao Giải đang chìm dưới đáy nước, trong lòng vui sướng nghĩ.
Hắn vội vàng tập trung tâm thần trên người từng con Thiết Ngao Giải, những thanh tiến độ phát triển có liên quan đến Thiết Ngao Giải cũng lần lượt hiện lên. Chẳng mấy chốc, Lục Huyền đã tìm được con Thiết Ngao Giải vừa tiến vào giai đoạn trưởng thành hoàn toàn.
Nó chính là cái con ngày thường hay ngỗ ngược kiêu ngạo ấy.
"Đừng nóng vội, ta lập tức bố trí cho ngươi."
Lục Huyền nhìn con Thiết Ngao Giải đang giương cao đôi càng xanh đen lên, phô trương sức mạnh với mình, toàn bộ lực chú ý của hắn đều đặt lên quầng sáng màu trắng. Hắn lập tức dùng linh thức khẽ chạm vào quầng sáng màu trắng hơi lập lòe dưới giếng, quầng sáng nọ lập tức hóa thành vô số điểm sáng nhỏ bé, tràn vào trong cơ thể hắn.
Trong đầu hắn chợt lóe lên một ý niệm, sau đó một khối dược cao hình vuông trực tiếp xuất hiện trong tay hắn. Dược cao có màu trắng xanh, nhẹ nhàng chạm vào sẽ có cảm giác như thạch hoa quả, trên bề mặt ẩn hiện linh quang, mơ hồ truyền đến một mùi thơm ngát mê người.
【Bảo vật nhị phẩm Giải Linh Cao, được luyện chế từ tinh hoa trên thân yêu thú loài cua, ẩn chứa linh lực phong phú, mùi vị thơm ngon, rất được các tu sĩ hoặc yêu thú chào đón.】