Chương 203: Băng La Quả!
Chương 203: Băng La Quả!
Chờ một hồi, một nữ tu khí chất dịu dàng tiến lên, nói: "Vị sư đệ này, trong tay ta có bốn hạt linh chủng nhị phẩm Băng La Quả, ta vừa mới mua về định trồng, giờ có thể đổi lấy lá Thanh Diệu Linh Trà trong tay sư đệ hay không?"
"Linh chủng Băng La Quả?" Gần đây, Lục Huyền đã tích cực bù đắp lỗ hổng tri thức về các loại linh thực, nên có chút ấn tượng với nó. Băng La Quả vốn là linh thực nhị phẩm, linh quả sau khi chín sẽ tự mang theo hiệu quả đóng băng, còn cực kỳ thơm ngon.
"Có thể trao đổi." Hắn gật đầu với nữ tu dịu dàng nọ: "Nhưng sư tỷ cũng biết đó, dù lá Thanh Diệu Linh Trà và Băng La Quả đều là linh chủng nhị phẩm, nhưng một bên là linh dược đã thành thục, một bên lại cần thời gian chăm sóc, giá trị hai thứ không thể giống nhau được. Bốn hạt linh chủng Băng La Quả đổi lấy hai mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà, ý sư tỷ thế nào?"
"Không phải là không thể, nhưng ta cần một mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà phẩm chất thượng đẳng." Nữ tu dịu dàng chậm rãi nói.
Thanh Diệu Linh Trà phẩm chất thượng đẳng đương nhiên sẽ tốt hơn rất nhiều so với phẩm chất tốt.
"Không thành vấn đề." Hai mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà đổi được bốn hạt linh chủng, trong lòng Lục Huyền tự biết mình đã kiếm lợi không ít rồi, nên không chút do dự gật đầu đồng ý. Hắn đưa cho nữ tu dịu dàng kia hai mảnh lá trà khác biệt phẩm chất, nữ tu nọ cũng đồng thời lấy bốn hạt linh chủng to bằng đầu ngón tay từ trong túi trữ vật ra.
Lục Huyền tiếp nhận linh chủng Băng La Quả, linh chủng này giống như một khối băng nhỏ, cầm ở trong tay có thể cảm nhận được một chút hàn ý nhè nhẹ.
"Đa tạ sư tỷ." Lục Huyền cười nói với nữ tu dịu dàng kia.
"Ta cần phải đa tạ sư đệ mới đúng, linh chủng gì đó, chỉ cần đi mua hoặc đổi lấy là được. Còn lá Thanh Diệu Linh Trà phẩm chất thượng đẳng lại không phải thứ muốn mua là có ngay được." Nữ tử dịu dàng cười vui vẻ, nhã nhặn trả lời.
Sau khi đổi được bốn hạt linh chủng Băng La Quả, Lục Huyền chờ một chút, thấy không có tu sĩ tiến lên dùng linh chủng hoặc phương pháp ngưng luyện để trao đổi nữa, hắn trực tiếp xuống bục.
Chẳng mấy chốc, tất cả tu sĩ đều đã tiến lên bục trao đổi bảo vật, tiểu hội cũng bước vào phiên trao đổi tự do.
Phải biết rằng, trong thời điểm diễn ra trao đổi bảo vật trên bục, thường sẽ phát sinh tình huống một bên có hứng thú còn một bên không, lúc này đôi bên cần phải lôi kéo tu sĩ bên thứ ba thậm chí là bên thứ tư tham gia, cùng nhau trao đổi, mới có thể thỏa mãn nhu cầu của nhau.
Bởi vậy phiên giao dịch trên bục vừa mới kết thúc, đã có vài tu sĩ xúm lại xung quanh Lục Huyền, mặc dù bọn họ không có linh chủng thích hợp, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định với Thanh Diệu Linh Trà và Ám Tủy Chi trong tay hắn, muốn thử xem có thể dùng loại vật phẩm khác để trao đổi hay không.
Mà kể cả không trao đổi được cũng chẳng sao, có thể làm quen với Lục Huyền cũng tốt. Hắn có thể trồng ra linh thực nhị phẩm quý hiếm phẩm chất thượng đẳng như vậy, đủ để thấy hắn có thiên phú rất tốt trên phương diện đào tạo linh thực rồi, quen biết với một người như vậy, tuyệt đối không sai.
"Lục sư đệ, ta có một chiếc đan lô nhị phẩm, sư đệ xem có thể đổi lấy lá Thanh Diệu Linh Trà kia không?" Một tu sĩ thanh niên có tu vi Luyện Khí tầng chín lên tiếng hỏi.
"Đan lô nhị phẩm?" Trong lòng Lục Huyền có phần hứng thú với thứ này. Trước mắt, các phần thưởng hắn mở ra được từ bên trong quầng sáng thường bao gồm pháp khí, phù lục, đan dược, công pháp, đan phương, nhưng chưa thấy xuất hiện thứ như đan lô.
Sau khi hắn hấp thu nhiều gói kinh nghiệm đan phương Bồi Nguyên Đan như vậy, trong lòng đã hiểu biết cực kỳ sâu sắc thấu đáo về quá trình luyện chế loại đan dược này rồi, vì vậy cũng có chút ý tưởng trực tiếp bắt tay vào luyện đan.
"Không biết sư huynh muốn trao đổi như thế nào?" Lục Huyền tò mò hỏi.
Nghe câu hỏi của Lục Huyền, tu sĩ thanh niên biết mình có hi vọng rồi, gã thoáng do dự một chút mới lên tiếng hỏi: "Đổi hai mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà phẩm chất thượng đẳng, có được không?"
"Vậy cứ dựa theo lời sư huynh nói." Lục Huyền gật đầu đồng ý, dùng hai mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà đổi được một món đan lô nhị phẩm, nết tính cặn kẽ ra thì hắn chính là bên có lợi hơn một chút.
Hắn tiếp nhận cái đan lô tròn vo có hai tai ba chân từ trong tay vị tu sĩ thanh niên nọ, rồi nhanh chóng cất vào trong túi trữ vật của mình.
"Sư đệ, xin dừng bước." Đang lúc hắn định rời đi, đột nhiên một giọng nói âm nhu vang lên bên tai.
Lục Huyền nhìn sang, hóa ra người vừa lên tiếng gọi hắn chính là hậu bối của trưởng lão Kết Đan từng được Bách Lý Kiếm Thanh giới thiệu cho hắn nghe trước đó, lúc này đối phương đang chăm chú nhìn vào hắn.
"Sư đệ, trong tay ta có một gốc linh thụ tương đối kỳ lạ, vẫn còn sinh cơ có thể bồi dưỡng bình thường, phẩm cấp của nó hẳn là không thấp hơn tam phẩm, nhưng dáng vẻ của nó có hơi quái lạ, chẳng biết sư đệ có hứng thú không?"
"Linh thụ hình thù kỳ quái sao? Có thể cho ta xem trước được không?" Lục Huyền hiếu kỳ hỏi.
"Sư đệ đi theo ta."
Tu sĩ thanh niên âm nhu kia dẫn Lục Huyền đi tới góc sân, lập tức lấy một gốc cây nhỏ kỳ dị từ trong túi trữ vật ra. Cây nhỏ này cao chừng nửa thước, cành cây khô héo như làn da lão hóa, càng kinh ngạc hơn là trên thân cây khô nọ lại có mấy chục con ngươi mọc dày đặc chi chít, những con ngươi kia hoặc là nhắm chặt, hoặc là he hé, trông tà dị vô cùng.
"Dáng vẻ đại khái là như vậy." Thanh niên âm nhu vừa thấy Lục Huyền đã nhìn rõ loại linh thực quái dị kia, lại nhanh chóng thu nó vào trong túi trữ vật.
"Ta trồng trọt linh thực đã nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một loại linh thực như vậy..."
Ngoài miệng Lục Huyền nửa thật nửa giả nói, nhưng trong lòng lại nghĩ thầm, hẳn là nó cũng thuộc dạng linh thực tà dị giống như Quỷ Diện Thạch Cô và Kinh Cức Cốt, hắn đang lặng lẽ gieo trồng bên trong Kiếm Môn trấn. Nhưng hắn cũng không nói sai, gốc cây nhỏ mọc đầy con ngươi trước mắt có trình độ tà dị vượt xa Quỷ Diện Thạch Cô và Kinh Cức Cốt rất nhiều.
"Tuy vẻ ngoài của cây nhỏ này rất quái dị, nhưng ta có thể đảm bảo nó không phải tà ma, sư đệ cứ yên tâm." Thanh niên âm nhu đảm bảo với Lục Huyền.
"Dù nó là linh thực, nhưng ta vốn không biết phương pháp bồi dưỡng nói, nếu đào tạo không thỏa đáng, chẳng phải sẽ biến thành công dã tràng sao? Hơn nữa, những con ngươi này mang đến cho ta một loại cảm giác tà dị vô cùng, nếu không cẩn thận sẽ mang đến tai họa cho Linh thực sư." Trên mặt Lục Huyền lộ ra vẻ do dự.
"Như vậy đi sư đệ, gốc cây nhỏ trong tay ta đổi lấy gốc Ám Tủy Chi và thêm ba mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà nữa, ngươi thấy thế nào? Nếu nó thật sự là linh thực tam phẩm, cái giá này còn lâu mới đủ."
Lục Huyền khẽ gật đầu, thanh niên âm nhu kia nói không sai, dù gốc quái thụ nhiều mắt này chỉ là linh thực tam phẩm phổ thông thì những loại vật phẩm trong tay hắn cũng không thể đổi được. Chính vì nó là loại linh thực tà dị không biết tên, nên hắn mới nhặt được món hời siêu cấp như vậy.