Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 254 - Chương 254: Thay Thế Trận Pháp!

Chương 254: Thay Thế Trận Pháp! Chương 254: Thay Thế Trận Pháp!

"Tỷ lệ tử vong không đến nửa thành (0.5%), hoàn toàn có thể nói là vị sư thúc Trúc Cơ dẫn đoàn đã tận lực rồi. Hơn nữa, bên trong bí cảnh mới có đủ loại cơ duyên, bảo vật. So sánh với những thứ kia, thì một chút mạo hiểm này gần như là không đáng kể. Nhưng tóm lại vẫn có nguy hiểm. Loại tình huống này, rơi vào trên người tu sĩ khác, có khả năng nó sẽ trở thành đề tài câu chuyện trong những lúc trà dư tửu hậu, nhưng rơi vào chính mình, lại rất có khả năng sẽ biến thành tai họa ngập đầu."

Hắn nghĩ thầm trong đầu, bước chân cũng không ngừng lại, một mực đi xuyên qua khu quảng trường, quẹo vào một vài con hẻm nhỏ, cuối cùng mới dừng lại phía trước tiểu viện âm u của mình.

Bên ngoài tiểu viện không lưu lại bất cứ dấu vết của tu sĩ nào, Lục Huyền nhìn xung quanh một lượt, trận pháp vẫn còn nguyên vẹn, hoàn toàn không có dấu hiệu xâm nhập.

"Xem ra hai gã tu sĩ bị đe dọa kia khá là cố gắng nhé."

Lục Huyền mở trận pháp, tiến vào bên trong tiểu viện. Dù số lượng linh thực trong tiểu viện không nhiều lắm, nhưng mỗi một gốc đều là chủng loại trân quý hiếm thấy. Quỷ Diện Thạch Cô, Kinh Cức Cốt tam phẩm, Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm, cộng thêm Độc Toa Mộc tam phẩm hắn đang chuẩn bị trồng ở nơi này, tất cả chúng đều là linh thực tinh phẩm.

"Khi ở trong tông môn, mỗi ngày ta đều phải lo lắng về vấn đề an toàn của tiểu viện, rất sợ có người ngắt lấy đám linh thực bên trong đi. Lần này đến đây rồi, trong tay có Thiên Huyễn Vân Yên Trận tứ phẩm dung hợp đủ loại huyễn trận, sát trận, mê trận vào cùng một chỗ, coi như ta đã hoàn toàn yên tâm về những loại linh thực được gieo trồng bên trong này rồi."

Hắn thu hồi tòa trận pháp phòng ngự nhị phẩm phổ thông vẫn được bố trí bên ngoài tiểu viện, sau đó lấy trận bàn của Thiên Huyễn Vân Yên Trận từ trong túi trữ vật ra. Trên trận bàn là một mảnh mây khói cuồn cuộn, huyễn tượng mọc thành cụm.

Lục Huyền tìm một vị trí thích hợp, lập tức dùng linh lực kích hoạt trận bàn, để tấm trận bàn kia trực tiếp dung nhập vào trong lòng đất. Ngay lập tức, những đám mây khói màu nhũ bạch đã bốc lên ở bốn phía tiểu viện, tầng tầng lớp lớp huyễn tượng xuất hiện nhanh chóng rồi lại biến mất chỉ trong tích tắc.

Từ bên ngoài nhìn vào tiểu viện, đã có thêm một loại cảm giác xa cách không chân thật, nếu mạnh mẽ xông vào, chỉ sợ vừa tới gần mảnh sương khói kia thôi đã trực tiếp rơi vào bên trong Thiên Huyễn Vân Yên Trận, phải hứng chịu hàng loạt ảo ảnh vô cùng vô tận quấy rối tra tấn rồi.

Sau khi bày xong trận pháp, Lục Huyền đã cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Có trận pháp này chống đỡ, ngay cả khi tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đi đến, nó cũng có thể ngăn cản đối phương được một khoảng thời gian khá dài.

Huống chi, rất ít tu sĩ Trúc Cơ sẽ dừng lại ở Kiếm Môn trấn trong một khoảng thời gian dài, hầu hết những người định cư lâu dài ở nơi này đều là tu sĩ cảnh giới Luyện Khí.

Trận pháp này đã quá đủ để bảo vệ đám linh thực trong tiểu viện rồi.

"Đổi trận pháp nhị phẩm thành tứ phẩm, có thể nói là đổi súng bắn chim thành đại bác rồi, cảm tạ Huyễn Yên La Quả đã mang Thiên Huyễn Vân Yên Trận tới cho ta." Trong lòng Lục Huyền âm thầm cảm kích Huyễn Yên La Quả một phen.

Càng cảm nhận được lợi ích do linh thực phẩm cấp cao mang lại, hắn càng sốt sắng muốn gieo trồng chúng hơn.

Hắn đi vào trong linh điền, tìm một khu vực trống rồi lấy hạt linh chủng Độc Toa Mộc từ trong túi trữ vật ra, bắt đầu khởi động linh lực, Địa Dẫn Thuật cảnh giới đại thành nhẹ nhàng thay đổi kết cấu của linh nhưỡng bên dưới, để lộ ra một vết nứt vừa đủ chứa hạt linh chủng kia. Hắn đặt linh chủng Độc Toa Mộc vào trong khe nứt, một ý niệm quen thuộc lập tức hiện lên trong đầu.

【Linh thực tam phẩm Độc Toa Mộc...】

"Hoàn cảnh linh khí ở Kiếm Môn trấn kém hơn bên trong tông môn rất nhiều, nhưng linh khí vẩn đục lại thích hợp cho Độc Toa Mộc sinh trưởng hơn linh khí tinh thuần, ngoài ra, mấy loại linh thực âm phủ như Quỷ Diện Thạch Cô cũng đang sống ngay trong khu vực này, có thể nói là đôi bên có thể đồng thời bổ sung cho nhau cùng lớn mạnh. So sánh với những linh thực trước đó, Độc Toa Mộc này thích ăn độc vật cũng chẳng tính là gì."

Sau khi trồng Độc Toa Mộc xuống linh điền xong, hắn lại bắt đầu chạy đi xem xét trạng thái sinh trưởng của những loại linh thực khác.

Năm cây Quỷ Diện Thạch Cô được hấp thu đầy đủ oán niệm, tình trạng phát triển đều cực kỳ tốt, những đường hoa văn quỷ dị xuất hiện trên bề mặt càng trở nên sáng sủa hơn trước kia rất nhiều, thoạt nhìn lại có cảm giác chúng đang mỉm cười với Lục Huyền.

Chỉ còn vài luồng âm hồn oán niệm đang lảng vảng xung quanh linh điền, với chút linh trí thô sơ của chúng, dường như mấy thứ này cũng cảm nhận được nguy hiểm nến cứ lảng vảng ở khu vực gần Quỷ Diện Thạch Cô, nên gần như không đứa nào dám tới gần mấy cây nấm nọ.

Đột nhiên, khuôn mặt quỷ dị phía trên cây Quỷ Diện Thạch Cô lặng lẽ biến hóa, mấy luồng oán niệm đang bay gần đấy cứ như phát hiện ra món ngon tuyệt thế, cả lũ đồng loạt nhào xuống, bao vây xung quanh cây Quỷ Diện Thạch Cô kia.

Những luồng oán hồn còn lại cũng lắc lư xung quanh, như thể đang chờ cơ hội để nhập cuộc.

Khoảng chừng nửa khắc sau, Quỷ Diện Thạch Cô đã ăn uống no đủ, những đường hoa văn trên thân thể nó lại thay đổi lần nữa, khiến cho nhóm oán niệm đang vây quanh nó vội vàng bỏ chạy tứ tán, linh thể đã phai nhạt đi trông thấy.

"Đây chính là linh trí siêu thấp, không chịu nổi cám dỗ, tự cho là cơ hội tốt, nhưng thật ra đối phương chỉ lừa bịp mà thôi." Lục Huyền khẽ cảm thán một câu, lại cầm pháp khí nhị phẩm Oán Hồn Linh ra.

Ban đầu, bên trong kiện pháp khí này có rất nhiều âm hồn oán niệm không ngừng chen lấn đến chật cứng tràn đầy, nhưng sau khi Lục Huyền thả ra ba lần, có vẻ như không gian kia đã trống trải đi nhiều, chỉ còn lại gần một trăm luồng.

Lục Huyền dùng linh thức khống chế Oán Hồn Linh, giải phóng năm mươi luồng oán niệm từ bên trong ra.

Thêm năm mươi luồng oán niệm không ngừng bay lượn, lập tức khiến bầu không khí bên trong tiểu viện chuyển thành âm lãnh hơn rất nhiều, mà thỉnh thoảng lại có tiếng hú thê lương vang lên.

Sau khi giải quyết xong vấn đề dinh dưỡng cho Quỷ Diện Thạch Cô, Lục Huyền đi đến trước mặt Kinh Cức Cốt. Những khúc xương nhỏ dài trên thân thể Kinh Cức Cốt đã mọc nhiều hơn lần trước không ít, vô số chiếc gai xương rậm rạp chằng chịt trực tiếp cắm rễ bên trong những bộ hài cốt Lục Huyền từng để lại lúc trước, hệt như mấy bộ hài cốt kia đã nở hoa, tạo thành từng nụ hoa bạch cốt.

Hài cốt của yêu thú nhất phẩm Tử Vân Báo lúc trước đã bị Kinh Cức Cốt hấp thu được hơn một nửa, khi chạm nhẹ vào, những mảnh xương nhỏ bé lập tức vỡ vụn, lã chã rơi xuống, chất đống trên mặt đất. Chỉ có hài cốt của Man Giáp Ngưu nhị phẩm vẫn còn chịu đựng được lực hút, để giữ nguyên hình dạng hoàn chỉnh.

Cuối cùng, Lục Huyền đi tới bên cạnh Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm. Trên những cành cây khô như lớp da bị lột bỏ kia, có hàng chục con ngươi đang nhắm nghiền hoặc hé mở nom vô cùng tà dị.
Bình Luận (0)
Comment