Chương 266: Thanh Vân Phong!
Chương 266: Thanh Vân Phong!
"Ôi, đã đầy, thậm chí còn sắp tràn rồi." Lục Huyền cảm nhận được linh lực dồi dào không gì sánh được ở trong cơ thể, không khỏi cảm thán một câu.
"Cuối cùng, ta cũng có thể thử đi trùng kích cảnh giới Trúc Cơ rồi." Hắn hít một hơi thật sâu, ánh mắt trong suốt sáng ngời.
Phải biết rằng, ở trong Lâm Dương phường thị rộng lớn như vậy, nhưng chỉ có vẻn vẹn vài vị tu sĩ Trúc Cơ, đối với Lục Huyền ở thời điểm đó, tu sĩ Trúc Cơ cũng là một tồn tại cực kỳ cao xa, chỉ biết ngưỡng vọng, vậy mà bây giờ hắn cũng sắp thử đi đột phá cảnh giới rồi.
Hắn cất đan dược và phù lục nhận được sau khi mở quầng sáng màu trắng, rồi đi tới bên ngoài động phủ, tâm trạng vui vẻ, tìm một con Linh hạc ưu nhã, lập tức khởi hành.
Trên bầu trời, cuồng phong gào thét xẹt qua trước mặt nhưng Lục Huyền không hề bận tâm.
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Linh hạc đáp xuống một đỉnh núi cao ngàn trượng.
Tòa sơn phong cao ngất này tên là Thanh Vân phong, có nghĩa là một bước lên mây (bình bộ thanh vân), sau khi đệ tử ngoại môn của Thiên Kiếm Tông đạt tới Luyện Khí viên mãn, có thể tới sơn phong này xin tài nguyên đột phá cảnh giới Trúc Cơ.
Lục Huyền sải bước tiến vào, đến phía trước một khu đình viện rộng lớn, yên ả tĩnh mịch. Gian chính điện của khu đình viện này chiếm diện tích rất lớn, nhưng bên trong chỉ có ba tu sĩ, mỗi người đều đang đọc một quyển sách cổ nặng trịch.
Lục Huyền đi đến phía trước một nữ tu thùy mị, nhỏ giọng nói: "Sư thúc, tại hạ Lục Huyền may mắn tu luyện tới cảnh giới Luyện Khí viên mãn, dự định thử nghiệm đột phá Trúc Cơ, xin sư thúc xác nhận."
"Chúc mừng sư điệt, trước khi được cung cấp Trúc Cơ Đan, cần phải có ba người chúng ta cùng xác nhận linh lực bên trong cơ thể sư điệt có thỏa mãn điều kiện hay không đã, đồng thời cũng sẽ kiểm tra trên người sư điệt có vết thương nghiêm trọng hoặc nhất là các bệnh kín hay không, hy vọng sư điệt có thể hiểu được."
Lục Huyền gật đầu bày tỏ mình đã hiểu.
Cũng đúng thôi, giá trị của Trúc Cơ Đan vốn đắt đỏ, không thể cho không đệ tử ngoại môn được, cho nên trước khi ban xuống, cần phải xác nhận tu vi của đệ tử kia có thỏa mãn điều kiện đột phá Trúc Cơ hay không. Đồng thời, tu sĩ muốn đột phá Trúc Cơ cũng cần có trạng thái tinh thần và thể chất tốt nhất, như vậy mới có hy vọng đột phá cao hơn, nếu trong cơ thể có bất kỳ nguy cơ tiềm ẩn nghiêm trọng nào, rất có khả năng sẽ dẫn đến đột phá thất bại.
Nếu không cẩn thận, có người còn rơi vào kết quả bị thương nặng.
Khi gia nhập tông môn, bên trên cũng không kiểm tra quá nghiêm ngặt tất cả những tu sĩ báo danh, dù sao bọn họ cũng chỉ là đệ tử ngoại môn, kể cả khi có mật thám từ môn phái khác hay là tà ma ngoại đạo trà trộn vào, cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng Trúc Cơ thì khác, sau khi tấn thăng thành công, bọn họ sẽ trở thành đệ tử nội môn của tông môn, có cơ hội tiếp xúc với các chuyện cơ mật hạch tâm bên trong tông môn, lần kiểm tra này cũng nhằm mục đích kiểm tra tính chất linh lực trong cơ thể đệ tử, có bị tà ma xâm nhập ô nhiễm hay không.
Sau khi Lục Huyền đồng ý, ba người trước mặt lần lượt tiến lên xác nhận linh lực của Lục Huyền, kiểm tra tình trạng cơ thể thậm chí có người còn lấy một chiếc gương đồng tản ra một mảnh thanh quang lất phất chiếu rọi toàn thân hắn, nhưng đương nhiên là không có phản ứng gì.
"Chúc mừng sư điệt đạt yêu cầu. Chắc hẳn sư điệt đã chuẩn bị rất lâu cho ngày hôm nay rồi." Nữ tu thùy mị kia cười nói với Lục Huyền.
Lục Huyền đã sớm dự đoán được điều này, bắt đầu từ Luyện Khí tầng hai, thì về cơ bản, toàn bộ linh lực trong cơ thể hắn đều đến từ quầng sáng thưởng cho, mà hắn lại rất ít khi ra ngoài, cho nên lượng linh lực vẩn đục trong cơ thể hắn ít đến mức gần như có thể bỏ qua được.
Còn về trong cơ thể có bệnh kín gì ư? Cười chết mất, tu luyện đến tận Luyện Khí viên mãn mà số lần hắn đánh nhau hoàn toàn có thể đếm được trên đầu ngón tay, lại có những môn công pháp luyện thể thượng đẳng như 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》 và 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》, thì làm sao có thể để lại bệnh kín được?
Càng không cần phải nói đến tà ma gì gì đó, có Vô Cấu Ngọc hộ thể, bách tà bất xâm.
"Ba ngày sau mời sư điệt qua đây, cùng với mấy vị đồng môn khác trùng kích cảnh giới Trúc Cơ." Nữ tu mềm mại lại nhẹ nhàng nói với Lục Huyền.
… truyen .y.y ...
Trong nháy mắt, ba đã ngày trôi qua. Lục Huyền lại đến Thanh Vân phong, vẻ mặt bình thản tiến vào bên trong đình viện tĩnh mịch.
Ba vị tu sĩ Trúc Cơ lần trước vẫn đang túc trực ngay trong chính điện, ngoài ra vẫn còn mấy vị đồng môn đang ngồi ở một bên, từ trạng thái sung mãn trên cơ thể bọn họ, hoàn toàn có thể biết được những người này cũng đạt đến tu vi Luyện Khí viên mãn chuẩn bị đột phá cảnh giới Trúc Cơ.
Ba tu sĩ Trúc Cơ vừa thấy Lục Huyền tiến vào, đã mỉm cười gật đầu biểu thị thiện ý.
Một lát sau, nữ tu Trúc Cơ thùy mị đi đến phía trước mặt mọi người.
"Được rồi, nhóm đệ tử ngoại môn chuẩn bị đột phá cảnh giới Trúc Cơ trong khoảng thời gian gần đây đều đã tới đông đủ. Tổng cộng có bảy người, trong đó có ba người lần đầu tiên thử nghiệm đột phá, ba người lần thứ hai và một người đã là lần thứ ba. Dựa theo quy củ tông môn, lần đầu tiên sẽ được nhận miễn phí một viên Trúc Cơ Đan để trùng kích cảnh giới, lần thứ hai sẽ dùng nửa giá ban xuống một viên Trúc Cơ Đan, lần thứ ba phải mua nguyên giá."
Đám người Lục Huyền nghe vậy, lại đưa mắt nhìn nhau. Rất nhanh, đã có bốn người trong nhóm bọn họ tiến lên phía trước, giao cho nữ tu thùy mị một lượng linh thạch bất đồng.
Hắn chú ý thấy, một thanh niên với biểu cảm lạnh lùng trong bốn người kia đã móc ra ít nhất là hai nghìn viên linh thạch. Nói vậy, vị này chính là đồng môn muốn trùng kích cảnh giới Trúc Cơ lần thứ ba.
Trong lòng Lục Huyền có mấy phần kính ý, trùng kích lần thứ ba không chỉ đơn giản là tiêu hao nhiều linh thạch, còn cần dũng khí và quyết tâm lớn lao. Sau khi đánh sâu vào Trúc Cơ thất bại, linh lực trong cơ thể tu sĩ sẽ thụt lùi rất nhiều, mặc dù vẫn chưa giảm đến mức rơi xuống Luyện Khí tầng chín, nhưng vẫn cần một khoảng thời gian khá dài để tích lũy đạt đến cảnh giới viên mãn và một lần nữa trùng kích Trúc Cơ, chứ đừng nói đến là lần thứ ba.
Lục Huyền khó mà tưởng tượng nổi, rốt cuộc là thanh niên lạnh lùng nghiêm nghị kia đã phải bỏ ra bao nhiêu thời gian và tinh lực, mới có thể bước vào Thanh Vân phong lần thứ ba. Vì vậy, trong lòng hắn không có bất kỳ ý tứ khinh thường nào, mà trái lại còn tràn đầy khâm phục.
"Đây là Trúc Cơ Đan của các ngươi, kiểm tra một chút trước đi, sau đó tiến vào bên trong Truyền Công điện, mượn gian mật thất yên tĩnh bên trong đó để trùng kích cảnh giới Trúc Cơ." Nữ tu dịu dàng lúc trước lại dùng linh thức nâng bảy hộp ngọc nhỏ đi tới trước mặt bảy người Lục Huyền.
Lục Huyền cầm hộp ngọc nhỏ trên tay, nhẹ nhàng mở ra. Chỉ thấy một viên đan dược to bằng quả nhãn đang lặng lẽ nằm yên trong hộp, trên bề mặt viên đan dược này có rất nhiều linh văn không ngừng lưu chuyển, khiến cho ánh sáng yếu ớt mơ hồ tản ra tứ phía.