Chương 285: Kiếm Đường!
Chương 285: Kiếm Đường!
Đang lúc xúc động, đột nhiên Lục Huyền phát hiện một con chim lạ vừa tiến vào trong phạm vi sơn phong của mình.
Bóng dáng của hắn lập tức hóa thành một luồng khói, chỉ trong nháy mắt đã bay tới chân núi.
Dường như con dị điểu kia là một bộ khôi lỗi, bởi vì trong hốc mắt của nó có nhét một khúc gỗ, khi xoay chuyển, gương mặt con chim này sẽ thoáng hiện một chút ngây ngô.
Có cảm giác bộ linh vũ trên đôi cánh của nó được cấu tạo bởi rất nhiều những mũi kiếm thật nhỏ, bởi vì chỉ cần liếc mắt nhìn một cái cũng thấy thứ này vô cùng sắc bén.
Dường như đã cảm nhận được sự tồn tại của Lục Huyền, con mắt làm bằng gỗ của dị điểu khôi lỗi thoáng xoay tròn, nó lập tức mở cái mỏ chim ra, một giọng nói trong trẻo truyền đến: "Lục sư đệ, ta là Thẩm Diệp, từng đưa cho ngươi hai hạt linh chủng Kiếm Thảo ở Tư Nông điện đây, không biết ngươi còn nhớ haykhông? Từ chỗ Hạ Sâm ở Tư Nông điện, ta biết ngươi đã tấn thăng cảnh giới Trúc Cơm trở thành đệ tử nội môn rồi. Chúc mừng sư đệ cá chép vượt Long Môn, một bước nhảy lên trời. Nhưng kể cả khi thân phận thay đổi thì lời hứa trước đó của ta với sư đệ vẫn còn nguyên hiệu lực, chỉ cần sư đệ có thể bồi dưỡng ra hai cây Kiếm Thảo, ta sẽ dẫn sư đệ vào trong Kiếm đường, để sư đệ gia nhập vào hàng ngũ bồi dưỡng cải tạo Kiếm Thảo. Nếu sư đệ có hứng thú, có thể đi theo con khôi lỗi điểu này của ta, qua Kiếm đường nhìn xem."
Truyền đến đây, giọng nói của Thẩm Diệp lập tức tan biến, dị điểu khôi lỗi ngậm mỏ lại, dùng đôi mắt bằng gỗ của mình chăm chú nhìn Lục Huyền.
"Kiếm đường... Bồi dưỡng cải tạo Kiếm Thảo."
Phải biết rằng, từ thật lâu trước đó, Lục Huyền đã sớm hiểu được tầm quan trọng của Kiếm Thảo đối với Thiên Kiếm Tông. Bởi vậy ở thời điểm hắn còn là đệ tử ngoại môn, đã thông qua Tư Nông điện, cố gắng sử dụng Kiếm Ấn để trao đổi lấy linh chủng Kiếm Thảo, nhưng vì thân phận đệ tử ngoại môn, hắn không có tư cách gieo trồng loại linh thảo quý hiếm này.
Nhớ ngày trước, khi còn ở bên trong Lâm Dương phường thị, hắn ngoài ý muốn bồi dưỡng ra Kiếm Thảo, rồi thông qua quầng sáng lưu lại từ nó, hắn đã mở ra được Tốn Lôi Kiếm Hoàn quý hiếm. Vì vậy, hắn vô cùng hứng thú với loại linh thực mang tên Kiếm Thảo này.
Bởi vậy, vừa tìm được cơ hội để tiếp xúc gần hơn với loại linh thực mình vẫn ước mơ, Lục Huyền không chút do dự, đã ra hiệu cho con dị điểu khôi lỗi bay ở phía trước dẫn đường, còn mình cất bước đi tới vị trí Kiếm đường mà Thẩm Diệp vừa đề cập đến.
Chỉ hơn một khắc sau, hắn đã đi đến phía trước một tòa đại trận. Trận pháp này bao phủ cả một không gian vô cùng khổng lồ, bên ngoài có vô số kiếm khí tung tăng bơi lội như cá trên mặt nước.
Có một tu sĩ hiền hậu đang đứng chờ Lục Huyền bên ngoài đại trận, tu sĩ này vẫn vác một cái hộp kiếm màu đen thẫm trên lưng, người đứng ở nơi đó lại giống như một thanh trường kiếm thẳng tắp với kiếm ý nội liễm, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường.
"Thẩm sư huynh!" Lục Huyền vội vàng tiến lên, khom lưng thi lễ.
Tu sĩ trước mặt chính là Thẩm Diệp đã từng có duyên gặp gỡ một lần với hắn, đối phương chính là điện chủ Tư Nông điện, có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
"Lục sư đệ đừng đa lễ như vậy." Thẩm Diệp lập tức cất con dị điểu khôi lỗi đi, ấm áp mỉm cười nói.
"Sư đệ đã quyết định đi tới Kiếm đường, chắc hẳn trong lòng cũn grất có hứng thú với Kiếm Thảo, để ta dẫn sư đệ đi thăm thú nơi này một phen." Thẩm Diệp không dài dòng nhiều đã xoay người, nhẹ nhàng vung tay một cái.
Ngay lập tức, một luồng kiếm ý vô hình đã bay ra, cắm lên bề mặt đại trận, để lộ ra một khe hở đủ cho hai người đi qua.
Lục Huyền nhanh chóng đi theo phía sau vị tu sĩ hiền hậu này.
Từng tia kiếm quang tinh vi vô hình, nhanh như cắt xẹt qua gò má hắn, có cảm giác chỉ cần hắn hơi có động tác khác lạ nào đó là từng tia kiếm quang này lập tức sẽ hóa thành kiếm khí vô tận, bao phủ hắn vào bên trong.
Sau khi tiến vào đại trận, thứ đập vào mắt hắn chính là một tòa sơn phong cực lớn, phóng thẳng lên trời, cùng rất nhiều thanh phi kiếm với những kích cỡ hình dạng khác nhau, tự do xuyên qua những đám mây trên trời.
Khắp mọi nơi bên trên sơn phong đều có kiếm khí bắn ra, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng kiếm ngân trong trẻo.
Trong lúc ngẫu nhiên, hai người bọn họ có đi ngang qua vài tu sĩ khác, nhưng trên thân mỗi người đều ẩn chứa một luồng kiếm ý đáng sợ, khiến Lục Huyền không nhịn được có chút líu lưỡi, không nói nên lời.
"Lục sư đệ, không ngờ ngươi lại mang đến cho ta một sự bất ngờ lớn như vậy, nếu không phải tình cờ nghe Hạ Sâm nhắc tới, ta còn không biết ngươi đã tấn thăng cảnh giới Trúc Cơ đâu." Trong khi Lục Huyền đang quan sát xung quanh, Thẩm Diệp ấm áp như ngọc ở bên cạnh lại mở miệng cười nói.
Sau khi gã tặng cho Lục Huyền hai hạt linh chủng Kiếm Thảo xong, trong lòng cũng không ngờ Lục Huyền lại có thể đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy.
Vào thời điểm đó, dựa trên sự hiểu biết của gã về Lục Huyền, thì dường như người này chỉ có tư chất chỉ phổ thông, nếu muốn đột phá Trúc Cơ kỳ, nhất định phải mất thêm mười mấy năm không ngừng cố gắng nữa, còn chưa chắc sẽ thành công.
Bởi vậy mà ở thời điểm biết được tin Lục Huyền từng bồi dưỡng ra được một gốc Kiếm Thảo phẩm chất thượng đẳng ở cảnh giới Luyện Khí, gã đã nổi lên lòng mến tài, dứt khoát tặng riêng hai hạt linh chủng Kiếm Thảo cho hắn. Gã cũng hứa hẹn với Lục Huyền, chỉ cần lần này, hắn có thể trồng trọt thành công, bản thân sẽ đặc cách chọn hắn làm đệ tử nội môn, còn giới thiệu vào hàng ngũ những vị Linh thực sư đang cải tiến Kiếm Thảo.
Ai ngờ, Kiếm Thảo vẫn còn một đoạn thời gian nữa mới thành thục, Lục Huyền đã âm thầm trở thành một tu sĩ Trúc Cơ rồi.
Mặc dù trong lòng rất kinh ngạc nhưng gã lại rất vui khi nhìn thấy kết quả này, Lục Huyền đột phá đến Trúc Cơ, đương nhiên là không còn gì tốt hơn rồi... Ít nhất là hắn có thể đường đường chính chính bồi dưỡng Kiếm Thảo mà không lo phải phá hư quy củ của tông môn.
"Lục sư đệ, ngươi đổi nhiều linh thực ở chỗ Tư Nông điện như vậy rồi, chắc hẳn đã rõ tính đặc thù của Kiếm Thảo. Kiếm Thảo vốn là một loại linh thực trụ cột, cực kỳ quan trọng của tông môn. Mỗi một gốc Kiếm Thảo đều là Kiếm Khí trời sinh, dù chỉ là một gốc Kiếm Thảo phổ thông, cũng đủ khả năng trở thành một món bảo vật rất tốt đối với tu sĩ cảnh giới Luyện Khí của tông môn. Chưa kể, sau khi trải qua vô số các thế hệ tu sĩ chuyên tâm bồi dưỡng và cải tiến, loại linh thực này đã diễn sinh ra rất nhiều biến hóa khác nhau, thậm chí còn có phẩm chủng Kiếm Thảo đặc thù, có thể bồi dưỡng ra Kiếm Khí tứ phẩm, ngũ phẩm. Vì vậy, dù ngươi có sở hữu nhiều Kiếm Ấn hơn nữa, một khi chưa có thân phận đệ tử nội môn, sẽ không nhận được tư cách gieo trồng Kiếm Thảo, càng không cần phải nói đến chuyện nắm giữ phương pháp ngưng luyện linh chủng Kiếm Thảo."
Thẩm Diệp giới thiệu cặn kẽ tình huống có liên quan đến Kiếm Thảo cho Lục Huyền.