Chương 287: Kế Hoạch Bồi Dưỡng Kiếm Thảo Biến Chủng!
Chương 287: Kế Hoạch Bồi Dưỡng Kiếm Thảo Biến Chủng!
"Cái gì?" Lục Huyền thoáng sửng sốt, có chút không phản ứng kịp: "Bỏ ra Kiếm Ấn mời ta tới bồi dưỡng Kiếm Thảo, để ta nhận được phần thưởng từ quầng sáng đơn giản như vậy sao? Chuyện tốt bực này còn có thể tìm được ở đâu chứ?"
Vẻ mặt hắn đầy trang trọng nghiêm túc, lập tức tiếp nhận mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, sau đó chậm rãi, nói ra từng chữ đầy ắp tình cảm sâu sắc: "Vì tông môn, chút hi sinh này chẳng là gì cả."
Thẩm Diệp nghe vậy, trong lòng không khỏi sinh kính ý, càng nhìn càng thấy Lục Huyền trước mặt vô cùng hợp mắt mình.
Mặc dù gã cũng rất có hứng thú với chuyện trồng Kiếm Thảo, nhưng bảo gã hi sinh thời gian tu luyện của mình dùng để bồi dưỡng linh thực, lại là chuyện vạn lần không thể. Vì vậy, gã vô cùng khâm phục sự lựa chọn của Lục Huyền.
Lục Huyền lại đi vòng quanh Kiếm đường một lượt, sau khi nhận được mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, Thẩm Diệp lại đích thân đưa hắn ra khỏi đại trận Kiếm đường, nhìn bóng dáng hắn ngồi trên Linh hạc xuyên vào mây xanh.
Lục Huyền trở lại chân núi, tâm niệm vừa động, những đường chỉ màu bạc mỏng manh thoáng lóe lên rồi biến mất, hắn mở Lưu Quang Phù Trận, lập tức tiến vào sơn phong.
Mấy hơi thở sau, hắn đã trở về đình viện của mình. Vừa rồi, rõ ràng mình chẳng làm gì cả cũng được miễn phí tặng cho mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, đã khiến tâm trạng của hắn cực kỳ sung sướng, bước chân đi cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Lục Huyền tiến vào trong phòng, cầm mười hạt linh chủng Kiếm Thảo ra, nhẹ nhàng đặt chúng lên bàn.
"Không ngờ cũng có một ngày ta đi trồng linh thực còn được người khác trả thù lao hậu hĩnh."
Mặc dù sau khi Kiếm Thảo thành thục, sẽ phải trả lại cho Kiếm đường, nhưng ít nhất là quầng sáng xuất hiện trong quá trình bồi dưỡng lại là thứ hoàn toàn thuộc về hắn.
Dựa theo kinh nghiệm hắn trồng trọt nhiều linh thực như vậy, thông thường phần thưởng từ quầng sáng có giá trị cao hơn bản thân linh thực.
"Nhất định phải biểu hiện tốt một chút, tranh thủ thu được càng nhiều linh chủng Kiếm Thảo phẩm cấp cao hơn." Trong lòng Lục Huyền âm thầm hạ quyết tâm.
"Trong quá trình trồng trọt có thể sử dụng các loại kiếm khí khác nhau đi tẩm bổ kích thích Kiếm Thảo, cố gắng hết mức để bồi dưỡng ra Kiếm Thảo biến chủng. So sánh với những đồng môn khác trong Kiếm đường, ta có một ưu thế tự nhiên hơn, dựa vào năng lực hiểu rõ trạng thái tức thời của Kiếm Thảo, ta hoàn toàn có thể kích thích linh thực mà không gây ra quá nhiều tổn thương cho nó. Làm như vậy sẽ đảm bảo được tất cả Kiếm Thảo đều hoàn toàn thành thục, đồng thời trong quá trình đào tạo, cũng có thể liên tục thực hiện một chút điều chỉnh nho nhỏ, nhằm gia tăng xác suất biến dị của Kiếm Thảo. Vấn đề duy nhất hiện nay là khả năng lĩnh ngộ 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 của ta còn chưa đủ sâu sắc thấu đáo."
Lục Huyền nghĩ thầm, đột nhiên trong đầu lóe lên một tia sáng.
"Đúng rồi, ta lĩnh ngộ 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 chưa đủ khắc sâu, nhưng chẳng phải trong tay ta đang có một loại công cụ rất tốt đó sao? Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm có thể tôi luyện và đề thăng uy năng kiếm khí, ta hoàn toàn có thể đánh kiếm khí tương ứng của 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 vào trong vỏ kiếm, chờ ấp ủ tinh luyện một khoảng thời gian ngắn rồi thả nó ra ngoài để tẩm bổ kích thích Kiếm Thảo. Cứ như vậy, kiếm khí từ yếu kém, có thể nâng lên trên mức trung bình, chỉ tốn thêm một chút thời gian thôi, nhưng chỉ cần chuẩn bị trước, lại bồi dưỡng linh thực sau là được rồi." Lục Huyền nhìn cái vỏ kiếm mang phong cách cổ xưa đang bao vây chặt chẽ lấy Xích Diễm Kiếm, trong đầu hưng phấn nghĩ.
《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 có bốn loại kiếm khí trụ cột, hắn dự định sẽ căn cứ vào tính chất khác nhau của từng loại kiếm khí, sau đó dùng mỗi loại kiếm khí đi tới tẩm bổ nuôi dưỡng hai cây Kiếm Thảo.
Xuân Vũ kiếm khí liên miên bất tuyệt, sinh sôi không ngừng, thích hợp trồng bên cạnh cái hồ nhỏ dồi dào linh khí.
Hạ Nhật kiếm khí dữ dằn cuồng nhiệt, có thể dùng Địa Dẫn Thuật tạo một mảnh linh điền phù hợp ở phía trên dòng dung nham do địa hỏa sinh ra kia, sau đó trồng hai hạt linh chủng Kiếm Thảo xuống đó.
Về phần hai loại kiếm khí Thu Phong và Đông Tuyết, cái trước có thể được trồng ngay lối vào Hắc Phong động, cái sau trồng ở trong hang đá.
Nhóm linh chủng Kiếm Thảo sẽ được phân chia ra, được các loại kiếm khí khác nhau nuôi dưỡng và kích thích, lại được hắn cố gắng hết sức đi cung cấp hoàn cảnh linh khí tương tự cho, cuối cùng là tạo điều kiện cho chúng bổ sung giúp nhau tăng thêm sức mạnh, từ đó nhanh chóng trưởng thành hơn.
Làm như vậy, đến cuối cùng chỉ còn dư lại hai trong số mười hạt linh chủng Kiếm Thảo mà thôi.
Ngay khi Lục Huyền đang do dự không biết nên giải quyết hai hạt này như thế nào, đột nhiên ánh mắt hắn lại xẹt qua Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, trong đầu nổi lên một ý nghĩ mới mẻ.
"Tại sao cứ nhất định phải kích thích cải tạo sau khi đã gieo trồng linh thực chứ? Ta hoàn toàn có thể kích thích cải tạo chúng ngay từ giai đoạn linh chủng, để cho nó sản sinh biến dị mà? Giống như lúc cải tạo Linh Huỳnh Thảo vậy, kích thích từ giai đoạn linh chủng có xác suất đạt được linh thực biến dị cao hơn là kích thích thay đổi trong giai đoạn gieo trồng linh thực. Cứ áp dụng phương pháp tương tự để tiến hành kích thích Kiếm Thảo ở giai đoạn linh chủng, có lẽ cũng gia tăng được xác suất Kiếm Thảo biến dị.”
“Chỉ có điều, làm như vậy sẽ phải trả cái giá cao hơn một chút, bởi vì rất có khả năng biến dị thất bại, và hoàn toàn mất đi linh chủng Kiếm Thảo, không giống như kích thích trong giai đoạn gieo trồng linh thực, dù xảy ra chuyện gì ta vẫn có thể bù đắp được chỗ thiếu hụt kia.”
“Về phần nên kích thích linh chủng như thế nào... Trước mắt, ta đã có sẵn công cụ là Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm rồi. Cứ để linh chủng Kiếm Thảo vào trong Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, liệu cái vỏ kiếm này có tôi luyện linh chủng được không? Xích Diễm Kiếm cắm trong vỏ kiếm thời gian dài như vậy, kiếm ý liên quan đến nó đã lưu lại bên trong vỏ kiếm, sau khi rút phi kiếm ra, ta có thể dựa vào chỗ kiếm ý này để đi kích thích kích thích linh chủng Kiếm Thảo."
Lục Huyền nghĩ đến là làm ngay, hắn nắm lấy cái vỏ kiếm cổ xưa kia, dùng sức rút Xích Diễm Kiếm ra.
Thân kiếm màu hỏa hồng được rút ra từng chút một, một mảnh khói lửa yếu ớt nhẹ nhàng chảy từ miệng vỏ kiếm, chảy ra theo thân kiếm, mãi cho đến khi hoàn toàn rút hết ra, trên mũi kiếm vẫn còn đọng lại vài luồng khí màu hỏa hồng.
Vỏ kiếm khẽ run, nó đang cố gắng thích ứng với trạng thái trống rỗng sau khi Xích Diễm Kiếm bị rút ra.
"Lần này cắm Xích Diễm Kiếm vào trong vỏ kiếm hơi lâu, vết tích lưu lại bên trong vỏ kiếm hơi nặng rồi." Lục Huyền dùng linh thức thăm dò vào bên trong vỏ kiếm, chợt phát hiện linh khí hệ hỏa bên trong cực kỳ nồng đậm dồi dào, mạnh mẽ và nóng bỏng.
Hắn lại cầm hạt linh chủng nhỏ dài như kiếm tới, trực tiếp nhét nó vào miệng Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm.
Có lẽ vì Xích Diễm Kiếm đã mở rộng vỏ kiếm ra một chút, nên linh chủng Kiếm Thảo không tốn chút sức nào đã nhanh chóng trượt vào bên trong vỏ kiếm. Vỏ kiếm không thích phi kiếm cắm vào, đang định từ chối nhưng chưa kịp cảm nhận gì, hạt linh chủng kia đã tiến vào bên trong rồi.