Chương 291: Tin Tức Về Thánh Anh Quả!
Chương 291: Tin Tức Về Thánh Anh Quả!
Còn như Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm, bởi vì lần trước Lục Huyền đã mang đến kha khá những con ngươi yêu thú, khiến cho hơn chục con mắt quái dị gắn trên thân cây khô già kia không còn nhắm lại như trước nữa, chúng hoặc đang mở hoặc khép hờ, nhìn chằm chằm vào Lục Huyền phía đối diện.
Lục Huyền chỉ nhìn chúng nó nhiều hơn mấy lần, lập tức cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, linh lực nhanh chóng vận chuyển, linh thức chợt khôi phục lại vẻ tỉnh táo bình thường.
"Bách Đồng Quỷ Mộc này thật là tà môn." Hắn âm thầm cảm khái một câu, rồi đi tới Vạn Bảo Lâu. Vừa bước vào đại sảnh rực rỡ rộng lớn này, một thiếu nữ diễm lệ đã tiến lên chào đón hắn.
Linh thức cẩn thận quét qua thân thể Lục Huyền, chỉ cảm thấy thể nội của hắn giống như một ngọn núi cao sừng sững, sâu không lường được. Sắc mặt thiếu nữ đột nhiên thay đổi, nàng hơi nghiêng người đứng bên cạnh Lục Huyền, cung kính nói: "Không biết tiền bối cần gì, Vạn Bảo Lâu sẽ tận lực đáp ứng."
Đang lúc nói chuyện, bỗng nhiên một lão giả có sắc mặt hồng hào nhẹ nhàng đi từ trên lầu xuống, người còn ở phía xa, đã cất giọng ân cần thăm hỏi Lục Huyền: "Chào đạo hữu."
Lục Huyền gật đầu đáp lại.
"Đạo hữu tuổi còn trẻ như vậy đã đột phá cảnh giới Trúc Cơ, lại xuất thân danh môn, đúng là tiền đồ vô hạn..." Lão giả âm thầm thở dài từ đáy lòng, sau đó dẫn Lục Huyền tiến vào một căn phòng trang nhã ở trên lầu, lại cho đám người dưới liên tục bưng linh trà, linh quả thượng đẳng lên mời mọc, khiến cho một người vốn là Linh thực sư như Lục Huyền cũng nhất thời cảm thấy choáng váng.
"Lần này Lục đạo hữu tới Vạn Bảo Lâu, là muốn chúng ta giúp đỡ chuyện gì nào?" Sau khi trò chuyện một lúc, hai người đã hiểu sơ bộ về đối phương, lão giả hồng hào kia mới lên tiếng hỏi.
"Trong tay ta có một ít linh thực, phẩm chất không tệ, muốn đổi lấy một vài loại linh chủng thích hợp từ quý lâu, chẳng biết chuyện này có được hay không?"
"Lục đạo hữu có yêu cầu gì về linh chủng?"
"Phẩm cấp không thấp hơn tam phẩm, càng cao càng tốt, tốt nhất là phẩm chủng hiếm thấy."
Lão giả nghe vậy, khuôn mặt hiện lên vẻ áy náy: "Xin lỗi Lục đạo hữu, sợ rằng phân lâu của Vạn Bảo Lâu ở Kiếm Môn trấn này không thể thỏa mãn yêu cầu của đạo hữu được. Xét cho cùng, khách hàng mục tiêu của Vạn Bảo Lâu chúng ta cũng là tu sĩ Luyện Khí, tuy bên trong có cất giữ nhiều loại linh chủng tam phẩm nhưng đều là phẩm chủng phổ thông, phỏng chừng sẽ khó có thể đáp ứng được nhu cầu của Lục đạo hữu. Nhưng sắp tới, một vị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bên trong Vạn Bảo Lâu sẽ tổ chức đại hội trao đổi bảo vật, có không ít tu sĩ Trúc Cơ tới tham dự. Trong tụ hội này sẽ có linh chủng thỏa mãn yêu cầu của đạo hữu, nghe nói đó là một hạt linh chủng hiếm thấy cấp bậc ngũ phẩm."
"Hả? Linh chủng gì?" Lục Huyền ngay lập tức bị tin tức này gợi lên hứng thú.
"Thánh Anh Quả ngũ phẩm, linh thực tràn đầy tà tính trong Tu Hành giới." Lão giả lộ vẻ mặt nghiêm túc đáp.
"Linh chủng ngũ phẩm?" Lục Huyền nghe xong, không khỏi thấp giọng kêu lên.
Phải biết rằng, linh thực ngũ phẩm tương ứng với cảnh giới Kết Đan, dù hắn ở trong Thiên Kiếm Tông cũng chưa từng được tiếp xúc với cấp bậc linh thực này. Tới tận bây giờ, linh thực tứ phẩm chính là loại linh thực có phẩm cấp cao nhất hắn từng gieo trồng, lần lượt là Huyền Trùng Đằng và Bách Đồng Quỷ Mộc.
Trong đó, hắn đã tốn một lượng lớn Kiếm Ấn mới đổi được linh chủng Huyền Trùng Đằng từ Tư Nông điện. Về phần Bách Đồng Quỷ Mộc, nó vốn là một loại linh chủng tà dị không xác định được danh tính, hắn đã dùng Thanh Diệu Linh Trà và Ám Tuỷ Chi, trao đổi được nó tại Thanh Đàn tiểu hội trong tông môn, đến tận khi gieo trồng xuống rồi, hắn mới biết được phẩm chủng của nó.
Quá trình đạt được cả hai loại này đều không dễ dàng, hắn cũng phải trả cái giá không rẻ. Bởi vậy khi nghe được lời nói của lão giả quản sự Vạn Bảo Lâu kia, trong lòng Lục Huyền không khỏi cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
"Tuy có hơi tà tính nhưng thứ này đích thực là linh chủng ngũ phẩm." Lão giả thấy Lục Huyền có vẻ không tin tưởng lắm, lại lần nữa nhấn mạnh một câu.
"Linh thực tà tính? Lời này có ý gì?" Lục Huyền tò mò hỏi.
Hắn đã gieo trồng không ít loại linh thực tà dị rồi, phẩm cấp cũng chúng nó cũng không thấp, thấp nhất là tam phẩm. Vì vậy, hắn cũng có độ thừa nhận tương đối cao về loại linh thực này. Mặc kệ nó có tính chất đặc biệt gì, chỉ cần mở ra quầng sáng có chứa phần thưởng thì tất cả đều là linh thực tốt.
"Linh thực Thánh Anh Quả cực kỳ hiếm thấy bên trong Tu Hành giới, phải cách rất nhiều năm mới thấy bóng dáng nó xuất hiện. Vạn Bảo Lâu vốn làm ăn buôn bán về mảng này, cần phải thu thập đủ các loại tin tức về bảo vật, cho nên ta có hơi hiểu biết về nó.”
“Lần này có một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ tới tham gia đại hội trao đổi bảo vật do nhóm cao tầng của Vạn Bảo Lâu tổ chức, hắn dự định sẽ bán linh chủng Thánh Anh Quả do mình tình cờ có được. Tương truyền trong Tu Hành giới, những tu sĩ trồng Thánh Anh Quả về sau đều khó bảo toàn tính mạng, một là chết thảm, hai là mất tích, cộng thêm bản thân Thánh Anh Quả tương đối tà dị nên rất nhiều Linh thực sư đều tránh nó như tránh bọ cạp, e sợ nó sẽ mang đến tai họa cho mình."
Lão giả sắc mặt hồng hào cũng không giấu giếm Lục Huyền, dù sao chuyện này cũng có liên quan đến uy tín đã tích lũy suốt mấy nghìn năm của Vạn Bảo Lâu, đương nhiên lão không thể tránh nặng tìm nhẹ, nói dối tin tức cho khác hàng. Quan trọng hơn là bản thân Lục Huyền tuổi còn trẻ đã có tu vi Trúc Cơ, lại là đệ tử của Thiên Kiếm Tông. Nếu bởi vì thông tin sai lệch khiến hắn chịu tổn thất nặng nề, có lẽ lão cũng không được chết già mất.
"Thì ra là thế." Lục Huyền khẽ gật đầu, lập tức rơi vào trầm ngâm suy nghĩ.
Hắn không quá tin vào mấy lời đồn đại kiểu này, bởi theo hiểu biết của hắn, dù thứ kia là linh thực tà dị đến mức nào, nó cũng chỉ có thể gây ra nguy hại đối với tu sĩ trên một mức độ nhất định nào đó mà thôi. Ví dụ như nhìn vào Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm quá lâu, lý trí sẽ bị mất phương hướng, nhưng chỉ cần hơi lưu ý là có thể tránh khỏi tình huống này.
Thêm nữa, hắn có thể khống chế trạng thái tức thời của linh thực do chính tay mình trồng trọt, nếu phát hiện chúng nó sinh ra thứ gì đó có hại cho mình, hắn hoàn toàn có thể giết chết mối họa kia ngay từ trong trứng nước.
"Ta có phần hứng thú với đại hội trao đổi bảo vật do tu sĩ Trúc Cơ của quý lâu tổ chức, cũng mong đạo hữu giới thiệu cho ta..." Lục Huyền thấp giọng nói.
"Người tổ chức là một trong những vị cao tầng của Vạn Bảo Lâu, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, đại hội được tổ chức ngay tại động phủ của ngài ấy."
"Khoảng cách từ động phủ đó đến Kiếm Môn trấn này có xa lắm không?" Vừa nghe đại hội trao đổi bảo vật không tổ chức ở bên trong Kiếm Môn trấn, trong lòng Lục Huyền đã có chút cảnh giác.
"Cách Kiếm Môn trấn cũng không xa lắm, khoảng sáu - bảy trăm dặm."
Lục Huyền nghe vậy thì gật đầu. Khoảng cách này vẫn nằm trong phạm vi hắn có thể chấp nhận được, hơn nữa, vị trí đó vẫn nằm trong phạm vi thế lực của Thiên Kiếm Tông, hẳn là lần này sẽ có không ít đồng môn của hắn cùng tới tham gia.