Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 302 - Chương 302: Giải Quyết Hậu Sự Cho Thanh Huyền Lộc!

Chương 302: Giải Quyết Hậu Sự Cho Thanh Huyền Lộc! Chương 302: Giải Quyết Hậu Sự Cho Thanh Huyền Lộc!

Lúc sắp đến sơn phong của mình, bỗng nhiên có tiếng lộc kêu kỳ ảo tràn đầy tịch mịch, truyền đến bên tai.

Sau khi con Linh hạc phía dưới nghe được âm thanh này, nó không tự chủ được lập tức giảm tốc độ xuống, linh lực trong cơ thể cũng lặng lẽ trở nên sinh động hơn vài phần.

Mấy hơi thở sau, một con cự lộc thân cao hai trượng từ đằng xa đi tới, nơi bốn móng của nó đáp xuống đều tạo nên từng tầng gợn sóng màu xanh. Gợn sóng đi qua nơi nào, linh thực của nơi ấy đều điên cuồng sinh trưởng, dồn dập để lộ ra sức sống mãnh liệt của mình.

"Chính là lão lộc tương đương với cảnh giới Kết Đan."

Lúc trước, Lục Huyền từng gặp con cự lộc này một lần rồi, nó tên là Thanh Huyền Lộc, linh thú ngũ phẩm. Tương truyền nó là linh thú do một tu sĩ Kết Đan nuôi dưỡng, nhưng đối phương đã qua đời rồi, và nhiều năm qua, con cự lộc này vẫn ở lại nơi này, miệt mài bảo vệ tông môn.

So sánh với lần gặp trước đó, dường như lần này, trạng thái của Thanh Huyền Lộc đã kém hơn một chút. Cặp sừng bạch ngọc trên đỉnh đầu nó đã ảm đạm đi rất nhiều, còn mơ hồ có xu thế chuyển sang màu xám trắng. Những túm lông trên thân thể nó cũng giống như đống cỏ dại dưới đất, khô héo nhỏ dài, toát lên một tia tử khí nhàn nhạt.

Vậy mà cự lộc lại mang đến sức sống dồi dào trên đoạn đường nó đi qua, trông cực kỳ mâu thuẫn, còn tương phản rõ rệt với cơ thể tiều tụy và không còn sức sống của nó.

Cự lộc nhanh chóng lướt ngang qua Lục Huyền, bóng dáng của nó biến mất ở phía chân trời, chỉ còn lại tiếng kêu xa xăm đến từ nơi xa xôi kia.

Dù Lục Huyền không nuôi dưỡng cự lộc, nhưng vẫn có thể nghe ra nỗi nhớ nhung da diết từ trong tiếng kêu của nó.

Hắn khẽ thở dài, lại bảo Linh hạc chở mình về sơn phong.

...

Tại một thế giới tràn ngập màu xanh ngắt, thứ đập vào mắt là vô số những cây linh mộc đồ sộ cùng với đám dây leo to dài bao phủ bốn phía, toàn bộ khu vực tràn ngập khí tức tinh thuần, thanh khiết nồng đậm.

Con Thanh Huyền Lộc Lục Huyền vừa bắt gặp trên đường đang uể oải nằm trên một cái lưới lớn do dây leo tự động bện thành.

"Tình trạng cơ thể của Thanh Huyền Lộc càng ngày càng kém." Một vị tu sĩ trung niên mặc áo bào xanh, mọc ra bốn mắt đang đứng sừng sững giữa không trung, trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ chăm chú nhìn con cự lộc phía dưới.

"Tuổi thọ hao hết, đại nạn buông xuống, đã đến lúc phải chuẩn bị hậu sự cho nó rồi." Bên cạnh vị tu sĩ trung niên này là một thanh niên tuấn mỹ, thi thoảng lại có hư ảnh kiếm khí vờn quanh trên thân thể thanh niên này, hư ảnh biến hóa muôn vàn, hiển hiện đủ các loại hình dạng kỳ trùng dị thú. Gã từ tốn nói.

"Chấp niệm quá sâu, nếu không xử lý thỏa đáng rất có thể sẽ gây nên ảnh hưởng bất lợi." Bốn con mắt trên mặt tu sĩ trung niên đột nhiên mở ra, khiến cho đôi mắt chợt lóe lên ở chỗ sâu bên trong vạn vật, thờ ơ đáp.

"Thanh Huyền Lộc này có chấp niệm rất sâu, nếu nó chết ở chỗ này, rất có thể sẽ gây ảnh hưởng đến toàn bộ bí cảnh, thậm chí còn có khả năng hóa thành tà ma." Tu sĩ trung niên nọ lạnh lùng trả lời, trong hai đôi mắt không mang theo bất cứ sắc thái cảm xúc nào.

Người này tên là Lôi Túc, gã cùng với thanh niên tuấn mỹ kia đều là Kết Đan chân nhân của Thiên Kiếm Tông, sau khi nhận được tin tức Thanh Huyền Lộc sắp chết, cả hai đã cùng nhau tìm đến nơi này để lo liệu hậu sự cho nó.

Những vị Kết Đan chân nhân khác trong tông môn đều có việc riêng bận bịu, hoặc là đang bế quan tu hành, hoặc là đang đóng quân ở phúc địa nào đó, hoặc là đã đi vân du tứ phương không rõ tung tích, cũng chỉ có hai người bọn họ rảnh rỗi, được điều động qua đây.

Thanh Huyền Lộc vốn là yêu thú ngũ phẩm, thực lực tương đương với Kết Đan sơ kỳ, còn là linh thú thủ hộ của Thiên Kiếm Tông, bởi vì nó cực kỳ phù hợp với bí cảnh này nên nhiều năm qua vẫn canh giữ bên trong.

"Ý của Lôi sư huynh là..." Tốc độ di chuyển của luồng kiếm ảnh bên người thanh niên tuấn mỹ kia đột ngột đẩy nhanh hơn ba phần, có cảm giác như nó đang muốn bắn ra khỏi thế giới hư ảo kia.

Tu sĩ trung niên bốn mắt vẫn một mực quan sát con Thanh Huyền Lộc già nua đang nằm trên cái lưới bằng dây leo kia, đột nhiên một tấm lá chắn bằng linh khí lặng lẽ xuất hiện, bao phủ hai người bọn họ vào bên trong, trực tiếp ngăn cách con mắt tò mò của thế giới bên ngoài.

"Thay vì để nó chết đi như vậy rồi lưu lại mối họa chấp niệm trong lòng, chi bằng hãy thẳng thừng giải quyết nó luôn để tránh ảnh hưởng đến bí cảnh. Nguyên liệu trên người yêu thú ngũ phẩm còn mang đến rất nhiều tác dụng khác nữa."

"Á." Thanh niên tuấn mỹ tức giận đến bật cười: "Lôi sư huynh, ngươi tu luyện môn công pháp diệt tình tịnh dục đến mức đầu óc cũng xảy ra vấn đề rồi à? Thanh Huyền Lộc là linh thú thủ hộ tông môn, nó đã tận tụy bảo vệ bí cảnh của tông môn suốt mấy trăm năm qua. Hơn nữa, ở thời điểm nó xuất hiện trong tông môn, chúng ta còn chưa ra đời đâu. Ai ngờ ngươi lại có suy nghĩ vô tình như vậy? Ta thấy tuổi thọ của Lôi sư huynh cũng chỉ còn lại chừng một trăm - hai trăm năm, ngươi ở trong Tu Hành giới lâu như vậy, đã đối phó với vô số tà ma yêu thú, cũng có một chút khả năng khi tọa hóa sẽ trực tiếp dị hóa, chi bằng đến lúc đó, để tránh khỏi nguy cơ này, ta sẽ giúp sư huynh kết thúc tính mạng. Hai cặp dị đồng của sư huynh có rất nhiều chỗ đặc thù, phỏng chừng sẽ được các huynh đệ khác vô cùng hoan nghênh." Thanh niên tuấn mỹ cười lạnh đáp.

"Nếu trước khi tử vong còn có thể mang lại chút ích lợi cho tông môn thì ta rất vui lòng tình nguyện, không chỉ là hai cặp mắt này mà những thứ khác như huyết nhục, tinh phách, bảo vật do ta lưu lại đều có thể dâng lên cho tông môn. Chắc hẳn Thanh Huyền Lộc này cũng có suy nghĩ giống hệt như ta." Lôi Túc thản nhiên nói, như thể sinh tử của gã vốn không là gì trước quyền lợi của cả tông môn.

"Được rồi, đừng nói nhiều nữa!” Thanh niên tuấn mỹ Cổ Kiếm Không phất tay quát lớn: "Ta mặc kệ Lôi sư huynh suy nghĩ và hành động như thế nào, nhưng Thanh Huyền Lộc này chắc chắn phải chết già. Về phần chấp niệm khắc sâu trong lòng nó, chỉ cần nghĩ biện pháp hóa giải là được. Nếu thực sự không giải quyết được, thì ta sẽ tiếp tục thủ hộ ở chỗ này. Để xem sau khi lão lộc chết đi, thứ chấp niệm kia sẽ biến hóa ra sao, nếu nó thật sự gây bất lợi đến bí cảnh hoặc tông môn, ta sẽ ra tay xử lý."

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Cổ Kiếm Không lộ ra một mảnh sát khí nồng đậm, gã kiên quyết nhìn tu sĩ trung niên bốn mắt kia, gằn giọng nói.

Đột nhiên một luồng kiếm quang huyễn hóa từ kiếm ảnh đang bay xung quanh Cổ Kiếm Không, trực tiếp bắn ra ngoài, chỉ trong tích tắc, nó đã hóa thành một con mãnh hổ, hung hăng phá vỡ tầng lá chắn linh khí kia.

"Mấy người các ngươi đi xung quanh tông môn hoặc những tông môn khác, tìm kiếm một vài tu sĩ am hiểu kết nối, chữa bệnh cho linh thú qua đây, nhìn xem đối phương có thể tìm được ngọn nguồn chấp niệm trong lòng Thanh Huyền Lộc hay không. Hứa sư điệt, sau khi ngươi tấn chức thành đệ tử chân truyền, bí cảnh Thanh Linh cỡ nhỏ này đều nằm dưới sự quản lý của ngươi, bất cứ lúc nào sư điệt cũng phải chuẩn bị sẵn sàng để mở trận pháp phòng hộ bí cảnh." Thanh niên tuấn mỹ Cổ Kiếm Không dặn dò một đám Trúc Cơ phía sau.
Bình Luận (0)
Comment