Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 305 - Chương 305: Thanh Mộc Nguyên Khí!

Chương 305: Thanh Mộc Nguyên Khí! Chương 305: Thanh Mộc Nguyên Khí!

Rất nhiều loại linh quả nhanh chóng được giao cho Lục Huyền, hắn lập tức dựa theo hình ảnh trong ký ức, cẩn thận phối chế chính xác từng phần, rồi thêm linh dịch được đặc chế, liên tục trộn đều tất cả. Cuối cùng, một chén Bách Quả Linh Tương có mùi thơm dịu tràn ra bốn phía đã xuất hiện trong tay hắn.

Hắn cẩn thận cầm nó đi đến trước người Thanh Huyền Lộc.

Dường như đã cảm nhận được mùi vị quen thuộc vẫn ẩn giấu ở chỗ sâu bên trong ký ức của mình, bộ lông xác xơ như cỏ dại trên thân thể Thanh Huyền Lộc cũng dần dần trở nên óng ả mượt mà. Nó gắng sức muốn giãy giụa đứng lên.

"Ngoan ngoãn nằm xuống nào, để ta đút cho ngươi ăn." Một giọng nói mơ hồ êm dịu vang lên bên tai nó.

Ngay tức khắc, một ngụm linh tương thơm ngát đã được đưa vào miệng, lại nhanh chóng chảy qua tứ chi bách hài và thấm vào mọi bộ phận trên cơ thể nó.

Trong khoảnh khắc ấy, dường như nó vừa được trông thấy một bóng người quen thuộc vẫn thường ngồi xổm trước mặt nó, mỉm cười dịu dàng, rồi nhẹ giọng dỗ dành cho nó ăn Bách Quả Linh Tương.

Tựa như cố nhân đến.

Sau khi được nếm Bách Quả Linh Tương mà mình vẫn nhớ thương suốt một khoảng thời gian quá dài, chấp niệm vốn ẩn sâu trong nội tâm Thanh Huyền Lộc đã thoát khỏi trói buộc, rồi dần dần tiêu tán.

Ý thức của nó không ngừng chìm xuống, hai mắt chậm rãi nhắm lại, nó thấp giọng kêu to một tiếng. Tiếng kêu kỳ ảo mang theo nỗi tịch mịch đau thường không ngừng truyền đến tận nơi sâu thẳm bên trong bí cảnh. Những túm lông xác xơ giống như cỏ dại trên thân thể to lớn ấy, lại nhanh chóng biến thành màu xanh, chúng tự động rụng xuống rồi hòa vào những sợi dây leo bên dưới.

Lớp da thịt màu xanh nhạt kia không ngừng mờ đi, cuối cùng chỉ còn lại vô số những chấm sáng màu xanh, mơ hồ tạo thành hình dáng đại khái của Thanh Huyền Lộc. Những đốm sáng màu xanh kia tựa như có sinh mệnh của chính mình, chúng nhanh chóng chia làm hai phần, phần lớn hơn lặng yên lan tràn ra ngoài, dung nhập vào hàng nghìn hàng vạn những gốc linh thực ở bên trong bí cảnh. Chỉ còn lại một phần nhỏ đốm sáng xanh tụ tập lại cùng một chỗ, trực tiếp biến thành một quầng sáng màu xanh nhạt, trong nháy mắt đã tràn vào cơ thể Lục Huyền.

Hắn lập tức cảm nhận được một luồng khí tức mát rượi đang bao phủ chặt chẽ cơ thể mình, luồng khí tức mát mẻ ấy tận tình nuôi dưỡng mọi bộ phận trên người hắn, giúp cho sinh mệnh lực của hắn tăng lên.

Trong đan điền, một quầng sáng xanh nhạt to bằng quả trứng chim bồ câu vừa dừng lại cách Tốn Lôi Kiếm Hoàn một khoảng không xa, nó không ngừng chìm chìm nổi nổi, khiến cho từng tầng gợn sóng màu xanh nhạt khuếch tán đi khắp nơi, từ từ ngấm vào trong kinh mạch và xương cốt của Lục Huyền.

"Đó là Thanh Mộc Nguyên Khí, linh lực bổn nguyên trên người Thanh Huyền Lộc. Không ngờ trước khi chết, nó lại tặng cho ngươi nhiều như vậy." Lục Huyền đang luống cuống, không biết làm sao, đột nhiên vị Kết Đan chân nhân Cổ Kiếm Không ở bên cạnh hắn lại lên tiếng nói.

"Thanh Mộc Nguyên Khí kia có thể coi là một loại linh lực vô cùng đặc thù quý hiếm, sau khi hấp thu vào trong cơ thể, nó sẽ không ngừng tẩm bổ, tăng cường năng lực tự phục hồi của thân thể ngươi. Ngoại trừ những thứ này, nó còn có thể trợ giúp ngươi nâng cao lực tương tác với linh thực. Ở thời điểm ngươi sử dụng trên linh thực, nó sẽ giúp chúng gia tăng tốc độ sinh trưởng, mặt khác ngươi cũng có thể hấp thu thảo mộc linh khí để bổ sung cho nó. Ngươi đã thành công hóa giải được chấp niệm của Thanh Huyền Lộc ngũ phẩm, nên luồng Thanh Mộc Nguyên Khí vừa rồi chính là món quà tặng mà nó dành cho ngươi trước khi chết đi.”

“Lần này, hành động của Lục sư điệt đã vượt qua dự đoán của chúng ta rồi, ngươi có thể dùng rất nhiều loại linh quả để phối chế thành linh tương, sau đó dùng chính loại linh tương ấy để dễ dàng giải quyết được vấn đề lớn này."

Trong ánh mắt Cổ Kiếm Không nhìn về phía Lục Huyền có chứa vài phần khen ngợi. Về phần tu sĩ trung niên bốn mắt Lôi Túc ở bên cạnh gã, mặc dù ban đầu người này có chủ trương xử lý Thanh Huyền Lộc trước, nhưng sau khi thấy Lục Huyền giải quyết chấp niệm của nó thuận lợi như vậy, bên trong hai cặp dị đồng kia cũng có thêm mấy phần tán thưởng.

"Không một vấn đề nào của linh thú là không thể giải quyết được, nếu có, hãy cho nó ăn." Những hình ảnh liên tục lướt qua trong tâm trí Lục Huyền, khiến hắn khôi phục lại tinh thần từ trong trạng thái kinh ngạc khi nhận được Thanh Mộc Nguyên Khí kia, đồng thời hắn cũng âm thầm cảm thán một phen.

"Trước khi lâm chung, Lộc tiền bối lại tặng ta lễ vật lớn như vậy, ta thực sự không dám nhận." Giọng nói của hắn có mang theo một chút hoảng hốt.

Dường như Cổ Kiếm Không đã nhìn thấu nỗi lo lắng trong lòng hắn, gã trầm giọng nói: "Sư điệt cứ yên tâm, ngươi có thể nhận được lễ vật từ Thanh Huyền Lộc, thì đó là cơ duyên của ngươi, không ai có thể cướp đoạt nó. Hơn hết ngươi đã giải trừ được chấp niệm của Thanh Huyền Lộc, khiến cho phần lớn linh lực bản nguyên của nó dung nhập vào khu bí cảnh này, chuyện ấy cũng giúp bí cảnh nhận được rất nhiều lợi ích, có thể coi đây là một công lao to lớn."

Lôi Túc ở bên cạnh khẽ gật đầu, trên mặt vẫn không có biểu cảm gì.

Vừa nghe được câu này, trong mắt những đồng môn Trúc Cơ khác đều không hẹn mà cùng lóe lên một tia hâm mộ.

Nhận được lời đảm bảo từ phía Cổ Kiếm Không, lúc này Lục Huyền mới cảm thấy yên tâm. Xét cho cùng, món quà mà yêu thú ngũ phẩm Thanh Huyền Lộc để lại cho hắn cũng không dễ dàng nhận được như vậy.

"Được rồi, lần này nhờ có Lục sư điệt trợ giúp mà con Thanh Huyền Lộc đã thủ hộ tông môn nhiều năm qua được chết già, thậm chí trước khi tọa hóa, nó còn lưu lại lượng lớn bảo vật cho Thanh Linh bí cảnh này. Ngươi xứng đáng nhận được tia Thanh Mộc Nguyên Khí kia, ngoài ra ta sẽ thưởng cho ngươi ba trăm Kiếm Ấn, nó chính là thù lao cho ngươi vì đã giải quyết được chấp niệm của Thanh Huyền Lộc." Cổ Kiếm Không vừa dứt lời, ba trăm miếng Kiếm Ấn như tiểu kiếm đã bay ra rồi lơ lửng ngay trước mặt Lục Huyền.

"Đa tạ Cổ sư thúc!" Lục Huyền thi lễ thật sâu, trịnh trọng cảm tạ. Trong lòng hắn âm thầm cảm thán vị Kết Đan chân nhân này ra tay hào phóng. Bởi ba trăm Kiếm Ấn này đã nhiều hơn số Kiếm Ấn hắn đang có trong tay rồi.

Phải biết rằng, hắn phải chi tới hai trăm bốn mươi Kiếm Ấn mới đổi được hạt linh chủng Huyền Trùng Đằng tứ phẩm từ trong Tư Nông điện, qua chuyện này có thể thấy được giá trị của ba trăm Kiếm Ấn vừa đến tay.

Lục Huyền thu ba trăm Kiếm Ấn trước mặt vào trong túi trữ vật, sau đó cùng mọi người đi đến lối ra của Thanh Linh bí cảnh.

Khi bọn họ đi ngang qua đám linh mộc và những nhanh dây leo chằng chịt có xu hướng muốn che khuất bầu trời kia, từng con tinh quái màu xanh biếc lớn bằng bàn tay, lập tức bay ra khỏi đó, đưa đôi mắt tò mò nhìn chằm chằm vào đám người.

Rất nhanh, ánh mắt của chúng đã lẽo đẽo theo sát từng chuyển động của Lục Huyền.

"Sau khi Lục sư đệ có được tia linh lực bổn nguyên kia, thái độ của những con tiểu tinh quái bên trong bí cảnh này đã thay đổi rõ rệt rồi." Cát Phác ở bên cạnh khẽ cười nói.

Lục Huyền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy những con tinh quái màu xanh biếc đó đanh nhẹ nhàng vỗ đôi cánh màu xanh nhạt của chúng rồi hòa mình vào trong rừng cây.
Bình Luận (0)
Comment