Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 309 - Chương 309: Thành Công Rồi!

Chương 309: Thành Công Rồi! Chương 309: Thành Công Rồi!

Mê Tiên Đào tam phẩm đã bước vào giai đoạn ra hoa, trên những nhánh cây nhú đầy hoa đào màu phấn hồng, dưới phần nền là tầng chướng khí màu đỏ nhàn nhạt, những đóa hoa này lập tức để lộ ra vẻ mị hoặc trời sinh.

Về phần Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm đã được Tốn Lôi kiếm quang và Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm kích thích cải tạo thành công, nó cũng đã mọc ra chồi non rồi, tiến độ chậm hơn chín cây kia nhiều nhưng hạt linh chủng này cũng có vẻ mạnh mẽ hơn những đồng loại khác, khi Lục Huyền đi đến chăm sóc nó, thỉnh thoảng nó sẽ bắn ra vài luồng kiếm khí tinh xảo màu đen sâu thẳm.

Địa Hỏa Tâm Liên và Huyền Trùng Đằng tứ phẩm đều to lớn hơn một chút.

Địa Hỏa Tâm Liên không ngừng được dung nham nóng bỏng gột rửa, khiến cho màu đỏ đậm trên thân thể nó ngày càng trở nên tinh thuần, có cảm giác ngạo nghễ đứng thẳng trong dòng sông dung nham.

Càng lúc càng có nhiều tổ trùng trên Huyền Trùng Đằng, thường xuyên có những con côn trùng với hình thù quái dị bò từ bên trong ra rồi di chuyển xung quanh. Bởi chúng đều có mối quan hệ cộng sinh với Huyền Trùng Đằng, nên khá nhiều loại côn trùng khác biệt ở gần nhau, nhưng tương đối hòa thuận, thỉnh thoảng những con có địch ý với nhau đều bị Lục Huyền phát hiện kịp thời và bóp chết từ trong trứng nước.

Ngày tháng làm ruộng đơn giản và phong phú trôi qua rất nhanh. Dưới sự thôi thúc của Thanh Mộc Nguyên Khí, thời gian sinh trưởng của Thủy Huỳnh Thảo đã được rút ngắn đi rất nhiều, ba cây Thủy Huỳnh Thảo được chọn cũng bắt đầu tiến vào giai đoạn thành thục.

Khi Lục Huyền tập trung tâm thần vào chúng, hắn lập tức phát hiện thanh tiến độ mờ nhạt phía dưới Thủy Huỳnh Thảo đã được kéo đầy rồi.

Lúc này, hắn rất nóng lòng muốn xác minh phần thưởng tới từ quầng sáng của Thủy Huỳnh Thảo có khác biệt gì so với Linh Huỳnh Thảo phổ thông hay không, nên cũng chẳng có ý định chờ cho đến khi nó hoàn toàn chín muồi, cứ trực tiếp ngắt luôn.

Thông tin chi tiết về Thủy Huỳnh Thảo được hiển hiện rõ ràng.

【Linh thực Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm...】

"Phẩm chất phổ thông, có thể chấp nhận được." Lục Huyền tùy ý ngó nhìn phẩm chất Thủy Huỳnh Thảo một chút, rồi tập trung lực chú ý vào quầng sáng màu trắng vừa xuất hiện ngay tại vị trí hắn vừa hái Thủy Huỳnh Thảo. Quầng sáng đáng yêu, hơi lấp lánh làm lay động trái tim Lục Huyền.

"Hy vọng có thể mở ra phần thưởng tu vi." Lục Huyền ôm theo cõi lòng đầy chờ mong, vươn tay tới chạm nhẹ lên bề mặt của quầng sáng màu trắng, nó lập tức hóa thành vô số những điểm sáng nhỏ bé, dũng mãnh tràn vào cơ thể hắn như dòng sông ngân hà đổi chiều.

Một ý niệm chợt hiện lên trong đầu.

【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được một năm tu vi.】

Ngay tại thời điểm ý niệm này loé lên, linh lực trong cơ thể hắn đột ngột dâng trào, lan tràn đi khắp kinh mạch.

Lục Huyền vội vàng vận chuyển 《 Đại Ngũ Hành Công 》, biến lượng linh lực dư thừa kia thành linh dịch, rồi tích trữ bên trong đan điền.

"Hậu tích bạc phát, cũng may thường ngày ta luôn vất vả khổ tu trồng trọt, mới tiến triển vùn vụt như ngày hôm nay. Cái này gọi là có trả giá sẽ có thu hoạch." Lục Huyền vô cùng vui sướng khi nhận được phần thưởng tu vi quen thuộc, hắn tiếp tục hái hai cây Thủy Huỳnh Thảo đã được Thanh Mộc Nguyên Khí thúc đẩy sinh trưởng còn lại.

【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được đan dược nhị phẩm Uẩn Linh Đan.】

【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được hai năm tu vi.】

Hai cây Thủy Huỳnh Thảo thành thục còn lại kia lần lượt có phẩm chất phổ thông và tốt, một quầng sáng mở ra được một viên Uẩn Linh Đan nhị phẩm trợ giúp đề thăng linh lực. Thứ này vẫn có một ít tác dụng đối với Trúc Cơ sơ kỳ như Lục Huyền.

Ngoài ra, hắn đoán chừng quầng sáng mang đến hai năm tu vi cho mình, vốn xuất phát từ gốc Thủy Huỳnh Thảo phẩm chất tốt kia.

"Sau khi tấn thăng cảnh giới Trúc Cơ, ở thời điểm ta ngắt Linh Huỳnh Thảo thành thục không phẩm cấp và nhận được tu vi, chúng sẽ được phân chia đơn giản như sau, Linh Huỳnh Thảo phẩm chất phổ thông mang đến một tháng tu vi, phẩm chất tốt là hai tháng. Hiện giờ khi Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm thành thục, phẩm chất phổ thông lại được thưởng một năm tu vi, phẩm chất tốt là hai năm, hiệu quả tăng lên gấp cả chục lần. Có hi vọng Kết Đan rồi."

Tuy quá trình bồi dưỡng linh thực nhị phẩm sẽ khiến hắn tiêu hao nhiều linh lực và tốn kém nhiều thời gian hơn, nhưng so sánh với phần thưởng tu vi như vậy, một chút vất vả này cũng không tính là gì.

Lấy tư chất phổ thông như hắn, tu luyện ròng rã mấy năm chỉ nhận được hiệu quả tương đương với đồng môn nội tông tu luyện một năm, thì chỉ có không ngừng tích lũy tu vi, mới có thể tiến xa hơn được, chứ cứ như bình thường, lại muốn tu luyện tới cảnh giới Kết Đan tuyệt đối là chuyện cực kỳ mong manh, thậm chí còn có thể nói là mơ mộng hão huyền.

"Bây giờ lại không giống rồi, ngày ngày ta vẫn khổ tu, cộng thêm phần thưởng từ quầng sáng, đao kiếm hợp bích như vậy, không biết tốc độ gia tăng tu vi sẽ nhanh đến mức nào." Lục Huyền cười tủm tỉm nghĩ thầm.

Sau khi xác nhận Thủy Huỳnh Thảo sẽ mang đến phần thưởng tu vi phong phú, lúc này, Lục Huyền mới yên lòng lại. Hắn dự định sẽ bồi dưỡng hai mươi gốc còn lại như thường, chỉ dùng Thanh Mộc Nguyên Khí ở thời khắc mấu chốt nhất, ngoài ra những hạt linh chủng biến dị còn sót lại cũng phải kích thích không ngừng nghỉ, để xem có thể thu được bao nhiêu linh chủng Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm.

… truyện y.y...

Trên bầu trời cao, Lục Huyền ngồi trên lưng một con Linh hạc xinh đẹp nhẹ nhàng xuyên qua các ngọn núi. Lần này hắn được Liễu Tố, người từng có duyên gặp mặt một lần trong Thanh Linh bí cảnh, mời đến trao đổi cùng với mấy vị đồng môn am hiểu bồi dưỡng linh thực linh thú.

Linh hạc đáp xuống một tòa sơn phong vắng vẻ, Liễu Tố với gương mặt trắng nõn và khí chất trầm ổn đã đứng chờ sẵn ở lưng chừng núi.

"Hoan nghênh Lục sư đệ đến tụ hội ở sơn phong của ta."

"Làm phiền Liễu sư tỷ rồi." Lục Huyền mỉm cười đáp lễ, rồi đi theo phía sau Liễu Tố tới một gian đình viện thanh nhã.

Sau đó, lần lượt có những vị đồng môn khác cũng đi vào sơn phong, mỗi khi có tu sĩ đến, Liễu Tố đều giới thiệu bọn họ với nhau.

Cuối cùng, tất cả tu sĩ đều đến đông đủ, ngoại trừ Lục Huyền và Liễu Tố, trong gian đình viện này còn có năm người khác, đều có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ.

Trong quá trình Liễu Tố dẫn dắt câu chuyện, Lục Huyền tinh ý cảm nhận được trong ánh mắt của một thanh niên có khí chất âm trầm đang nhìn về phía mình, có xen lẫn với vài phần dò xét cực kỳ mờ mịt, mỗi khi Liễu Tố nói chuyện với hắn, vẻ mặt của người đó đều lộ ra một chút căng thẳng.

Lục Huyền có chút đăm chiêu suy nghĩ, hắn thầm suy đoán, có vẻ như thanh niên này đang yêu thầm Liễu Tố, vì vậy, hắn lập tức giữ một khoảng cách thích hợp với nàng để tránh gây hiểu lầm.

Khúc thủy lưu thương [1], linh quả linh trà ào ạt chảy xuôi theo dòng nước, muốn ăn uống có thể tự lấy.

[1] : Khúc thủy lưu thương hay bữa tiệc bên dòng suối uốn lượn là một phong tục cổ xưa của Trung Quốc, trong đó những người tham gia chờ đợi bên một con suối quanh co và sáng tác những bài thơ trước khi chén đầy rượu gạo trôi xuống để đến tay họ.
Bình Luận (0)
Comment