Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 330 - Chương 330: Xung Đột!

Chương 330: Xung Đột! Chương 330: Xung Đột!

Đến tận lúc này, Lục Huyền mới có thể quan sát khúc gỗ cháy sém trên tay ở khoảng cách gần.

Chỉ thấy khúc gỗ cháy sém kia dài hơn một thước, bề rộng chừng ba tấc, trên bề mặt có rất nhiều khe nứt nhỏ màu vàng lợt, giống như vết tích được hình thành sau khi bị ngọn lửa hừng hực thiêu đốt vậy.

Ở chính giữa khúc gỗ, có vô số vết nứt nhỏ tạo thành một hình đồ án cũng có màu vàng lợt, đồ án này rất giống với hình ảnh của con hỏa điểu khổng lồ màu vàng đậm vừa nãy, nó đang ở trong tư thế dang rộng đôi cánh, muốn bay vút lên trời.

Cảm nhận được Thanh Mộc Nguyên Khí nồng đậm trên người Lục Huyền, dường như bức đồ án màu vàng sậm có mảnh linh quang lấp lánh đang nhẹ nhàng lưu chuyển kia, vừa xuất hiện một chút biến hóa vi diệu, nhìn nó cực kỳ sống động, hệt như đang chuẩn bị lao thẳng ra ngoài vậy.

"Lục sư đệ có thể đưa khúc gỗ cháy sém này cho tại hạ không? Nó là mục tiêu chủ yếu ta nhắm đến khi tiến vào Lãng Nguyệt phúc địa lần này, nó có tác dụng không nhỏ đối với ta. Nếu sư đệ có thể nhịn đau từ bỏ vật yêu thích, ta chắc chắn sẽ trả cho sư đệ một khoản thù lao xứng đáng." Tu sĩ thanh niên tuấn tú với phong độ nhanh nhẹn, trực tiếp đáp xuống trước mặt Lục Huyền, nhã nhặn nói.

Ngoài mặt trông gã có vẻ bình tĩnh, nhưng trên thực tế, trong lòng đang rỉ máu.

Bọn họ đã chuẩn bị lâu như vậy, đã tốn bao nhiêu công sức mới đến được nơi này, vốn tưởng rằng ba người cùng liên thủ, thì chuyện cầm được khúc gỗ cháy sém kia tuyệt đối là mười phần chắc chín, ai ngờ nó lại đột nhiên rơi vào trong tay Lục Huyền?

Nếu đang lúc cả đám dùng thủ đoạn cạnh tranh nhau, đối phương lấy được thì cũng thôi, thế nhưng khúc gỗ cháy sém kia lại chủ động nhảy vào người hắn, cuối cùng lại để cho Lục Huyền có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ thu được.

Loại chuyện này … bảo gã làm sao mà chịu đựng được?

Có thái độ như hiện tại, là do gã tu tâm dưỡng tính tương đối tốt rồi.

"Sư huynh muốn khúc gỗ đen sì này sao? Nếu bình thường thì cũng không phải là không thể." Lục Huyền lật qua lật lại khúc gỗ cháy sém trong tay, đột nhiên xoay chuyển chủ đề.

"Nhưng khúc gỗ cháy sém này đột nhiên rơi vào trong tay ta, điều ấy đã nói rõ là chúng ta có duyên phận rất sâu rồi, nếu ta trực tiếp đưa nó ra ngoài như vậy, chẳng phải là làm trái với thiên hòa sao? Với lại, nó cũng chỉ là một khúc gỗ cháy sém mà thôi, bên trong toà cung điện này vẫn còn rất nhiều linh khoáng phẩm cấp cao, tinh phách hỏa linh khác, sư huynh có thể đặt trọng tâm vào chúng." Hắn thản nhiên đáp.

Khúc gỗ cháy sém này có thể khiến cho Yêu Quỷ Đằng ngũ phẩm cảm nhận được từ khoảng cách xa như vậy, hiển nhiên không phải vật bình thường, bởi vậy, Lục Huyền mới tùy tiện tìm một lý do để từ chối thanh niên anh tuấn kia.

"Như này đi, Lục sư đệ, ta dùng một thanh phi kiếm tam phẩm quý hiếm để trao đổi lấy khúc gỗ cháy sém trong tay ngươi, ý ngươi thế nào?" Thanh niên anh tuấn cầm một thanh trường kiếm vàng óng ánh từ trong túi trữ vật ra, sốt sắng nói.

Cách đó không xa, nữ tử ung dung và thanh niên bình thường cũng lặng lẽ xúm lại, đứng ở hai bên thanh niên anh tuấn, hơi có khuynh hướng muốn bao vây Lục Huyền.

"Xin lỗi sư huynh, ngoại trừ linh thực, ta không có hứng thú với những cái khác. Bây giờ, ta đang hết sức tò mò về khúc gỗ cháy sém này, sẽ không dùng nó để trao đổi lấy món bảo vật khác đâu." Lục Huyền nhạy bén phát hiện ra tình huống này, lập tức lùi về phía sau hai bước, cất giọng kiên định nói.

"Lục sư đệ, ba người chúng ta đều là môn hạ của Kết Đan chân nhân, ngươi vừa mới tấn thăng cảnh giới Trúc Cơ không lâu, ngươi xác định là muốn gây sự với ba chúng ta?" Nữ tử ung dung lạnh lùng nói.

"Sư tỷ đang định uy hiếp ta sao?"

Tốc độ vận chuyển của kiếm quang màu đen quanh thân Lục Huyền vừa lặng yên đẩy nhanh hơn vài phần.

"Chúng ta là đồng môn, đương nhiên sẽ không uy hiếp ngươi." Nữ tử ung dung kia dùng nét mặt hờ hững nhìn Lục Huyền, trong mắt không có bất cứ cảm xúc nào: "Ta chỉ hy vọng sư đệ có thể tự biết mình một chút, ba người chúng ta so với ngươi, bất kể là tu vi hay tài sản bối cảnh đều mạnh hơn không chỉ một bậc, đã cho ngươi một nấc thang thì ngươi đừng có mà đi ngược lại. Chắc hẳn ngươi đã nhìn ra khúc gỗ cháy sém này chính là một món dị bảo, song ngươi chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, thân mang trọng bảo rất dễ bị người khác nhớ thương, làm như vậy, còn không bằng đưa nó cho nhóm chúng ta đi."

Nghe được lời này của nữ tử ung dung, khóe miệng Lục Huyền khẽ giật giật, nhưng ánh mắt vẫn kiên quyết.

"Trước đó sư huynh từng nói, phải là người có duyên mới lấy được bảo vật, bây giờ khúc gỗ cháy sém này đã thuộc về ta, ba vị sư huynh sư tỷ đừng nhớ nhung nó nữa, cũng đừng nghĩ đến chuyện cưỡng ép cướp đoạt, phía trên còn có người đang nhìn đấy." Lục Huyền chỉ chỉ đỉnh đầu, từ tốn nói.

"Rượu mời không uống thích uống rượu phạt! Hôm nay ta sẽ đoạt lại khúc gỗ cháy sém trong tay ngươi, cho dù sau này có bị trừng phạt, bị bế quan, ta cũng không ngại." Thanh niên anh tuấn thấy Lục Huyền vẫn ngoan cố như vậy, rốt cuộc cũng không thể kiềm chế nổi lòng mình, giận đến tím mặt quát to.

Linh khí nhanh chóng tụ tập, hình thành nên một bàn tay tràn đầy linh lực to chừng một trượng, hung hăng chụp lấy Lục Huyền.

Lục Huyền vẫn đứng yên, chờ tới khi bàn tay linh lực nọ đến gần, mới siết chặt nắm đấm, xương ngón tay trong suốt như ngọc, hắn dùng một quyền đấm thẳng về phía bàn tay linh lực to lớn kia.

"Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!" Vừa thấy Lục Huyền muốn dùng nhục thân chống lại cự chưởng của mình, thanh niên anh tuấn lập tức châm chọc nói. Thế nhưng cảnh tượng trước mắt lại phá vỡ dự đoán của gã rồi.

Rõ ràng vừa trực tiếp hứng chịu đòn công kích đến từ cự chưởng, nhưng nhục thân của Lục Huyền chỉ hơi rung nhẹ hai cái, trong khi bàn tay linh lực kia lại không chịu nổi một kích, chỉ trong nháy mắt, nó đã hóa thành không khí rồi.

Bởi vì hắn từng uống vài giọt Kim Tủy Ngọc Dịch tam phẩm trợ giúp đề thăng cường độ nhục thân, lại nuốt thêm Ngọc Lân Quả tam phẩm, còn trực tiếp tu luyện hai đại công pháp luyện thể là 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》 và 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》, khiến cho cường độ nhục thân đã sớm vượt qua hầu hết những món pháp khí tam phẩm bình thường rồi.

Chỉ vẻn vẹn dựa vào nhục thân, cũng có thể ngăn chặn đòn tấn công của thanh niên anh tuấn kia, dễ như trở bàn tay.

"Hả?" Thanh niên anh tuấn khẽ kêu lên một tiếng, đã thu hồi cảm giác khinh thường Lục Huyền vào trong lòng, chỉ thấy thanh Kiếm Khổng Tước trong tay gã lập tức xòe ra, mấy chục thanh phi kiếm giống như linh vũ, ào ào bắn nhanh tới.

Ở phía bên trái, nữ tử ung dung cũng không muốn bị bỏ lại phía sau, linh lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, một con thủy long khổng lồ nhe nanh múa vuốt, cũng bay nhanh về phía Lục Huyền.

Phía bên phải, thanh cự kiếm màu đen trên tay thanh niên bình thường hóa thành một luồng hắc quang, im hơi lặng tiếng đánh úp về phía Lục Huyền.
Bình Luận (0)
Comment