Chương 380: Khách Hàng Thăng Cấp Rồi!
Chương 380: Khách Hàng Thăng Cấp Rồi!
"Thật là… cơ hội tốt như thế lại không biết nắm lấy, luyện đan thất bại còn có thể luyện lại, chứ Giao Long không được kiểm tra sức khỏe, thì không biết phải đến khi nào Lục sư thúc mới tới đây..." Hoàng Nguyên lẩm bẩm, gã đi đến đằng trước đội ngũ, nhìn ngón tay như bay múa của Lục Huyền đang thăm dò toàn bộ cơ thể Giao Long, trong mắt gã lóe một tia kính ý.
"Tới đây nào, ăn miếng thịt đi, cũng đừng căng thẳng quá, chỉ chảy tí máu thôi mà." Lục Huyền dịu dàng nói chuyện với một con Giao Long màu đen nhánh đang đứng ngay trước mắt.
Đương nhiên, sự kiện kiểm tra sức khỏe cho những con Giao Long bên trong Thiên Long hồ vốn xuất phát từ thật tình thật ý của hắn, hắn chỉ mong sao những bộ phận trên cơ thể chúng đều được khỏe mạnh, còn chuyện rút máu chỉ là tiện tay mà làm thôi.
Ý niệm lóe lên trong đầu hắn, linh thức cảnh giới Trúc Cơ nhanh chóng quét qua từng mảnh da thịt, cơ bắp, xương cốt trên thân thể Giao Long. Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, tâm niệm vừa động, một cây hồng châm nhanh chóng xuyên qua lớp lân giáp bên ngoài cơ thể Giao Long, một dòng huyết dịch nóng hổi chảy ra từ lỗ nhỏ. Tất cả đều chảy vào một chiếc bình bạch ngọc đã được Lục Huyền chuẩn bị sẵn trước, không để sót một giọt nào.
So sánh với lượng máu của bản thân Giao Long, lượng máu bị hắn lấy đi tuyệt đối không nhiều, nó chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là có thể khôi phục lại như thường.
Đứng trước vấn đề về sức khỏe thân thể, chút tinh huyết ấy chẳng là gì cả.
So với lần kiểm tra rút máu trước đó, mặc dù vẫn là cây Hồng Tuyến Châm quen thuộc kia, nhưng cả linh lực lẫn linh thức của Lục Huyền đều mạnh hơn trước gấp mười lần.
Ngoài ra, do đám Giao Long cự mãng đều được tu sĩ chăn nuôi chúng đưa qua bên này, hắn cũng tiết kiệm được một ít thời gian đi đi lại lại, khiến cho hiệu suất rút máu cực cao.
Trước đây, hắn phải mất mấy ngày mới rút xong máu của tất cả đám Giao Long thuộc khu vực bên ngoài Thiên Long hồ, nhưng hiện tại phỏng chừng hắn chỉ làm nửa ngày là xong hết.
Trong quá trình kiểm tra, hắn không phát hiện ra loại sinh vật nào na ná như Ẩn Lân Ngư lúc trước, chỉ thỉnh thoảng có vài con yêu trùng ẩn núp ký sinh trong cơ thể một số ấu giao.
Mặt khác, hắn cũng chỉ ra một số bệnh ẩn để lại sau khi đám Giao Long tranh đoạt thức ăn, cạnh tranh địa bàn.
Khi thấy hắn lôi một con yêu trùng dài nhỏ đang ký sinh trong máu thịt Giao Long ra ngoài, đám người có mặt đều cảm thấy chuyến đi này rất đáng giá, trong lòng tràn ngập cảm kích.
"Lục sư đệ, mời dừng bước." Sau khi kiểm tra xong cho tất cả đám Giao Long cự mãng, Lục Huyền đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một giọng nói ấm áp truyền đến từ phía sau.
Lục Huyền quay đầu lại, chỉ thấy một vị văn sĩ nho nhã đang mỉm cười nhìn mình. Hắn dùng linh thức nhẹ nhàng quét qua, lập tức cảm nhận được tu vi của vị văn sĩ này cũng tương đương với mình, đều ở cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ.
"Không biết sư huynh có chuyện gì quan trọng cần tìm ta?" Lục Huyền nghi hoặc hỏi.
"Tại hạ Đào Chi Thanh, đã nghe nói về những thành tựu của sư đệ trên lĩnh vực linh thực linh thú. Hôm nay, ta nghe được tin sư đệ đến đây để kiểm tra tình trạng cơ thể Giao Long giúp nhóm đệ tử ngoại môn, cho nên mới đi qua ngó nghiêng chốc lát. Chẳng giấu gì sư đệ, chuyện là ta có nuôi một nhóm yêu thú Giao Long ở trung tâm Thiên Long hồ, phần lớn chúng đều là tam phẩm, tứ phẩm, vì vậy muốn nhờ sư đệ tới kiểm tra chúng giúp ta." Văn sĩ nho nhã chậm rãi nói.
"Được lắm! Khách hàng thăng cấp rồi!" Trong lòng Lục Huyền rất vui mừng, nhưng biểu cảm trên mặt lại không có chút biến hóa nào.
Những con Giao Long cự mãng hắn vừa mới kiểm tra xong đều rơi vào cảnh giới nhất phẩm nhị phẩm. Dù cấp bậc không cao nhưng hắn cũng khá thỏa mãn rồi, ai ngờ, còn có Giao Long cảnh giới tam phẩm tứ phẩm chủ động tìm đến tận cửa.
"Huyết Nghiệt Hoa có lộc ăn ghê." Hắn âm thầm cảm khái một câu, rồi cười tủm tỉm nhìn Đào Chi Thanh: "Đào sư huynh đã mời thì đương nhiên là sư đệ không dám từ chối, mời sư huynh đi trước dẫn đường."
"Ha ha, ta sẽ nhớ kỹ ân tình này của Lục sư đệ." Văn sĩ nho nhã vui vẻ cười ha ha, lại nhanh chóng dẫn Lục Huyền tiến vào khu vực trung tâm Thiên Long hồ.
Thiên Long hồ trải dài suốt mấy trăm dặm, đám Giao Long cự mãng nhất phẩm nhị phẩm đang được đám người Hoàng Nguyên chăn nuôi đều sinh hoạt ở khu vực bên ngoài, chờ khi nào chúng đột phá tấn cấp mới có thể tiến vào bên trong hồ, sinh hoạt tu hành.
Trước đó khá lâu, Lục Huyền từng giải quyết vấn đề ăn uống của Mặc Lân Giao, nó được một tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ là Dương Khánh Phong nuôi dưỡng trên một hòn đảo nhỏ trong hồ.
"Đào sư huynh nuôi bao nhiêu con Giao Long trong hồ?" Đang ngự kiếm phi hành, Lục Huyền tò mò hỏi văn sĩ nho nhã.
"Cũng không nhiều lắm, chỉ hơn chục con thôi, chủ yếu là cảnh giới tam phẩm, còn có hai con tứ phẩm."
Càng đi sâu vào bên trong hồ, trận pháp cấm chế được bố trí càng nhiều, Đào Chi Thanh vừa giải trừ cấm chế vừa trả lời.
"Mặc dù trong Thiên Long hồ có nuôi hàng nghìn con Giao Long cự mãng dị nhiêm, nhưng khá ít con đủ khả năng trưởng thành đến cảnh giới Trúc Cơ, mỗi khi chúng thăng cấp, đều được một số đệ tử nội môn nuôi dưỡng. À đúng rồi, Lục sư đệ có quen biết Dương Khánh Phong sư huynh không?" Đột nhiên văn sĩ nho nhã mở miệng hỏi.
"Có một chút, trước đó ta từng giúp Dương sư huynh giải quyết một vấn đề nhỏ." Lục Huyền nhớ tới tiểu Mặc Lân Giao thiên phú dị bẩm, ghét huyết nhục yêu thú lại thích linh quả linh diệp kia.
"Dưới trướng hắn có một con Mặc Lân Giao, thiên phú huyết mạch cực kỳ xuất sắc, nghe nói nó có tiềm lực tấn thăng đến yêu thú ngũ phẩm. Lại có lời đồn rằng, huyết mạch của nó có pha lẫn với một con Giao Long khác loài nên mới sở hữu thiên phú cao như vậy, Lục sư đệ từng nghe đến chuyện này chưa?"
Chẳng những có nghe thấy, mà tình huống kỳ quái kia còn do chính tay ta kiểm tra ra mà... Nhưng sao tin tức này lại bị lộ ra ngoài rồi?
Lục Huyền có chút cảm thán trước tâm tư hóng hớt của nhóm tu sĩ Trúc Cơ này, chỉ có điều lời hắn nói ra lại tương đối chung chung.
"Ta không rõ lắm." Hắn mỉm cười trả lời.
"Tên kia ỷ vào tu vi của mình mạnh hơn, mà cướp lấy tất cả những con Mặc Lân Giao quý hiếm. Ngày thường luôn coi chúng như bảo bối, ta muốn mượn hắn một con để cải thiện phẩm chủng Giao Long trong tay mình cũng không được. Kết quả thì sao? Hứ, cũng bị con Giao Long khác nhúng chàm đấy thôi!" Văn sĩ nho nhã hơi nghiến răng nghiến lợi nói.
"Còn chuyện càng khiến người ta ghét hơn, chúng nó tạp giao với nhau, mà kết quả lại sinh ra một con Mặc Lân Giao mới có huyết mạch càng tiến thêm một bước! Chuyện tốt như thế sao không rơi trên đầu ta chứ?"
Lục Huyền ở bên cạnh im lặng không nói chuyện, Đào Chi Thanh sư huynh trước mắt này là hình mẫu điển hình cho loại người ‘đứng bên ngoài thì cười người khác chung chạ, nhưng bên trong lại hận vì sao mình không được chung chạ giống đối phương’ (Kiểu trâu buộc ghét trâu ăn), cho nên tốt hơn hết là hắn cứ giữ yên lặng.