Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 387 - Chương 387: Ta Đã Trở Thành Thiên Tài Kiếm Đạo Rồi Sao?

Chương 387: Ta Đã Trở Thành Thiên Tài Kiếm Đạo Rồi Sao? Chương 387: Ta Đã Trở Thành Thiên Tài Kiếm Đạo Rồi Sao?

"Về sơn phong đi." Thẩm Diệp còn chưa nói hết câu, cái hộp kiếm đen nhánh sau lưng đã bắn ra một luồng hồng quang nhanh như điện giật, nó trực tiếp bao phủ lấy hai người bọn họ, rồi trong nháy mắt, cả hai đã biến mất khỏi đình viện.

Cứ như vậy, trong hoảng hốt, Lục Huyền đã trở lại chân núi nhà mình.

"Mong Lục sư đệ mở trận pháp thủ sơn, dẫn ta đi xem gốc Kiếm Thảo tam phẩm kia." Thẩm Diệp điềm đạm nói, gã dùng một chút lý trí còn sót lại, kiềm chế ý tưởng muốn dứt khoát xông thẳng vào trong động phủ của Lục Huyền.

Đến chỗ Phong Lôi Kiếm Thảo.

Thẩm Diệp nhắm hai mắt lại, dùng linh thức cẩn thận thăm dò từng bộ phận rất nhỏ bên trên Kiếm Thảo. Chỉ thấy đầu ngón tay của gã tuôn ra một luồng kiếm khí nhỏ bé, nó trực tiếp bắn lên thân Phong Lôi Kiếm Thảo.

Chỉ trong nháy mắt, đã có hàng trăm luồng kiếm khí màu đen kịt thật nhỏ bay ra từ vị trí bị đánh trúng trên cây Kiếm Thảo, nhìn giống như một cơn lốc được thu nhỏ lại vô số lần, cuồng phong quét qua, còn có thể mơ hồ nhìn thấy sấm chớp rền vang.

"Ẩn chứa phong lôi chi lực... Mặc dù ta không biết Lục sư đệ đã đào tạo ra nó như thế nào, nhưng nó chính xác là một gốc Kiếm Thảo tam phẩm." Sắc mặt Thẩm Diệp lộ vẻ nghiêm túc, sau khi xác nhận xong, khóe miệng lập tức nở một nụ cười tươi rói, biên độ cong môi càng lúc càng lớn.

"Lục sư đệ đúng là thiên tài! Ta còn nhớ khi sư đệ là tán tu Luyện Khí, trong lúc vô tình đã nhận được một hạt linh chủng Kiếm Thảo bị sót ở bên ngoài, không có bất kỳ kinh nghiệm gì, chỉ dựa vào 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 cảnh giới tông sư lại có thể gieo trồng nó thành công."

"Sau khi ta biết được chuyện này, trong lòng đã âm thầm suy đoán, có lẽ sư đệ không chỉ là một vị kiếm tu có thiên phú dị bẩm, mà còn là một người trời sinh thích hợp để bồi dưỡng Kiếm Thảo. Trước kia, khi ta đưa cho sư đệ mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, trong lòng vốn không hy vọng quá nhiều, nên chuyện sư đệ bồi dưỡng thành công chín cây Kiếm Thảo phẩm chất tốt đã là chuyện nằm ngoài dự đoán của ta rồi. Ai ngờ sư đệ còn cho ta một bất ngờ càng lớn hơn như vậy! Lần đầu tiên gieo trồng Kiếm Thảo quy mô lớn, sư đệ đã cải tạo được một gốc Kiếm Thảo tam phẩm hiếm thấy rồi. Chuyện này phải gọi là kinh thế hãi tục."

Đứng trước một tình huống quá mức kinh người thế này, dù với tâm cảnh của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, Thẩm Diệp vẫn hưng phấn đến mức thật lâu sau cũng không thể bình tĩnh lại được.

Không phải gã vốn là người trời sinh đã hay bộc lộ cảm xúc thái quá như vậy, mà do hành động của Lục Huyền đã hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của gã rồi. Mười hạt linh chủng Kiếm Thảo, hắn có thể bồi dưỡng ra chín cây Kiếm Thảo thành thục có phẩm chất tốt, đã là một kết quả tương đối xuất sắc rồi, rất nhiều kiếm tu chuyên môn bồi dưỡng Kiếm Thảo trong Kiếm đường cũng không thể làm được như thế.

Nhưng Lục Huyền, chẳng những có thể đơn giản làm được tất cả những điều này, hắn còn có thể cải tiến bồi dưỡng ra một gốc Kiếm Thảo tam phẩm!

Phải biết rằng, Thiên Kiếm Tông, tên như ý nghĩa, vốn lấy kiếm để nổi danh khắp Tu Hành giới, trong đó Kiếm Thảo chính là nền tảng hạch tâm của cả Kiếm đường. Rất nhiều loại Kiếm Khí tam phẩm, tứ phẩm thậm chí là ngũ phẩm của tông môn, đều được tạo ra bằng cách gieo trồng và tế luyện Kiếm Thảo.

Trong những năm tháng dài dằng dặc của Kiếm đường, nếu muốn lấy được Kiếm Thảo mới có phẩm cấp cao, cần trải qua nhiều thế hệ thử nghiệm và khám phá, lại thông qua vô số lần thất bại mới có thể cải tạo thành công, và cho ra một loại Kiếm Thảo mới.

Mà Lục Huyền chỉ có một mình, lại có thể hoàn thành cả quá trình này chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn!

Gặp phải tình huống như vậy, bảo sao gã lại khiếp sợ kinh ngạc đến mức này?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Thẩm Diệp nhìn về phía Lục Huyền càng lúc càng lóe ra vẻ yêu thích nồng đậm.

Phải biết rằng, độ khó khi gieo trồng Kiếm Thảo tuyệt đối vượt xa những linh thực cùng phẩm cấp khác, bởi vì muốn thành công gieo trồng nó cần phải đáp ứng đủ hai điều kiện.

Thứ nhất là về kiếm đạo, tu sĩ phải có tạo nghệ sâu đậm về một loại kiếm quyết nào đó, để ngày đêm sử dụng kiếm khí đi kích thích nuôi dưỡng Kiếm Thảo. Muốn tìm tu sĩ tinh thông kiếm đạo trong Thiên Kiếm tông vốn không khó, nhưng vừa tinh thông kiếm đạo vừa đồng thời am hiểu phương thức bồi dưỡng linh thực, lại là trong một vạn người không tìm được một.

Trong khi ấy, tỷ lệ hao tổn khi bồi dưỡng Kiếm Thảo lại cao hơn những loại linh thực khác rất nhiều. Nếu trình độ nông cạn, hoặc số lượng kiếm khí bồi dưỡng quá ít, Kiếm Thảo sẽ không phát triển được bình thường. Còn nếu kiếm khí quá mức dư thừa, lại có thể làm cho Kiếm Thảo bị tổn thương hoặc tử vong.

Hơn nữa, yêu cầu về số lượng kiếm khí, hay mức độ kiếm khí lại không cố định, nó sẽ thay đổi tùy vào mỗi giai đoạn phát triển của Kiếm Thảo.

Dưới tình huống bình thường, muốn bồi dưỡng một cây Kiếm Thảo thành thục thôi đã không tệ rồi, muốn có được Kiếm Thảo phẩm chất tốt hơn, lại cần có vận khí cực tốt.

Nói cách khác, chỉ dựa vào một lần thử nghiệm đã có thể thành công cải tạo và nâng phẩm cấp Kiếm Thảo lên như Lục Huyền, hoàn toàn có thể được xưng là hành vi yêu nghiệt.

"Trước đây khi ta nghe Hạ Sâm ở Tư Nông điện nhắc tới Lục sư đệ, trong lòng đã biết sư đệ có thiên phú phi thường trên linh thực nhất đạo rồi. Nhưng không ngờ… thiên phú trên kiếm đạo của ngươi cũng không kém là bao, thậm chí còn không hề thua kém những thiên tài kiếm đạo khác bên trong tông môn." Thẩm Diệp cảm khái nói.

"..."

Lục Huyền im lặng một hồi, ta đã trở thành thiên tài kiếm đạo rồi sao?

‘Ừm, ta bồi dưỡng Kiếm Thảo, Kiếm Thảo mang đến cho ta gói kinh nghiệm kiếm thuật, nếu bỏ đi quá trình trung gian, thì theo một ý nghĩa nào đó, cũng có thể nói ta chính là thiên tài kiếm đạo.’ Lục Huyền không chút xấu hổ nghĩ thầm.

"Lục sư đệ đạt thành tích trồng mười cây Kiếm Thảo, hoàn toàn có thể chính thức trở thành một đệ tử của Kiếm đường, không biết ý sư đệ thế nào?"

"Rất vui lòng." Lục Huyền nhanh chóng đáp.

"Được, mời sư đệ đi theo ta quay về Kiếm đường." Thẩm Diệp thấy Lục Huyền gật đầu đồng ý, trong lòng rất vui vẻ.

Rất nhanh, một luồng hồng quang lại bay ra từ chiếc hộp kiếm màu đen nhánh sau lưng gã, nó mau chóng cuốn lấy hai người, rồi trong nháy mắt sau đó, cả hai đã đi tới sơn phong Kiếm đường.

Thẩm Diệp đích thân dẫn Lục Huyền đi hoàn thành quy trình chính thức gia nhập Kiếm đường.

"Chuyện đệ tử Kiếm đường cần phải làm rất đơn giản, đó là gieo trồng Kiếm Thảo các phẩm cấp, nhằm thỏa mãn nhu cầu của tông môn. Ngoài ra, cũng cần liên tục thí nghiệm, tìm tòi, tổng kết lại phương thức bồi dưỡng Kiếm Thảo, để có được phẩm chủng Kiếm Thảo mới." Thẩm Diệp dẫn Lục Huyền xuyên qua các tòa sơn phong kiếm khí, bắt đầu giới thiệu tình hình liên quan đến Kiếm đường cho hắn nghe.

"Nếu Lục sư đệ đã chính thức trở thành đệ tử của Kiếm đường, đương nhiên sẽ được hưởng thụ phúc lợi tương ứng từ Kiếm đường. Có thể nhận miễn phí số lượng linh chủng Kiếm Thảo nhị phẩm cơ sở nhất định, cũng như phương pháp ngưng luyện linh chủng Kiếm Thảo. Đồng thời cũng có thể tự lựa chọn một - hạt linh chủng Kiếm Thảo tam phẩm và kiếm quyết tương ứng."
Bình Luận (0)
Comment