Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 440 - Chương 440: Thao Trùng Nang!

Chương 440: Thao Trùng Nang! Chương 440: Thao Trùng Nang!

Thả mấy con Tụ Sa Loa xuống vị trí dành cho chúng xong, Lục Huyền lại như thường lệ, bắt đầu đi dò xét bên trong linh điền, xem kỹ trạng thái sinh trưởng của từng gốc linh thực, rồi dùng các loại thuật pháp tinh diệu và thủ đoạn đặc thù để tiến hành nuôi trồng.

Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật, Địa Dẫn Thuật... Các loại thuật pháp đào tạo linh thực này, hắn đều thành thạo như hạ bút thành văn.

"Ồ, rốt cục Huyền Trùng Đằng cũng thành thục rồi!" Ở thời điểm Lục Huyền đi tới trung tâm linh điền, hắn lập tức bắt gặp thanh tiến độ gần như trong suốt đã hoàn toàn tràn đầy ở ngay dưới gốc Huyền Trùng Đằng.

Lại nói, từ sau khi gia nhập vào Thiên Kiếm Tông, hắn luôn nỗ lực hoàn thành các loại nhiệm vụ khác nhau để nhận được Kiếm Ấn. Thời gian qua đi, cuối cùng hắn cũng đủ số Kiếm Ấn để đổi được một hạt linh chủng Huyền Trùng Đằng tứ phẩm.

Từ khi đổi được nó về, hắn đã chăm sóc cẩn thận suốt mấy năm nay, thu thập đủ loại kỳ trùng mang về, để chúng nó thành lập nên mối quan hệ cộng sinh với Huyền Trùng Đằng, thậm chí trong đám kỳ trùng này còn có rất nhiều loại nhị phẩm.

Trải qua nhiều năm, cuối cùng Huyền Trùng Đằng tứ phẩm cũng hoàn toàn thành thục.

Hồi tưởng lại cảnh tượng khi mình có được Huyền Trùng Đằng, Lục Huyền không khỏi cảm khái một phen.

Sau đó, hắn thả lỏng tâm trạng, cẩn thận đi qua, rút cái cây mang đầy ổ trùng ly kỳ quái dị, như được hợp thành từ rất nhiều cơ thể côn trùng kia lên.

"Phẩm chất phổ thông, cũng có thể hiểu được, bởi trước đó, ta từng bồi dưỡng linh thực này ở ngoại tông một quãng thời gian dài như vậy, lại trực tiếp di dời nó tới hai lần, mặc dù có Sinh Sinh Đại duy trì sinh cơ, nhưng trong quá trình di chuyển vẫn có chút ảnh hưởng đến nó." Lục Huyền nghĩ thầm.

Rất nhanh, một ý niệm đã hiện lên trong đầu hắn.

【Linh thực Huyền Trùng Đằng tứ phẩm, được hình thành từ quá trình cộng sinh với nhiều loại kỳ trùng. Sau khi thành thục có thể đề thăng xác suất thăng cấp tới ngũ phẩm của yêu trùng, đồng thời nó còn là tài liệu chủ yếu để luyện chế một số loại đan dược đặc biệt phẩm cấp cao.】

Lục Huyền quét sơ qua đống tin tức vừa xuất hiện trong đầu, rồi nhanh chóng chuyển lực chú ý sang quầng sáng vừa im hơi lặng tiếng xuất hiện trên mảnh linh điền kia.

Mặt ngoài quầng sáng có vô số những điểm sáng nhỏ bé hơi nhấp nháy, dường như chúng đang hấp dẫn Lục Huyền mau đi vào nhặt lấy.

Lục Huyền hít một hơi thật sâu, rồi vươn tay nhẹ nhàng chạm vào bề mặt quầng sáng. Dường như ở chỗ sâu bên trong thức hải của hắn vừa có tiếng kêu du dương nhỏ nhẹ của côn trùng.

Ngay sau đó, quầng sáng đã hóa thành vô số điểm sáng, nhanh chóng tràn vào lòng bàn tay hắn.

【Thu hoạch một gốc Huyền Trùng Đằng tứ phẩm, nhận được bảo vật ngũ phẩm Thao Trùng Nang.】

Một cái túi kỳ dị trực tiếp xuất hiện trong tay Lục Huyền. Không rõ cái túi này được làm từ loại da nào, chỉ biết trên bề mặt màu xám tro của túi có khá nhiều đường vân nhăn nhúm. Linh quang hiển hiện trên những đường vân kia, mang đến cho chiếc túi một loại cảm giác hư ảo không chân thực.

Lục Huyền đưa linh thức vào thăm dò không gian bên trong túi.

Chỉ trong nháy mắt, hắn đã có cảm giác bản thân bị kéo vào một thế giới mênh mông, tưởng chừng như trong khoảnh khắc đó, thứ này còn có thể hút cả núi non sông ngòi ở bên ngoài vào trong.

Khi cầm túi trên tay, một loại cảm giác đói khát mãnh liệt trực tiếp trào dâng.

Thời gian dần trôi qua, cơn đói bụng càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang muốn cắn nuốt cả vạn vật vào trong cơ thể mình vậy.

Lục Huyền vừa động tâm niệm, linh lực đã kích phát Vô Cấu Ngọc, một luồng khí tức lạnh lẽo lập tức lan tràn khắp người, cảm giác đói bụng dị thường kia nhanh chóng tiêu tan thành mây khói.

【Dị bảo ngũ phẩm Thao Trùng Nang, ban đầu, nó chính là một cái túi da của thượng cổ dị thú Thao Trùng, bên trong có chứa một không gian cực lớn, có thể đựng cả vạn vật trên thế gian, còn có thể duy trì vật phẩm nọ nguyên vẹn từ đầu đến cuối.】

【Có thể tế luyện thành pháp bảo cấp thấp.】

"Pháp khí ngũ phẩm!" Lục Huyền kinh hô thành tiếng.

Đây chính là bảo vật có phẩm cấp cao nhất hắn từng mở được từ quầng sáng.

"Nhìn thông tin chi tiết thì có vẻ như Thao Trùng Nang này vốn thuộc về pháp khí loại không gian, có thể được coi là phiên bản cải tiến của Sinh Sinh Đại."

Sinh Sinh Đại chỉ là bảo vật tam phẩm, mặc dù không gian bên trong có thể làm chậm lại quá trình xói mòn sinh cơ của linh thực linh thú tứ phẩm thậm chí là ngũ phẩm, nhưng hiệu quả lại không tính là đặc biệt tốt.

Hiện giờ, có Thao Trùng Nang ngũ phẩm này, có thể coi nó là hàng thay thế hoàn hảo cho Sinh Sinh Đại rồi.

"Còn có thể tế luyện làm pháp bảo, sau khi tế luyện thành công sẽ thu được thần thông có liên quan đến Thao Trùng." Lục Huyền từng đọc rất nhiều sách vở ở trong Tàng Kinh các, bởi vậy, hắn cũng có một chút hiểu biết nhất định về Thao Trùng.

Thao Trùng vốn là một loài thượng cổ dị thú, trong cơ thể chứa đựng huyết mạch của Thao Thiết, có khả năng cắn nuốt mọi thứ trên thế gian.

"Đáng tiếc muốn tế luyện pháp bảo cần có tu vi Kết Đan, chỉ có thể tạm thời dùng thứ này như một cái túi trữ vật siêu lớn mà thôi." Lục Huyền có phần tiếc nuối nghĩ.

Huyền Trùng Đằng tứ phẩm có thể đề thăng xác suất thành công tấn chức ngũ phẩm cho yêu trùng, nên hắn quyết định sẽ giữ nó lại để sau này sử dụng.



Sau khi thu hoạch Huyền Trùng Đằng, Lục Huyền vẫn ở yên trong tiểu viện của mình, mỗi ngày đều làm bạn với đám linh thực linh thú.

Đảo mắt một cái, một tháng đã trôi qua, Không Minh Đảo vẫn trời yên biển lặng, không có hải thú tập kích, cũng không có tà ma xâm nhập. Sau sự kiện Huyết Ngưng Âm Trùng bùng nổ, cảnh tượng tà tu cường đại tiến đến đây xâm chiếm, cũng không xuất hiện như trong dự đoán của Lục Huyền.

Cuộc sống sinh hoạt bình tĩnh và yên ổn như vậy, chẳng những không làm hắn cảm thấy nhàm chán, ngược lại, hắn còn như cá gặp nước, chỉ cảm thấy ngày ngày đều thư thái vui vẻ vô cùng.

Ngày hôm đó, hai người quen là Thạch Trọng và Chu Băng Vũ tìm đến tiểu viện của Lục Huyền thăm hỏi.

"Lục đạo hữu, ta thật sự không biết ngươi suốt ngày ở nhà chăm sóc mấy gốc linh thực này để làm gì? Chẳng lẽ chăm sóc chúng còn thú vị vui vẻ hơn đi câu Long Lý sao? Khoảnh khắc Long Lý cắn câu trực tiếp mang lại khoái cảm cực kỳ to lớn cho ta, dù tận tay giết chết cường địch hay thu hoạch được cơ duyên, cũng không thể sánh bằng." Thạch Trọng vừa tiến vào trong viện đã phàn nàn với Lục Huyền.

Gần đây, gã từng hẹn Lục Huyền đi câu cá ở trên biển đến hai - ba lần, nhưng lần nào cũng bị hắn lịch sự từ chối, trong lòng không khỏi có chút hờn giận.

Lục Huyền nghĩ thầm trong lòng, khóe miệng khẽ nhếch, để lộ ra một nụ cười mỉm: "Mỗi người đều có sở thích riêng, Thạch đạo hữu thích đi câu hải ngư hải thú, còn ta thích trồng hoa cỏ, nuôi chim chóc, côn trùng và cá hơn."

‘Huống chi, niềm vui sướng khi làm ruộng của ta còn vượt quá khả năng tưởng tượng của ngươi’. Hắn thầm bổ sung thêm một câu như vậy.

Hai người bước vào trong đình viện của Lục Huyền, dọc theo đường đi, bọn họ trông thấy đủ các loại linh thực quý hiếm, tất cả đều bừng bừng sức sống và xanh tươi dạt dào.

Những loại linh thực có phẩm cấp khá cao và Bách Đồng Quỷ Mộc đã bị Lục Huyền dùng trận pháp che giấu cẩn thận rồi, bình thường khó có thể nhìn thấy được, mà hai người này cũng không có ý định đi dòm ngó xung quanh.
Bình Luận (0)
Comment