Chương 460: Dược Trĩ!
Chương 460: Dược Trĩ!
"Nhưng chỉ vẻn vẹn là phát hiện ra linh quang thôi còn chưa đủ. Những luồng linh quang này quá mức mờ mịt, khó nắm bắt, phải tìm biện pháp để chúng xuất hiện thôi." Lục Huyền miên man suy nghĩ, đột nhiên một ý tưởng nảy lên trong đầu hắn, theo sau đó, hắn cầm một viên Uẩn Linh Đan nhị phẩm ra khỏi túi trữ vật.
"Nếu nơi này là đan thất, như vậy đan dược có thể phá giải được cục diện khó khăn trước mắt."
Linh lực bắt đầu nâng Uẩn Linh Đan bay lên, lơ lửng ngay giữa không trung trong đan thất. Dưới tầm nhìn của《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, mấy điểm ẩn chứa linh quang kia bắt đầu lấy Uẩn Linh Đan làm trung tâm, nháo nhào tập trung về phía nó.
"Quả nhiên là có hiệu quả." Lục Huyền vui mừng không thôi. Hắn lập tức ngưng tụ tâm thần lên trên Uẩn Linh Đan, đột nhiên một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.
【Dị trùng tứ phẩm Dược Trĩ, ở giai đoạn ấu trùng, gần như vô hình vô sắc. Thích ăn đan độc trong đan lô ở quá trình luyện đan và đan độc ẩn chứa trong đan dược, có thể tự động làm sạch và bảo trì đan lô, đảm bảo phẩm chất của đan lô, đồng thời cũng thoáng nâng cao phẩm chất của đan dược.】
【Sao lại ngon như vậy, không uổng công ta đi một chuyến đến thế giới này!】
"Dược Trĩ... Thì ra có nguồn gốc như thế." Lục Huyền cảm nhận được suy nghĩ của thứ gọi là Dược Trĩ kia truyền tới từ bên trong linh quang, không nhịn được lại bật cười.
"Thích nuốt đan độc bên trong đan lô và đan dược, năng lực của thứ này có thể gọi là ‘với ngươi là thạch tín, với ta lại là mật ong’ rồi."
Là thuốc thì có ba phần độc, tuy đan dược có nhiều công dụng thần kỳ như nâng cao, phục hồi linh lực, chữa trị vết thương, nhưng bên cạnh đó, đan dược cũng ẩn chứa một lượng đan độc rất nhỏ, phẩm chất đan dược càng thấp, càng chứa nhiều đan độc. Đan độc tiềm tàng trong cơ thể tu sĩ, nếu kéo dài nhiều năm sẽ tạo thành tác dụng phụ, gây ảnh hưởng đến quá trình tu hành bình thường, cũng như thời khắc mấu chốt như đột phá cảnh giới của tu sĩ.
Mà đan độc ở trong đan lô càng nhiều hơn.
Dược Trĩ lại có thể nuốt chửng, loại bỏ đan độc trong đan lô và đan dược, giữ gìn đan lô, đề thăng phẩm chất đan dược, có thể nói, nó chính trợ thủ tốt nhất cho các Luyện đan sư.
"Nó vẫn đang ở trong giai đoạn ấu trùng, có thể bắt nó về nuôi." Trong lòng Lục Huyền sinh ra hứng thú nồng đậm với ấu trùng Dược Trĩ.
Tuy nhiên vấn đề nan giải trước mắt là phải làm như thế nào mới có thể bắt được ấu trùng Dược Trĩ này?
Mặc dù đã xác định được đại khái vị trí của nó, nhưng bản thân Dược Trĩ vốn vô hình mờ mịt, nếu không cẩn thận, rất có thể sẽ làm nó hoảng sợ. Cho nên, hắn nhất định phải trực tiếp bắt trúng mục tiêu, chỉ được triển khai một lần hành động duy nhất mà thôi.
Lục Huyền lấy một viên Huyền Âm Đan tứ phẩm từ trong túi trữ vật ra, nhằm gia tăng cường độ mê hoặc. Huyền Âm Đan có nguồn gốc từ quầng sáng phần thưởng của Quỷ Diện Thạch Cô, hơn nữa nó chính là vật đại bổ đối với quỷ tu và các loại âm thú, phẩm cấp của nó cao hơn Uẩn Linh Đan đến hai cấp, đương nhiên lực hấp dẫn với Dược Trĩ cũng lớn hơn.
Dưới tác dụng của《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, Lục Huyền phát hiện được mấy luồng linh quang đang nhanh chóng đi tới, vây quanh Huyền Âm Đan.
Hắn lặng lẽ lấy Bạch Cốt Ma Khôi ra, rồi ném về phía Huyền Âm Đan ngay giữa không trung.
"Đi nào, quả cầu xương trắng!"
Khi quả cầu đầy xương trắng âm u đến gần Huyền Âm Đan, nó lập tức biến thành một tấm lưới lớn, một mẻ hốt gọn cả đan dược lẫn đám Dược Trĩ ở gần đó. Chẳng chờ Dược Trĩ kịp phản ứng, rất nhiều mắt lưới đã nhanh chóng hình thành một lớp màng xương hơi mỏng, bịt kín tấm lưới xương trắng kia, không chừa lại một kẽ hở nào.
Sau đó, dưới sự khống chế của linh thức Lục Huyền, tấm lưới lớn kia không ngừng co rút lại, giảm bớt phạm vi hoạt động của Dược Trĩ.
Mười mấy nhịp thở sau, không gian sinh tồn của Dược Trĩ không ngừng bị Lục Huyền dồn nén, cuối cùng nó cũng dần dần hiển lộ thân hình. Nó gần như vô hình vô sắc, hình dạng bán trong suốt trong một không gian nhỏ hẹp, giống như một loài côn trùng thân mềm không chân, thậm chí còn rất giống một loại chất lỏng đang di động xung quanh, cố gắng tìm cơ hội thoát ra khỏi vòng vây của tấm lưới lớn.
Mặc dù đứng trước khốn cảnh, nhưng nó vẫn gắt gao bao vây lấy viên Huyền Âm Đan tứ phẩm kia, điều này cho thấy bao nhiêu năm qua, nó đã vất vả đói kém đến cỡ nào rồi.
"Đi theo ta, sau khi dẫn ngươi rời khỏi đây, ta sẽ cho ngươi hút đan độc no nê." Lục Huyền dùng linh thức truyền đạt ý nghĩ như vậy cho Dược Trĩ.
Dưới tình huống bình thường, ở bên trong quầng sáng nhận được sau khi linh thực thành thục, sẽ có khá nhiều đan dược, vì vậy hắn có đủ tự tin, mình sẽ cung cấp được một môi trường sống tốt hơn cho Dược Trĩ.
Đồng thời, hắn đã hấp thu hai loại đan phương là Bồi Nguyên Đan và Uẩn Linh Đan, trong linh điền ở tông môn còn đang gieo trồng Tàng Nguyên Thảo - tài liệu chủ yếu để luyện chế Trúc Cơ Đan. Dù loại linh thực này vẫn đang phát triển, còn chưa thu hoạch, nhưng khả năng cao là bên trong quầng sáng khi chúng thành thục, sẽ có phần thưởng là đan phương Trúc Cơ Đan.
Dược Trĩ không đáp lại lời mời của Lục Huyền, vì vậy Lục Huyền không còn cách nào khác đành phải dùng Bạch Cốt Ma Khôi phong ấn nó lại, đợi khi nào có thời gian, sẽ đi thu phục nó sau.
Bỏ cả Dược Trĩ và Bạch Cốt Ma Khôi vào trong Thao Trùng Nang, Lục Huyền hít một hơi thật sâu, dược hương thoang thoảng quanh quẩn ở trong đan thất đã biến mất, thay vào đó là mùi mục nát do nơi này đã bỏ hoang khá lâu rồi.
Hắn rời khỏi đan thất, trực tiếp chạy về phía trung tâm cung điện. Từ xa xa, đã có thể cảm nhận được dao động linh khí kịch liệt ở bên trong.
Bỗng nhiên Lục Huyền dừng bước, dùng vẻ mặt nặng nề nhìn một bộ thi thể đang lẳng lặng nằm dưới đất.
Phần thân dưới của bộ thi thể này đã biến mất, mà phần thân trên còn sót lại thì hoàn toàn không có huyết nhục… Nói cách khác, đối phương chỉ còn lại một cái xác trống rỗng mà thôi, cũng không biết trước khi chết đã xảy ra chuyện gì.
"Tỷ lệ tử vong ở bí cảnh này khá là cao." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu.
Từ khi tiến vào bí cảnh, hắn đã phát hiện hoặc tự giải quyết ít nhất là sáu tu sĩ Trúc Cơ rồi, điều này khiến cho Lục Huyền – người vốn không có nhiều kinh nghiệm thăm dò bí cảnh – trực tiếp chấn động không thôi.
"Ừm, trong đó có ba người chết trong tay ta..." Nghĩ như vậy, nội tâm hắn cũng bình tĩnh trở lại.
“Dựa vào tu vi hiện nay của ta cùng với các loại bảo vật quý hiếm, kẻ nên lo lắng phải là những tu sĩ khác mới đúng. Đến cũng đã đến rồi, nhất định phải vào nhìn xem sao, nhưng cần ẩn giấu thân phận."
Chuẩn bị tiến vào trung tâm bí cảnh, tranh đoạt cơ duyên với tu sĩ Trúc Cơ khác, nên trước đó, Lục Huyền quyết định sẽ che giấu, tạm thời không tiết lộ tu vi chân chính của mình cùng với đống bảo vật khác ở ngay trước mặt mọi người.
Nghĩ đến đây, hắn lấy món Thiên Trành Quỷ Diện tứ phẩm từ trong túi trữ vật ra.