Chương 505: Hai Tấm Thủy Kính Phù!
Chương 505: Hai Tấm Thủy Kính Phù!
"Có phải con không nghe lời kia chính là Tứ Sí Lôi Bạo Hổ không? Theo ta được biết, trước đây con ấu thú ấy đã từng được những sư huynh sư đệ khác tìm cách thuần hóa rồi, biểu hiện của nó cũng khá tốt, nhưng thỉnh thoảng lại xuất hiện tình huống cuồng bạo nóng nảy. Trong đám ấu thú, nó cũng được coi là lão làng rồi." Tu sĩ trung niên kia nghe vậy, trong mắt cũng xuất hiện một tia đồng tình.
"Chỉ là một con nghiệt súc mà thôi, ta không tin mình không thể hạ gục được nó." Lục Huyền tự tin đáp.
"Ha ha, vậy chúc công việc của Lục sư đệ luôn thuận lợi." Dường như tu sĩ trung niên này không đồng ý với lời nói của hắn lắm, đối phương lập tức cười to rời đi.
Lục Huyền trở lại trong phòng đá, suy nghĩ bắt đầu bay xa.
Mấy ngày nay, hắn đều dựa theo phương pháp thông thường đi thuần hóa hơn chục con ấu thú. Hiện tại, quá trình này đã cho ra hiệu quả rõ rệt đối với hầu hết nhóm linh thú kia rồi, thậm chí trong nhóm này còn bao gồm cả con Sư Cầm Thú hỗn huyết có linh trí thấp nhất kia, chỉ duy nhất một con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ ngỗ nghịch ấy là khác, lúc nào nó cũng bày ra dáng vẻ dầu muối không thấm, thi thoảng còn ló đầu ra, đối nghịch với Lục Huyền.
"Nếu ngươi đã không muốn sống tốt, chỉ muốn mù quáng làm loạn, thì đừng trách ta thay đổi phương pháp thuần hóa ngươi." Trong lòng hắn âm thầm nghĩ.
Ngày hôm sau, hắn tranh thủ thời gian đi một chuyến tới Tàng Kinh các, mất nửa ngày mới quay trở về thạch điện.
"Đến đây, hôm nay ta cho ngươi xem vài thứ hay lắm." Hắn bước đến chuồng thú nơi Tứ Sí Lôi Bạo Hổ đang ở, mỉm cười hô.
"Phù!" Tứ Sí Lôi Bạo Hổ khịt mũi, phun ra một luồng khí màu trắng bạc, vô cùng không tình nguyện đi đến trước mặt Lục Huyền.
Hắn vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm trên môi, lập tức lấy hai tấm Thủy Kính phù ra khỏi túi trữ vật.
"Ta biết ngươi không muốn ở lại tông môn hay ở lại một khu vực quan trọng nào đó bên trong tông môn, rồi ngày qua ngày cứ lặp lại duy nhất một nhiệm vụ canh giữ đơn điệu nhàm chán, ngươi càng hy vọng có được tự do hơn. Nhưng đã bao giờ ngươi nghĩ, điều gì sẽ xảy ra với mình, nếu cứ tiếp tục như thế này trong một khoảng thời gian dài chưa?"
Hắn lập tức tách một ra luồng linh lực và rót vào trong Thủy Kính phù. Gần như ngay lập tức, một con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ khổng lồ, cao đến bảy - tám trượng đã xuất hiện trên mặt gương, trông sống động như thật, hoàn toàn có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Thủy Kính phù có thể ghi lại và lưu trữ hình ảnh trong một khoảng thời gian nhất định, Lục Huyền lục lọi ở trong Tàng Kinh các gần nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được hai đoạn hình ảnh mình cần.
Khoảnh khắc nhìn thấy vị tiền bối của mình, ấu thú Tứ Sí Lôi Bạo Hổ vốn đang không an phận, đột nhiên đứng im lại, đôi mắt sáng ngời có thần của nó một mực nhìn chằm chằm vào mặt gương rõ nét kia.
"Khi tông môn đầu tư rất nhiều thời gian và tài nguyên cho ngươi, nhưng ngươi không thể hiện được giá trị của linh thú hộ tông, vậy thì thứ đang chờ đợi ngươi trước mắt chỉ có hai kết quả. Hoặc là đợi đến khi ngươi trưởng thành một chút, người ta sẽ dứt khoát tiêu diệt ngươi, thu lấy tài liệu trên thân ngươi, để bù đắp lại một ít tổn thất trong quãng thời gian nuôi dưỡng vừa rồi. Hoặc là ngươi sẽ bị đưa cho của một vị đệ tử nội môn khá nổi danh nào đó, trở thành linh thú khế ước của đối phương, triệt để mất đi tự do, còn bị người nọ dẫn đến các loại bí cảnh, đối mặt với đủ mọi yêu thú tà ma tàn nhẫn độc ác, thường xuyên đánh nhau đến thừa chết thiếu sống, tính mạng như mành treo chuông."
Trong gương, con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ to lớn oai phong đang bị mấy con yêu thú thực lực tương đương bao vây, ở phía xa xa còn có một vài tu sĩ Trúc Cơ đang bố trí trận, người nọ lại muốn dùng trận pháp để giam cầm tốc độ nhanh như tia chớp của nó.
Tứ Sí Lôi Bạo Hổ to lớn nhanh chóng bị đánh bại, trên thân thể màu trắng bạc kia xuất hiện những vết thương cực lớn với mức độ nông sâu khác nhau, máu chảy như suối, cả mặt gương đều bị nhuộm thành màu máu đỏ. Cuối cùng, nó đã bị mấy con yêu thú kia phân thây.
"Hống!" Bỗng nhiên con ấu thú Tứ Sí Lôi Bạo Hổ lại ngẩng đầu nhìn Lục Huyền, nó gầm lên một tiếng, nửa cảnh cáo nửa sợ hãi.
"Xem tiếp đi." Lục Huyền nhẹ nhàng nói, bàn tay lập tức hóa thành trạng thái ngọc lưu ly trong suốt, ấn thật chặt đầu ấu thú xuống. Mặc cho lôi quang lóe lên, hắn vẫn không nhúc nhích mảy may. Với lực công kích hiện tại của ấu thú, nó còn chưa thể tạo thành bất kỳ uy hiếp nào đối với nhục thân cường hãn của hắn.
Tấm Thủy Kính phù thứ hai.
Hình ảnh xuất hiện trên mặt gương là một cảnh tượng khác. Không có tranh đấu kịch liệt, không có thuật pháp chói lọi, chỉ có một tu sĩ Trúc Cơ đang mổ xẻ một con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ, đồng thời kể ra những tác dụng của từng bộ phận trên người con hổ thú.
"Toàn thân yêu thú Tứ Sí Lôi Bạo Hổ đều là bảo vật, nếu các đạo hữu gặp phải, nhớ đừng có lãng phí. Xương hổ có thể luyện chế pháp khí phẩm cấp cao, đuôi hổ cực kỳ bổ dưỡng, có thể dùng làm nguyên liệu ủ linh nhưỡng quý hiếm, máu hổ là tài liệu cực tốt để vẽ phù lục thượng đẳng..."
Trong lúc tu sĩ giải thích, con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ khổng lồ kia đã nhanh chóng bị cắt thành vô số mảnh.
Dường như con ấu thú trong tay Lục Huyền cũng cảm động lây với con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ khổng lồ bên trong Thủy Kính phù, dù cách một tấm gương, thân thể nho nhỏ của nó cũng run rẩy theo, không còn dáng vẻ kiêu căng khó thuần như trước nữa, thậm chí còn có thể nhìn ra nó đang vô cùng sợ hãi.
"Thấy chưa, nếu không bị thuần hóa, thì thứ đang chờ đợi ngươi cũng chỉ có hai trường hợp này mà thôi. Đương nhiên, không cần biết là loại nào thì kết cục cuối cùng của ngươi cũng là bị chém ra thành từng mảnh. Cho nên đối với linh thú như ngươi, điểm cuối của quá trình tu hành chính là trông coi giữ nhà cho tông môn." Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch lên, để lộ ra một nụ cười cực kỳ tà ác ở trong mắt ấu thú.
Hiển nhiên, hai tấm Thủy Kính phù đã mang đến một loại đả kích cực kỳ lớn lao cho con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ còn nhỏ tuổi này!
Sau khi ấu thú Tứ Sí Lôi Bạo Hổ nhìn thấy hình ảnh trên hai tấm Thủy Kính phù, nó lập tức trở nên nề nếp hơn, không còn cuồng bạo bướng bỉnh giống như trước nữa. Nó chậm rì rì bay về chuồng thú của mình, dáng vẻ tâm sự nặng nề.
"Liệu bạo lực đẫm máu như vậy, có tạo thành bóng ma cho con linh thú vị thành niên này không..." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu.
Hắn chợt phát hiện ra một điều, hai lần mình cho linh thú xem phim đều không phải hình ảnh gì đứng đắn. Trước đây vì trợ giúp cặp Sất Âm Thú của Chung Hạo sinh sôi nảy nở, hắn đã cho chúng xem《 Cực Nhạc Tâm Kinh 》 từ đầu đến cuối. Hiện giờ, hắn lại cho Tứ Sí Lôi Bạo Hổ xem phim kinh dị bạo lực, đẫm máu, gay cấn. Đặc biệt là đoạn hình ảnh mô tả lại cảnh tượng tu sĩ giải phẫu bộ phận trên cơ thể đồng loại nó, tác động tâm lý của đoạn hình ảnh như vậy, tuyệt đối không phải lớn bình thường.
"Nhưng không quan trọng là thể loại gì, có thể giải quyết vấn đề thì nó là bộ phim hay, có lẽ cho nó xem những hình ảnh khác cũng không có tác dụng gì đâu!" Lục Huyền nghĩ thầm.